Chương 6506: Trấn Sát Đại Thần
Chương 6506: Trấn Sát Đại Thần
Bởi vì Kiếm Giới có thể sẽ xuất thế, bởi vì vùng tỉnh không này tồn tại tợi ích to tớn, nên rất nhiều Thần Linh tụ tập đến Bách Tộc Vương Thành. Trên không, thần quang tyừng đoàn từng đoàn, như sao dày đặc.
Trong tòng Thanh Vân Đài xấu hổ, cảm thấy mất hết mặt mũi nói: - Trương Nhược Trần, chớ có ở trước mặt bản tọa lôi kéo làmt quen, ngươi cả gan làm loạn liên sát Thần Linh Địa Ngục giới, còn tự cho mình là Bất Tử Huyết Tộc? Bất Tử Huyết Tộc sẽ không che chở ngươi, cũng không có dạng tộc nhân như ngươri?
Trương Nhược Trần như có điều suy nghĩ, nhìn về phía Dạ Du Đại Sư đứng ở cách Thanh Vân Đài không xa.
Dạ Du Đại Sư cúi đầu, mặt lộ vẻ do dự, đột nhiên hóa thành một đạo thần quang phóng tới trước mặt Trương Nhược Trần, quỳ trên mặt đất nói:
- Sư tôn ở trên, nhận de tử cúi đầu. Đệ tử chịu nhục, nhận giặc tàm cha, chỉ vì điều tra nguyên nhân cái chết của Thất Thủ và Huyết Thanh Thịnh.
- Kết quả như thế nào? Trương Nhược Trần nói. Dạ Du Đại Sư chỉ Thanh Vân Đài, nghiến răng nghiến lợi, phẫn hận nói:
- Thanh Thiên bộ tộc đại tộc chủ Thanh Vân Khuyết, mười vạn năm trước đã là nhân tuyển tộc trưởng, bây giờ bước vào Vô Lượng cảnh, tự nhiên lòng tin tăng gấp bội. Huyết Tuyệt là lực lượng mới xuất hiện, dự định tranh vị trí tộc trưởng, đừng nói Thanh Vân Khuyết không thể chịu đựng, sợ là toàn bộ Thanh Thiên bộ tộc cũng không phục.
Một vị Đại Thần Tử tộc đứng ở trong thần quang nói.
Một vị Đại Thần Bất Tử Huyết Tộc đến từ Tề Thiên bộ tộc nói:
- Cho nên Tà Sư tiền bối cảm thấy, Huyết Thanh Thịnh và Thất Thủ chết, thật là do Thanh Vân Đài làm?- Đệ tử dám dùng tính mệnh cam đoan, việc này thiên chân vạn xác. Sở dĩ lão thất phu Thanh Vân Đài này làm như thế, là muốn bức bách Chiến Thần đến Bách Tộc Vương Thành, từ đó mượn thế cục phức tạp trong thành, đưa Chiến Thần vào chỗ chết.
Ánh mắt của Trương Nhược Trần sắc bén nhìn về phía Thanh Vân Đài, nói:
- Bất Tử Huyết Tộc ta, cho dù là tộc nhân bình thường cũng dám làm dám chịu, tiền bối là Cổ Thần, có dám nhận sự tình mình làm qua không?
Thanh Vân Đài thu Dạ Du Đại Sư làm nghĩa tử, vốn định dùng cái này nhục nhã Huyết Tuyệt gia tộc, lại không nghĩ rằng bị hắn ở trước mặt Chúng Thần tiết lộ việc này.- Sự tình của Bất Tử Huyết Tộc các ngươi, bản tọa là người Tử tộc, há có thể nói bừa?
Tà Sư cười nói.
Oanh!
Huyết khí cuộn trào, thần lực quét sạch bát phương.Chư Thần nhìn về phía chế giới thần cảnh của Thanh Vân Đài, trong huyết hải đông đúc, lôi điện lấp lóe, sơn lĩnh và giang hà không ngừng đánh tới Trương Nhược Trần.
Nhưng Trương Nhược Trần sinh long hoạt hổ, chiến ý cuộn trào, cho dù bị lôi kéo vào thế giới thần cảnh, cũng không ảnh hưởng chút nào, Thanh Vân Đài đánh ra thần thông, tất cả đều bị chém nát.
Tu vi cường đại như Thanh Vân Đài, lại ép không được Trương Nhược Trần?
Lúc trước một kiếm kia, Chư Thần chỉ cho rằng là Thanh Vân Đài lơ là sơ suất, mới bị Thần Kiếm thương tích.Thật đáng chết!
