Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 6976 - Chương 6996: Kiếm Thần Điện Xuất Thế

Chương 6996: Kiếm Thần Điện Xuất Thế Chương 6996: Kiếm Thần Điện Xuất Thế
Phía sau thuẫn ấn, Phi Tuyết Thần Vương hiện thân nói:

- Năng tực cảm ứng thật Lợi hại.

- Ngươi tại đuổi theo tới! Trương Nhược Trần kinh ngạc.

Ngayy cả Quách Thần Vương cũng bị vứt bỏ, vì cái gì Phi Tuyết Thần Vương lại có thể đuổi kịp bọn hắn?

Trương Nhược Trần và Kỷ Phạm Tâm tra xét cả người, xác định không có đồ vậtt gì dính ở trên người.

Chiếu Thiên Kính từ phía sau Phi Tuyết Thân Vương bay tên, như minh nguyệt tập không.

Nàng nói:

- Hai tiểu bối, các ngươi quá coi thưrờng thủ đoạn của Thần Vương. Chỉ cần Chiếu Thiên Kính chiếu rọi qua các ngươi, dù chạy trốn tới chân trời góc biển, cũng sẽ bị bản tọa tìm được. - Thì tính sao? Thương thế của ngươi còn chưa khỏi hẳn nha?

Phía sau nàng, không gian chấn động, từng vị Thần Linh từ trong Tinh Hoàn Thiên bay ra.

Bốn vị Thái Hư Cổ Thần của Thiên Sơ Văn Minh, ba đại cao thủ của Thần Cổ Sào, Táng Kim Bạch Hổ, Xích Huyền Quỷ Quân, Mậu Cam, Thương Tuyệt, Hư Vấn Chi, Tiểu Hắc, Nguyên Thiên Quân Chủ, Xích Hồn Quân Chủ...

Bao quát Ngụy Thần, chừng trên trăm vị Thần Linh, từng người thần quang sáng tỏ, khí thế mạnh mẽ.

- Phụ thể!
Trương Nhược Trần lấy ra Thiên Tôn Tự Quyển, trấn định mà lạnh nhạt.

- Không gian và lực lượng hắc ám ở nơi này càng thêm dày nặng, ở ngoài ngàn dặm, Thiên Tôn Tự Quyển muốn đánh trúng chúng ta, sợ là không dễ dàng như vậy.

Trong hắc ám, vang lên một thanh âm già nua.

Một dòng Hoàng Tuyền Hà từ xa đến gần, dần dần hiện ra.
Quách Thần Vương phi hành ở trên mặt sông, hai cánh lưu động quỷ hỏa, lấy thân thể của hắn làm trung tâm, ngàn dặm hư không dày đặc quỷ văn, hồn ảnh vô số.

Khí thế của hắn rất mạnh, sát khí trực chỉ lòng người.

Trước đó có Thái Thanh tổ sư và Dục Thần Vương đối kháng hắn, Trương Nhược Trần không cảm thấy Quách Thần Vương đáng sợ như thế nào. Nhưng giờ phút này, thần hồn chỉ vừa đụng vào hắn, liền lập tức tan tác, chênh lệch lớn đến không cách nào hình dung.

Trương Nhược Trần cười nói:
- Quách Thần Vương đến chậm, thần hồn của ngươi đã bị bản Giới Tôn luyện thành đan dược hấp thu, thật là đại bổ.

Ánh mắt của Quách Thần Vương lạnh lẽo, nhưng rất nhanh lại nở nụ cười:

- Không sao, linh hồn của các ngươi, đủ để đền bù thần hồn của bản tọa tổn thất.

Phi Tuyết Thần Vương nói:
- Bọn hắn đã dẫn chúng ta tới mục đích, động thủ đi, chậm thì sinh biến.

Bọn hắn rất kiêng kị Thiên Tôn Tự Quyển, không dám tới gần.

Phi Tuyết Thần Vương nhấc tay qua đỉnh đầu, lập tức hồng tuyết bay đầy trời, rét lạnh 10 vạn dặm.

Tuyết như trường đao, đồng loạt bay ra ngoài.
Hai mắt của Kỷ Phạm Tâm phát ra Bản Nguyên Thần Quang, mười tám thần trận hiển hóa, Hắc Thủy Thần Trượng đánh ra, vô số sóng nước dâng lên, ngăn trở lấy mưa đao.

Quách Thần Vương dời thân đến một phương vị khác, Hoàng Tuyền Hà tuôn ra.

Đường sông rộng lớn, bên trong dâng lên xác thối, bạch cốt, vong hồn, số lượng càng ngày càng nhiều.

Trăm triệu, một tỷ, chục tỷ...
Đại quân vong linh cuồn cuộn không dứt, trùng kích Âm Dương Thập Bát Cục.

Trương Nhược Trần hừ lạnh:

- Chư Thần đi ra đi!

Tu Thần Thiên Thần hiện thân, lơ lửng giữa không trung.


Quanh người Trương Nhược Trần, một đoàn quỷ vân nổi lên.

Bao quát Trì Dao và Bạch Khanh Nhị, thần hồn của tất cả Thần Linh trong Âm Dương Thập Bát Cục bay ra, dung nhập quỷ vân.

Quỷ vân hội tụ đến trên người Trương Nhược Trân, ngưng tụ thành một bộ áo giáp.

