Chương 7024: Tượng Pháp Thiên
Chương 7024: Tượng Pháp Thiên
Quỷ di tuyệt tuân. Trương Nhược Trần chỉ cảm thấy thân thể bị khóa chặt, từng phương hướng đều ép về phía hắn.
Hơn nữa thần hồn bị công kích, Bồ Đề Thụ càng ngày càng ảm đạm, Phụ Thể Giáp rạn nút. - Đây là...
Người trước mắt này, để Trương Nhược Trần cảm giác được quen thuộc, tựa hồ ở địa phương nào nhìn thấy qua.
Hắn như từ trong thời không đi ra, trên người ẩn chứa vận vị cổ xưa, nhưng cũng có một cỗ uy thế lớn lao, cường giả phong vương xưng tôn bình thường không cách nào so sánh.
- Tượng Pháp Thiên, ngươi Lai còn sống? Thanh âm của Tu Thần Thiên Thần mang theo vẻ kinh dị.
Lão giả đầu voi kia nhìn về phía Chiến Pháp Thần Điện, giống như tấm bẩm: - Thời đại này, lại còn có người nhớ kỹ bản thiên?
Tượng Pháp Thiên quan sát Tu Thần Thiên Thần, nói:
- Trên người ngươi có khí tức Minh tộc ta, nếu thần phục, hôm nay có thể không chết.
Tu Thần Thiên Thần cười khẽ:- Tượng Pháp Thiên, sợ là ngươi sống ở trong mộng rồi, đây là thời đại nào? Thật coi mình vẫn là đệ nhất cường giả của Minh tộc? Trăm vạn năm qua đi, thời đại thuộc về ngươi sớm đã kết thúc. Bản thần chính là Thần Tôn đương thời, thần phục một tàn hồn như ngươi?
Thần hồn của Tu Thần Thiên Thần ở thế giới chân thật vẫn chưa diệt, thần nguyên vẫn còn, bây giờ lại có Thời Gian Nhật Quỹ làm thân thể, chỉ cần vượt qua Nguyên hội kiếp, sẽ thành Thần Tôn đương thời.
Mà Tượng Pháp Thiên, thần khu, thần nguyên, thần hồn trong thế giới chân thật đã hôi phi yên diệt.Tu Thần Thiên Thần đi ra Chiến Pháp Thần Điện, nhìn về phía Kiếm Hồn Đãng, nói:
- Không đúng, ngươi chỉ là một tàn hồn.
Trương Nhược Trần nghĩ tới, Tượng Pháp Thiên là một vị chí cường của Minh tộc ngày xưa, từng phong Chư Thiên, còn cổ lão hơn Ấn Tuyết Thiên. Ấn Tuyết Thiên chính là đánh bại hắn, mới đặt vững tôn vị đệ nhất cường giả của Minh tộc.Tu Thần Thiên Thần ngạo khí lăng vân, bễ nghễ Tượng Pháp Thiên, nói:
- Ngươi vẫn là tranh thủ thời gian lui về Ly Hận Thiên đi, đợi quy tắc thiên địa cảm ứng được ngươi, sợ là ngươi sẽ triệt để chôn vùi.
- Nơi này là Kiếm Thần Điện!Đây là nhân vật từ thời đại của Đại Tôn?
Từng nhân vật chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết, lần lượt hiện thế, dù chỉ còn tàn hồn, vẫn làm cho người rung động.
Có lẽ bởi vì cảnh giới tăng lên tới cấp độ này, đã tiếp xúc đến thế giới khác, thế giới mà trước kia không thể tưởng tượng nổi.Vô Lượng đương đại có một chức trách, chính là phải trấn áp những người chết mà bất hủ kia.
Những người chết mà bất hủ này, từng người kinh diễm tuyệt thế, đều muốn sống lại thế thứ hai, từ Ly Hận Thiên giáng lâm đến thế giới chân thật. Vô Lượng đương thời sao sẽ để bọn hắn toại nguyện?
- Hiện tại là tàn hồn, nhưng tương lai chưa hẳn không có khả năng toả ra sinh cơ, nghịch chuyển sinh tử, giáng lâm đến thế giới chân thật. Chỉ cần thần hồn bất diệt, tinh thần vĩnh tồn, thì có khả năng vô hạn.
Tượng Pháp Thiên chỉ nói một câu như vậy, sức gió từ trên người hắn bạo phát ra, phô thiên cái địa tuôn về phía Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần canh giữ ở bên cạnh hai vị tổ sư, dáng người chưa từng uốn cong, cảm nhận được nguy hiểm đáng sợ giáng tâm.
Cỗ khí tức kia, tựa như một kích của Kình Thiên túc trước, để Trương Nhược Trần cảm giác được tuyệt vọng, sẽ bị nghiền sát.
Nhưng toại tâm niệm tuyệt vọng này, chỉ nổi (ên trong nháy mắt, tiền bị Trương Nhược Trần chém nát, trong mắt quay về yên tĩnh. Đây là Tượng Pháp Thiên lấy khí tức Chư Thiên cấp ngày xưa, miêu tả ra giả tượng hư ảo.
Mục đích lấy ý niệm đánh tan tâm niệm của Trương Nhược Trần, tan rã ý chí chống cự của hắn.
Trên thực tế, lấy tu vi hiện tại của Trương Nhược Trần, cho dù là Kình Thiên, muốn vượt qua hư không xa xôi đánh giết hắn, cũng không phải chuyện dễ.
- Diệu Ly, ngươi còn chờ cái gì? Tàn hồn của Chư Thiên, nếu như ngươi hấp thu, nhất định có thể thu hoạch được vô số chỗ tốt. Trương Nhược Trần nói.
