Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 6421 - Chương 6441: Chủ Thần Chi Chiến

Chương 6441: Chủ Thần Chi Chiến Chương 6441: Chủ Thần Chi Chiến
Rầm raml

Tiếng nước chảy không biết từ chỗ nào truyền đến.

Trương Nhược Trần ngang đầu nhìn qua, đột nhiên con mắt co rụt. Chỉ thấy toàn bộ thiên khung, tyhậm chí toàn bộ vũ trụ đều bị dòng nước màu bạc trắng bao phủ, đang từ từ đè xuống dưới. Giờ phút này ba người bọn họ đã chạy ra Chư Thần đại lục, đứng ở trong vũt trụ tinh không.

- Toàn bộ tinh không đều đang đổ mưa, quy tắc Thủy đạo thật nồng đậm.

Phong Nham nói.

Tỉnh không đổ mưa, mưa như vạn tiễn.

Hiên Viên Thanh thấy Trương Nhược Trần tộ ra vẻ sợ hãi thán phục, trên mặt có chút đắc ý nói:

- Danh Kiếm Thần chỉ tà Chủ Thần một đạo, nhưng huynh trưởng của ta chính tà Chủ Thần của Thủy Mộc chi đạo. Danh Kiếm Thần hiển nhiên biết Hiên Viên Liên lợi hại, đổi lại là bảo vật khác, hắn tuyệt đối sẽ không cướp đoạt, trêu chọc địch nhân cường đại cho mình.

Nhưng đây là Vũ Đỉnh!

Không có bất kỳ tu sĩ nào dám tới gần.

Lực lượng chiến đấu càng ngày càng xa, Trương Nhược Trần nhìn tinh không tàn phá hỗn loạn, khắp nơi đều là hỏa cầu, thủy vân, kiếm khí, ma hải… còn có vô số không gian vỡ vụn.

Ba Đại Thần Thái Hư cảnh lưu lại lực lượng thật lâu không tan.

Lại nhìn về phía Chư Thần đại lục, đại lục do thế giới thần cảnh của vô số Thần Linh ghép thành này, tung hoành đâu chỉ trăm triệu dặm, nhưng bây giờ lại cảnh hoàng tàn khắp nơi.
Phi Mã Vương, Hiên Viên Liên, Danh Kiếm Thần đều rời đi, đang bận tranh đoạt Vũ Đỉnh, sẽ không có ai chú ý tới nó.

- Chờ coi, một khi bản thần luyện chế ra thần nguyên, có một cái tính một cái, toàn bộ đều phải chết.

Tu Thần Thiên Thần tự biết ngàn năm trước bị Huyết Tuyệt Chiến Thần đè đánh, mặt mũi đã mất hết, về sau lại liên tiếp gặp phải ngăn trở, trong lòng khuất nhục đến Hoàng Tuyền Tinh Hà cũng rửa không sạch, hận ý mạnh mẽ có thể đốt diệt Thiên Đình vạn giới.

Hôm nay Danh Kiếm Thần xem như đánh nát chút lòng tự trọng còn sót lại!
Lấy vùng không gian vỡ nát bị lực lượng của Chư Thần đánh xuyên qua kia làm trung tâm, phương viên ngàn vạn dặm không còn sinh mệnh, chỉ còn nham tương và hoang mạc, còn có từng vết nứt nhìn thấy mà giật mình.

Đối với sinh linh ở Nhạc Viên Thất Lạc Giả mà nói, đây là một trận hạo kiếp.

Không có Thần Linh thủ hộ bọn hắn.

Thời điểm Trương Nhược Trần cảm thán, lại trông thấy trong khu vực không gian vỡ nát kia, có một bóng người đang tiềm hành, kinh dị nói:
Nhưng nước trải rộng tinh không, áp chế tốc độ của hắn.

Phi Mã Vương và khung xe hoàng kim bay ra Chư Thần đại lục, xông vào tinh không, từ hai phương hướng khác nhau chặn giết Danh Kiếm Thần.

Ba cường giả đứng đầu dưới Vô Lượng cảnh giao phong, đánh ra các loại thần thông, xé rách không gian, cải biến quy tắc thiên địa, mảnh tinh vực của Nhạc Viên Thất Lạc Giả bị đánh cho dần dần ảm đạm.