- Cái gì Thất Thủ, cái gì Huyết Thanh Thịnh, đều là tiểu nhân vật, bản tọa sao có thể để bọn hắn vào mắt?
- Lão quỷ ngươi, dám nói xấu bản tọa, nhận lấy cái chết!
Huyết dực trên lưng Thanh Vân Đài triển khai, thần uy phóng đại.Trên huyết dực dày đặc đường vân màu bạc, phun ra vô số huyết khí.
Một thanh Thần Kiếm từ sau lưng Trương Nhược Trần bay ra, quang mang nóng rực, uy năng khiếp người, một kiếm bổ nát huyết khí đang tuôn về phía Dạ Du Đại Sư, sau đó chém tới Thanh Vân Đài.
Thanh Vân Đài đã sớm chuẩn bị, triển khai thế giới thần cảnh, vô số thần văn tuôn trào, kết thành một huyết nhật chiếu rọi tinh hải, va chạm với Thần Kiếm, hình thành thần lực nghiêng trời lệch đất.
Thần Linh lơ lửng ở giữa không trung, mừng rỡ nhìn Bất Tử Huyết Tộc nội đấu, không có xuất thủ tham dự vào.- Chính là nghĩa phụ... phi, tất cả đều là do Thanh Vân Đài chỉ điểm!
Ánh mắt của Trương Nhược Trần trở nên nghiêm khắc, quát lạnh nói:
- Dạ Du, ngươi thật gan to, đây là muốn oan uổng Cổ Thần của Bất Tử Huyết Tộc ta? Là muốn Bất Tử Huyết Tộc nội đấu sao? Ngươi có mấy cái mạng, mà dám làm như vậy?
Dạ Du Đại Sư nói:
- Lục Hợp Nhất Kiếm Kinh Thần Trận!
Trương Nhược Trần hô to, sáu kiếm kết trận. Toàn bộ quy tắc Kiếm Đạo trong Bách Tộc Vương Thành hội tụ tới, quay xung quanh Trương Nhược Trần tưu động. Âm ầm! Sáu kiếm trảm phá cách trở trùng điệp trong thế giới thần cảnh, bổ lên người Thanh Vân Đài.
Thần khu xuất hiện vô số vết máu, có thần cốt bị chém đứt.
Trương Nhược Trần nhanh chân đi tới, xem quy tắc thần văn của Thanh Vân Đài như không, đạp nát sơn hà, đuổi kịp Thanh Vân Đài đang bỏ chạy, một chưởng vỗ xuống.
Một chưởng này, tong ngâm tượng khiếu, đánh cho Thanh Vân Đài không ngừng thổ huyết, từ trong thế giới thần cảnh bay ra ngoài.
- Trở về!
Trương Nhược Trần điều khiển không gian, tôi kéo Thanh Vân Đài trở về, vung ten một thanh Thần Kiếm bổ xuống. Phốc phốc!
Thanh Vân Đài co lại huyết dực và thế giới thần cảnh ngăn cản, nhưng lực lượng của Thần Kiếm cường đại cỡ nào. Kiếm quang hiện lên, một đôi huyết dực bị chém xuống.
Dạ Du Đại Sư nhìn kích động không thôi, âm thầm may mắn mình không có phản bội Huyết Tuyệt gia tộc và Trương Nhược Trần.
Trước kia tất cả nghĩa phụ mình nhận cộng tại, cũng không cường đại bằng sư tôn.
- Khó trách Trương Nhược Trần có tực tượng xâm nhập Bách Tộc Vương Thành, tuổi còn nhỏ đã có chiến tực như thế, quả nhiên tà nghe rợn cả người.
Tà Sư cảm khái. - Bất quá chỉ là gặp phải một tên phế vật, mới có thể uy phong nhất thời.
Một thanh âm già nua, từ trong một chiến xa do bạch cốt chồng chất thành truyền ra.
Hai bên chiến xa, đứng mười mấy tu sĩ Quỷ tộc khí tức cường đại, thần bí khó lường.
Người trong bạch cốt chiến xa nói:
- Còn chờ cái gì? Nếu Trương Nhược Trần hiện thân, còn không hợp nhau tấn công đánh chết hắn. Chẳng lẽ các ngươi còn muốn chờ Dạ Xoa tộc và Hỏa Quỷ tộc cướp đoạt quyền khống chế Quan Vân Trận Tháp, lấy trận pháp khu trục chúng ta ra khỏi thành?