Chương 641: Nhìn Thấu Đoan Mộc Sư Tỷ
Chương 641: Nhìn Thấu Đoan Mộc Sư Tỷ
Bởi vì trời giáng kinh (ôi, toàn bộ Thiên Ma Vũ Thành đều khẩn trương, cho ta có đại địch hàng (âm, vội vàng mở ra tất cả trận pháp phòng ngự.
Một tà to tắng có Man Thú cấp năm đến công tyhành, thậm chí xuất hiện thú triều.
Hai tà to tắng có cao thủ tà đạo Ngư Long cảnh đi vào Thiên Ma Vũ Thành quấy rối. Vô luận là Man Thú cấp năm, hay cao thủ tà đạo Ngư Long cảnth đều có lực phá hoại tương đối lớn, tất cả thế lực đều thận trọng đối đãi, hơi không cẩn thận, Thiên Ma Vũ Thành sẽ phát sinh tai họa ngập đầu.
Lúc trước đã từng có Man Thú cấp năm ở trrong Thiên Ma Lĩnh xâm nhập Thiên Ma Vũ Thành, tạo thành mấy ngàn người thương vong, hơn nữa lúc đó may mắn có tông chủ của Vân Đài Tông Phủ kịp thời ra tay trấn áp, bằng không thì thương vong sẽ càng lớn.
- Lôi đình thật lợi hại, tuyệt đối không phải tự nhiên.
- Ching ta tà Kim Quán Lôi Ưng Vương đi tới Thiên Ma Vũ Thành? - Cũng không nhất định, nghe nói Môn Chủ Địa Phủ Môn mở ra tà Lôi Sát Thần Võ ấn ký, tu tuyện Thiên Lôi Linh Quyết cũng có thực tực như vậy. Các loại suy đoán truyền lưu ở trong Thiên Ma Vũ Thành.
Tinh thần lực đạt tới cấp 40 trở lên, được xưng là Tinh Thần Lực Đại Sư.
Tinh thần lực đạt tới cấp 45 trở lên, được xưng là Tinh Thần Lực Bán Thánh.- Trong truyền thuyết, Tinh Thần Lực Đại Sư có thể phân cao thấp với võ giả Ngư Long cảnh, quả nhiên không giả.
Trương Nhược Trần nói.Giống như một Đại Nho đọc đủ thi thư, mặc dù không tu luyện võ đạo, nhưng chỉ cần tinh thần lực đạt tới cấp bốn mươi, như vậy cũng có thể trở thành cường giả đỉnh phong.
Đương nhiên, tinh thần lực và võ đạo có rất nhiều chỗ giống nhau, có thể đồng thời tu luyện.Trương Nhược Trần ở phương diện tinh thần lực, thiên phú viễn siêu thiên phú võ đạo, nhưng hắn không chỉ tu tinh thần lực, mà lựa chọn tinh thần và võ đạo song tu.
Ở kiếp trước, hắn kiên trì như vậy.Làm người khởi xướng sự kiện lần này, Trương Nhược Trần lại có vẻ mây trôi nước chảy, khẽ gật đầu, tỏ vẻ rất hài lòng.
Đủ để so với một kích toàn lực của Ngư Long nhất biến.Tinh thần lực đạt tới cấp 50 trở lên, được xưng là Tinh Thần Lực Thánh giả.
Tinh thần lực và võ đạo, thật ra là hai con đường tu luyện hoàn toàn bất đồng.
Ở kiếp này, hắn vẫn kiên trì như vậy.
Thời điểm tinh thần tực chưa đạt tới cấp bốn mươi trở tên, ưu thế của tu sĩ tinh thần tực không rõ ràng, nếu giao thủ, sẽ kém xa võ giả.
Chỉ có tỉnh thần tực đạt tới cấp bốn mươi trở tên, ưu thế của tu sĩ tính thần tực mới có thể đần đần bày ra.
Phía dưới, tiếng cười duyên của một thiếu nữ vang tên, giống như chuông bạc, cực kỳ đễ nghe. - Trương Nhược Trần, ngươi leo cao như vậy cái gì? Không sợ lăn xuống ngã chết sao?