Từng mảnh từng mảnh tinh thần vỡ nát, hóa thành bụi đất.
- Sinh mệnh lực của Tu Thần quá ương ngạnh, ta còn tưởng nó đã bị Kiếm Đạo Áo Nghĩa của Danh Kiếm Thần ma diệt! Còn có thể sử dụng Thuần Dương Thần Kiếm không? Cho nó một kiếm.

Trương Nhược Trần cảm ứng được, mặc dù khí tức của Tu Thần Thiên Thần suy yếu hơn rất nhiều, nhưng vẫn cực kỳ cường đại, không phải mình bây giờ có thể chống lại.

Tu Thần Thiên Thần thu liễm khí tức trên người, cẩn thận từng li từng tí ẩn tàng, mặt trầm như sương, tâm tình sa sút.

Không có lập tức rời Chư Thần đại lục, chỉ vì mặc dù Tu La Đại Ất Giới bị đánh nát, nhưng vẫn còn rất nhiều Tu La Sát Khí, quy tắc thần văn rải rác các phương, nếu hấp thu toàn bộ, sẽ để tu vi khôi phục không ít.
Nhưng tâm chí của nàng kiên định lạ thường, không có vò đã mẻ không sợ rơi, không có không gượng dậy nổi, không có mất đi lòng tiến thủ, vẫn muốn tranh đấu với trời, vẫn muốn dốc hết toàn lực đi tranh tương lai, rửa sạch cái nhục hôm nay.

Thời điểm Tu Thần Thiên Thần nghiến răng nghiến lợi, tưởng tượng sau khi mình luyện chế ra thần nguyên, đánh nát đầu lâu của Danh Kiếm Thần, cướp Minh Quân Kiếm và Vũ Đỉnh, đột nhiên sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt, vội vàng ngẩng đầu nhìn.

Trong hư không, Thuần Dương Thần Kiếm bổ ra kiếm mang, ngang qua 10 vạn dặm, như trường hà hỏa diễm chiếu sáng Chư Thần đại lục.

Chỉ nghe Tu Thần Thiên Thần hét thảm, thân thể vừa ngưng tụ ra lại bị chém nát.
Chẳng lẽ chỉ có Thiên Tôn chi tử như hắn mới có thể lấy được?

Trong thế giới hư vô, dâng lên ngàn vạn chùm sáng màu đỏ sậm, Ma Sát chi khí xông phá thế giới thần cảnh của Danh Kiếm Thần.

- Đây là... Đây là Đại Ma Thần sáng tạo ra thần thông Thiên Tôn, Thiên Linh Huyết Sát trong truyền thuyết!

Trông thấy những chùm sáng màu đỏ sậm này, ngay cả Danh Kiếm Thần cũng biến sắc, lập tức cùng Minh Quân Kiếm hợp hai làm một, xông vào trong màn nước, dự định thoát thân rời đi.


Xoet xoetl

Mảnh vỡ thần hồn thiêu đốt tên.

Bất quá vẫn có không ít mảnh vỡ thần hồn và Tu La Sát Khí bay đi, xông vào thế giới hư vô, chậm rãi ngưng tụ thành khuôn mặt yêu diễm của Tu Thần Thiên Thần. Khuôn mặt tái nhợt, trong mắt hận ý muốn điên.

Trương Nhược Trần trông thấy cánh tay của Phong Nham đẫm máu, tiêu hao rất lớn, suy yếu đến sắp đứng không vững:

- Thay ta chiếu cố Phong Nham, ta đi thu thập Tu Thần.

Trương Nhược Trần nhấc lên Thanh Bình Kiếm, hóa thành thần quang truy vào thế giới hư vô.

- Ngươi điên rồi, cho dù Tu Thần bị thương nặng, cũng không phải ngươi có thể đối phó.

Hiên Viên Thanh nhìn Trương Nhược Trần biến mất ở trong thế giới hư vô, đang do dự có nên đuổi theo hay không, đột nhiên nghĩ đến cái gì, ánh mắt trở nên lạnh lẽo:

- Thay ngươi chiếu cố? Mặt mũi của ngươi thật lớn.

Bình Luận (0)
Comment