Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 6635 - Chương 6655: Quan Chủ

Chương 6655: Quan Chủ Chương 6655: Quan Chủ
Muốn vào tầng thứ ba, tất phải qua Huyết Vực. Trong Huyết Vực dãy núi tầng tầng, bao La hùng vĩ, tất cả cây cối, hoa cỏ, bùn đất, đều phát ra mùi máu tưyơi. Trong không khí, huyết vụ tràn ngập, ẩn chứa tực tượng quỷ di ngay cả Thần Linh cũng bị áp chế nghiêm trọng. Thiên địa quy tắc ở trong Vô Tận Thâmt Uyên, vốn hoàn toàn không giống Côn Lôn giới. Mà thiên địa quy tắc trong Huyết Vực, lại trở nên càng thêm cực đoan.

Trương Nhược Trần lái mộtr chiếc thánh xa, dùng ba con Phệ Thần Trùng kích cỡ lớn nhất kéo xe, chạy vào Huyết Vực. Xung quanh thánh xa có vô số Phệ Thần Trùng, giáp xác màu đỏ, những nơi đi qua, hết thảy đều bị thôn phệ.

Huyết thụ đường kính to mấy chục mét, dây leo như tóc nhân loại, huyết dịch ngưng tụ thành hồ nước...

Những vật này, toàn bộ thành thức ăn của bọn nó, quả thực fà muốn ăn hết toàn bộ Huyết Vực.

Mộc Linh Hi áo trắng xuất trần, ngồi ở trong thánh xa, nhục thân bị thương đã khôi phục, da thịt tuyết trắng. Đột nhiên trên người nàng tiêu tán ra Phần Thiên Thần Diễm, thánh xa bị đốt đến hoá khí.

Trương Nhược Trần giật mình, tập tức thi triển Thái Cực Âm Dương Đồ, ngăn trở thần diễm vọt tỚI. Thần diễm không tính cường đại, ít nhất là không cách nào so sánh với Phượng Hoàng Thần Hỏa của Phượng Thiên, bị Thái Cực Âm Dương Đồ ngăn trở, Trương Nhược Trần âm thầm thở dài một hơi.

Trương Nhược Trần động dung hỏi:

- Nơi này là sau khi Bích Lạc Tử tiền bối vẫn lạc, lưu lại thế giới thần cảnh?

- Là toàn bộ Vô Tận Thâm Uyên tầng thứ hai.

Mộc Linh Hi cất bước đi về phía trước, phiêu nhiên linh động, mái tóc đen suôn dài như thác nước, ghé qua ở trong huyết vụ.
Trương Nhược Trần nói:

- Giống như là thế giới thần cảnh của một đại nhân vật nào đó.

- Năm đó Bích Lạc Tử cũng coi là truyền kỳ của Côn Lôn giới, sau khi nhục thân vẫn lạc, sáng chế Bích Lạc chi đạo, lần nữa bước vào Vô Lượng cảnh, như sống ra thế thứ hai.

Mộc Linh Hi nói.
Trương Nhược Trần bước nhanh đuổi kịp, hỏi:

- Năm đó Vô Tận Thâm Uyên, là chiến trường của Địa Ngục giới và Côn Lôn giới?

Mộc Linh Hi không có đáp hắn, tự mình tiến lên.

Quá lạnh lùng!
- Xâm nhập Huyết Vực bao xa rồi?

- Chừng 2300 dặm.

Trương Nhược Trần nói.

- Sao chậm như vậy?
Huyết nhục của Mộc Linh Hi bị bỏng, trở nên nhăn nhăn nhúm nhúm, khuôn mặt vặn vẹo, sau một lúc lâu mới khôi phục.

Trương Nhược Trần rất lo lắng, nói:

- Nếu như Phượng Thiên tiền bối không khống chế nổi lực lượng trong cơ thể, thì xin chớ có mạo muội nếm thử. Nhục thân của Linh Hi chịu không được lão nhân gia ngài giày vò.