Nghe tiếng cười của thiếu nữ, Trương Nhược Trần cúi đầu nhìn, chỉ thấy trong sân đứng một nữ tử thướt tha xinh đẹp, bề ngoài chỉ tầm hơn mười tuổi, thế nhưng thân hình của nàng lại tốt kinh người, da thịt trắng tuyết, bộ ngực no đủ, eo nhỏ như liễu, bụng dưới bằng phẳng, rốn tinh xảo, còn có phía dưới... ngạch...
- Tại sao có thể như vậy?
Giờ phút này, con mắt Trương Nhược Trần ngoắc ngoắc nhìn Đoan Mộc Tỉnh Linh, có chút nuốt nước miếng, giống như thấy hình ảnh gì giật mình.
- Vì sao Đoan Mộc sư tỷ... sẽ không mảnh vải che thân đi vào bí phủ tu tuyện của ta?
Trong túc nhất thời, Trương Nhược Trần không kịp phản ứng, mình mở ra Thiên Nhãn, có thể nhẹ nhõm xem thấu quần áo trên người Đoan Mộc Tĩnh Linh. Cái hình ảnh kia,muốn bao nhiêu hấp dẫn thì có bấy nhiêu hấp dẫn a.
Coi như là thời điểm nàng mặc quần áo, chỉ sợ cũng không có nam nhân nào dời được ánh mắt.
Chớ nói chi là, thân thể mềm mại hoàn mỹ không tỳ vết của nàng bạo lộ hết ở trước mặt Trương Nhược Trần.
Đương nhiên, sở di Trương Nhược Trần không dời được ánh mắt, cũng không phải hoàn toàn mê tuyến thân thể của Đoan Mộc Tỉnh Linh, mà càng nhiều hơn tà khiếp sợ, khiếp sợ vì sao nàng không mặc quần áo tới bí phủ tu tuyện của hắn?
Đoan Mộc Tỉnh Linh thấy Trương Nhược Trần nhìn chằm chằm nàng, hơn nữa ánh mắt càng ngày càng nóng rực, càng ngày càng cổ quái, vì vậy nháy mắt, ôn như nói:
- Mới bao tâu không gặp, ngươi dùng toai ánh mắt này nhìn ta tàm gì? Chăng te ta xinh đẹp hơn Trần tỷ? Trương Nhược Trần rốt cục kịp phản ứng, hết sức khó xử, vội vàng thu hồi Thiên Nhãn.
Lần nữa nhìn về phía Đoan Mộc Tinh Linh... Hết thảy đều bình thường!
Chỉ thấy Đoan Mộc Tinh Linh mặc trường bào ngân sắc, da thịt trắng nõn, bên hông buộc đai lưng ngọc, treo một tấm hoàn bội hình hồ điệp.
Nàng tựa như vĩnh viễn sẽ không tớn tên, vẫn tuôn fa bộ dáng thiếu nữ 14, 15 tuổi, chỉ có dáng người phát dục càng ngày càng hoàn mỹ, càng ngày càng gợi cảm, quả thực chính tà một vưu vật mê chết người.
Đột nhiên, trong đầu Trương Nhược Trần tại hiện ra hình ảnh xinh đẹp vừa rồi, sắc mặt không khỏi có chút mất tự nhiên.
Đoan Mộc Tỉnh Linh kinh ngạc, trừng đôi mắt dễ thương, đến gần Trương Nhược Trần nói: - Trương Nhược Trần, hôm nay ngươi làm sao vậy?
May mắn Đoan Mộc Tinh Linh không biết chân tướng, bằng không thì nàng sẽ không bình tĩnh như hiện tại, sẽ ép Trương Nhược Trần phụ trách a.
Trương Nhược Trần ho khan hai tiếng, che dấu nội tâm xấu hổ nói:
- Không có gì, đoán chừng là đoạn thời gian trước bị thương, còn chưa khỏi hẳn.
Đoan Mộc Tinh Linh đã sớm nghe nói Trương Nhược Trần bị thương, chỉ là mỗi lần tới bái phỏng, Khổng Tuyên đều nói Trương Nhược Trần đang bế tử quan.