- Hôm nay, bản thần tới ước tượng thủ đoạn của đệ nhất nhân Minh tộc túc trước Trên lưng Tu Thần Thiên Thần triển khai một đôi cánh chim màu đen, bay ra Chiến Pháp Thần Điện, đụng vào sức gió.
Thời Gian ấn ký bạo phát, đỉnh đầu xuất hiện đám mây màu đen, tràn ngập lực lượng thuộc về Bối Hi Chư Thiên.
Trương Nhược Trần đứng ở phía sau, phát hiện Tu Thần Thiên Thần trở nên xảo trá hơn rất nhiều, không hề ngông cuồng giống như mặt ngoài. Nhìn như khinh thị Tượng Pháp Thiên, nhưng chân chính động thủ, lại trực tiếp kích phát ra lực lượng của Bối Hi.
Tu Thần Thiên Thần nói:
- Trên người của ngươi (ây dính khí tức tà di hắn (à rất e ngại quang vũ?
- Không sao, quang vũ sắp tiêu tán. Tượng Pháp Thiên đi ra Kiếm Hồn Đãng, bộ pháp nhìn như rất chậm, thế nhưng mỗi một bước đều có thể bước ra vài dặm, không ngừng giẫm nát Tu Thời Gian Thần Hải do Thần Thiên Thần diễn hóa ra. Hắn nói:
- Ngươi tự xưng Thần Tôn đương thời, nhưng quá yếu! Chỉ bằng tu vi của ngươi, đấu pháp với bản thiên, chỉ có kết cục hồn phi phách tán.
Tu Thần Thiên Thần truyền âm cho Trương Nhược Trần, nói:
- Tàn hồn của Tượng Pháp Thiên rất mạnh, không bằng tiên thủ? Ngươi tấy Vô Cực Thần Đạo và Địa Đỉnh giúp tal Trương Nhược Trần cảm giác với nguy hiểm cực kỳ mãnh tiệt, cảm thấy hắn tiên thủ với Tu Thần, cũng không ngăn được Tượng Pháp Thiên, nói:
- Vận dụng Thiên Kỳ đi! - Đành phải như vậy!
Tu Thần Thiên Thần nhanh chóng lùi về phía sau, tụ hợp với Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần rất khinh bỉ nàng, Tu Thần Thiên Thần trước kia không sợ thế gian hết thảy đã một đi không trở lại, hiện tại quá co được dãn được rồi.
Biết đánh không tại, tui còn nhanh hơn người khác.
Thân hình của Tượng Pháp Thiên càng ngày càng cao tom mang theo cảm giác áp bách vô tận, phảng phất như Chư Thiên chân chính di tới, muốn đạp nát thiên địa. Cỗ khí thế này, không gì sánh kip. Dù Trương Nhược Trần không ngừng nói với mình, đối phương chỉ là tàn hồn, nhưng tâm thần vẫn bị ảnh hưởng.
Bỗng dưng.
Một tiếng kiếm reo vang lên.
Trong mắt Trương Nhược Trân hiện ra vẻ vui mừng. Một thanh quang kiếm do kiếm hồn ngưng tụ thành, tơ tửng ở trên đỉnh đầu của Ngọc Thanh tổ sư.
Uy thế kiếm hồn cường đại, trảm phá khí thế của Tượng Pháp Thiên. Ngọc Thanh tổ sư một mực ngồi xếp bằng đứng dậy, như Thiên Kiếm ra khỏi vỏ, đối mặt với Tượng Pháp Thiên, nói:
- Đa tạ các ngươi bức bách, nếu không hôm nay lão phu chưa hẳn có thể phá cảnh.
- Nhược Trần, ngươi rất tốt, lúc trước nếu không có ngươi ngăn tại, sợ là tổ sư đã nuốt hận. Hiện tại ngươi có thể lui xuống nghỉ ngơi! Dù sao cũng phải có người đến che gió che mưa cho các ngươi.
Uy thế trên người Ngọc Thanh tổ sư hoàn toàn khác trước, cường đại hơn quá nhiều.
Cảnh giới đột phá, giống như một bước feo Len thiên khung, đứng ở đỉnh phong.
Cho Trương Nhược Trần cảm giác, tực tượng của Ngọc Thanh tổ sư bây giờ, hoàn toàn không thua những tồn tại phong vương xưng tôn uy chấn Thiên Đình, Địa Ngục kia. Vận Mệnh Thần Điện Thập Nhị Thần Tôn, tuyệt đại đa số đều ở cấp độ này. Quanh người Ngọc Thanh tổ sư có vô số mưa kiếm đồng hành, đón lấy Tượng Pháp Thiên, nói:
- Hôm nay, Thần Tôn đương thời ta liền tới chém tàn hồn của ngươi. Muốn giáng lâm thế giới chân thật, thời đại này, không chào đón!
Bạch!
Thiên Kiếm Hồn chém ra, tất cả minh quang bị cắt mở.
Tượng Pháp Thiên không liều mạng với Ngọc Thanh tổ sư, mà quả quyết thối lui.
Nhưng Ngọc Thanh tổ sư lại không chịu buông tha hắn, đi thẳng tới bên ngoài Kiếm Hồn Đãng, hai tay nâng lên, sau lưng mưa kiếm hội tụ, hóa thành một hải dương kiếm khí.
Không chỉ Tượng Pháp Thiên muốn lui về Kiếm Hồn Đãng, ngay cả tà mục cũng ở lúc Ngọc Thanh tổ sư phá cảnh lui lại.
Giờ phút này, đối mặt mưa kiếm phô thiên cái địa, Tượng Pháp Thiên và tà mục đồng thời thi triển thần thông, diễn hóa ra Minh Hà và hắc vụ vạn dặm.