Dáng người của Mộc Linh Hi linh lung, hai con ngươi nhìn tứ phương, nhàn nhạt hỏi:
Trương Nhược Trần nói:

- Nơi đây quỷ dị, không gian hỗn loạn, nguy hiểm vô số. Phệ Thần Trùng ở phía trước dò đường, đã chết trên trăm con. Phượng Thiên hẳn biết được, nơi này là địa phương nào chứ?

- Tinh thần lực của ngươi đã đạt tới cấp 80, không nhìn ra được sao?

Mộc Linh Hi nói.
Phảng phất như Trương Nhược Trần chỉ là một con giun dế, không cần nhìn.

Đại khái xâm nhập năm ngàn dặm, đột nhiên Phệ Thần Trùng tập thể dừng lại, ánh mắt lộ ra vẻ sợ hãi, chậm rãi lui ra sau.

Mộc Linh Hi phát giác được khí tức nguy hiểm, hỏi:

- Xảy ra chuyện gì?


Trương Nhược Trần rất không thích cảm giác bị người xem như nô bộc sai sử này, nhưng hiện tại tính mệnh của Mộc Linh Hi nắm giữ ở trong tay đối phương.

Trương Nhược Trần tấy tinh thần tực câu thông với Phệ Thần Trùng, nói: - Bên ngoài năm trăm dặm, xuất hiện một tượng đá, đã nuốt mấy trăm con Phệ Thần Trùng.

- Tượng đá? Ánh mắt của Mộc Linh Hi lộ ra vẻ khinh thường, nói:

- Ngươi đi giải quyết nó, tốc chiến tốc thắng.

Vì lý do an toàn, vẫn luôn do Phệ Thần Trùng dò đường, bọn hắn đi theo ở phía sau năm trăm dặm.

Bay gio Phe Than Trung đã tiến hóa đến đời thứ năm.

Phiền phức mà bầy trùng không giải quyết được, tất nhiên tà hung vật Đại Thần cấp.

Trương Nhược Trần thân như huyền quang, ở trong huyết vụ vượt qua năm trăm dặm, di vào rừng cây. Chung quanh khắp nơi ta vết tích chiến đấu, huyết mộc ngã nghiêng, mặt đất có từng khe rãnh do tợi khí bổ ra. - Ngao!

Tiếng hét dài truyền đến.

Quy tắc Hắc Ám nồng đậm từ lòng đất tuôn ra.

Tieng gao Lam cho than hồn chấn động.

Một thạch thủ to tón, tay cam một thanh chiến chùy {tôi điện, từ trong quy tắc Hắc Ám vung ra, bổ thắng tới Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần tay bắt kiếm quyết, Trầm Uyên cổ kiếm bay ra, chém xuống một cánh tay đá. Cùng túc đó, trong miệng hắn đọc tên một chữ: - Định!

Quy tắc Hắc Ám như sóng lớn quay cuồng đột nhiên lắng lại, tất cả lực lượng hắc ám bị áp chế.

Một tượng đá tay cụt hiện ra, trong miệng rống to, ra sức giãy dụa. Nhưng thân thể bị xiềng xích tinh thần lực trấn áp, như hung thú bị vây ở trong lồng.

Mộc Linh Hi giẫm lên lá rụng, chậm rãi đi tới, nói:

- Một pho tượng Cung Huyền Tạng, trong 10 vạn năm lại phát triển đến cấp độ Đại Thần. Ah, nguyên lai là lây dính thần huyết của hắn, có thể tính là một bộ phân thân!

Trương Nhược Trần cẩn thận quan sát, phát hiện ở ngực tượng đá, đích thật là có một vết máu.

Lấy vết máu làm trung tâm, xuất hiện đường vân giống như huyết mạch, trải rộng toàn thân.

Bình Luận (0)
Comment