Phụ Thể Giáp! Trân bảo của Phong Đô Quỷ Thành, còn quý giá hơn Chí Tôn Thánh Khí Thứ Thần cấp, là từ chỗ Thiết Giới Vương cướp đoạt tới.

Trương Nhược Trần tay cầm Thần Kiếm lão đại, huy kiếm chém qua, một đạo kiếm quang nóng rực cùng ngũ kiếm khác bay ra, đại quân vong linh của Quách Thần Vương bị chém chết toàn bộ.

Giống như cắt cỏ.

Kiếm quang tướt qua, không có một ngọn cỏ. Âm ầm!

Hoàng Tuyền Hà sụp đổ, sóng kiếm ngập trời. Quách Thần Vương đương nhiên biết Phụ Thể Giáp, nhưng làm sao nghĩ tới đã rơi vào trong tay Trương Nhược Trần?

Uy lực của một kiếm này, ngay cả hắn cũng phải cẩn thận ứng đối.

Quách Thần Vương diễn hóa thần thông, ngưng tụ thành quỷ thành.

Va chạm với sóng kiếm. Quỷ thành phá nát, hóa thành mây mù, Quách Thần Vương bay ra mấy trăm dặm.

Mất đi Vu Lan Quỷ Thành, tại thêm bị trọng thương, hắn đối mặt với Trương Nhược Trần ở thời khắc này, tại rơi vào hạ phong. - Một đời Thần Vương, lại chỉ có chút thực lực ấy sao?

Trương Nhược Trần cầm kiếm mà đứng, giữa thiên địa, tiếng kiếm reo không dứt.

Anh tư kia, Thần Vương cũng bị ép xuống.

Thần hồn của đám người Tiểu Hắc, Thương Tuyệt, Xích Huyền Quỷ Quân dung nhập Phụ Thể Giáp, nhục thân đứng 1m tại nguyên chỗ, nhưng ý thức trường tồn, cả đám đều rất kích động.

- Thần Vương nguyên tai cũng chỉ như vậy.

- Chúng ta tiên thủ, tại có đại đạo nhất phẩm của Giới Tôn gia trì, vì sao không thể địch Thần Vương? - Hôm nay bản hoàng xem như chính thức đánh với Thần Vương một trận!

- Chiến! Chém Thần Vương, viết thần thoại bất hủ.

...

Từng đạo thần niệm truyền tới, chiến ý sôi trào.

Bọn hắn thúc giục Trương Nhược Trần đi ra Âm Dương Thập Bát Cục, trấn áp hai vị Thần Vương của Địa Ngục giới, tấy chiến tích này chấn nhiếp toàn bộ vũ trụ.

Nhưng Trương Nhược Trần rất rõ ràng, Phụ Thể Giáp cũng không phải vô địch. Một khi bị Thần Vương đánh trúng, thần hồn của Thần Linh trong giáp nhất định sẽ chết một mảnh.

Đứng ở trong Âm Dương Thập Bát Cục, ngược lại không cần sợ.

Trương Nhược Trần nhìn về phía Kỷ Phạm Tâm, sau một khắc, hai người khống chế Âm Dương Thập Bát Cục bay ra ngoài, chủ động công kích Quách Thần Vương và Phi Tuyết Thần Vương.

- Đừng tiều mạng với bọn hắn, tui!

Trong tòng Quách Thần Vương biệt khuất, nếu Vu Lan Quỷ Thành không mất, sao tại bị Trương Nhược Trần bức cho trốn chạy?

Đương nhiên, cho dù Trương Nhược Trần có Phụ Thể Giáp, cũng không đến mức để hắn tui tránh. Hắn chân chính kiêng kỵ là Thiên Tôn Tự Quyển!

- Không bằng trèo lên thang trời?

Phi Tuyết Thần Vương rất có phách lực, cảm thấy trên thang trời tất có đại cơ duyên.

Nếu tui, không bằng tiến. Thời điểm Quách Thần Vương suy nghĩ tợi và hại, vòm trời tối tăm bay xuống hạt hạt quang vũ, thang trời tàn phá bị quang vũ chiếu sáng.

Ở cuối bậc thang cuồn cuộn mịt mò, một cổ điện to tớn xuất hiện, tựa hồ cực xa, ở vào bờ bên kia thời không. Mưa ánh sáng là từ trên một gốc thần mộc ở trong cổ điện vương xuống.

Trương Nhược Trần mở bàn tay, đi đón quang vũ, cảm giác làn da nhói nhói, như bị Thần Kiếm đâm phải.

Lực xuyên thấu kinh người.

- Đây tà... tực tượng của kiếm nguyên sao? Trương Nhược Trần ngẩng đầu, trong mắt tấp Loe ánh sáng kỳ di.

Rất giống túc trước Vẫn Thần đảo chủ từ trong 8 triệu ý niệm thần hồn của Thượng Thanh rút ra một giọt chất tỏng màu trắng, hư hư thực thực tà vật chất của kiếm nguyên. Chỉ bất quá những quang vũ này quá nhỏ, cần thu thập cô đọng.

- Cái đó là... Kiếm Thần Điện?

Quách Thần Vương và Phi Tuyết Thần Vương kiến thức rộng rãi, ở trong Thủy Tổ giới thấy qua ghi chép liên quan tới Kiếm Thần Điện, cũng có nhận biết nhất định về kiếm nguyên.

Bọn hắn không chút do dự, quả quyết xông lên Đoạn Thiên Thần Thê.

Bình Luận (0)
Comment