Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 7120 - Chương 7144: Đế Lăng Quỷ Biến

Chương 7144: Đế Lăng Quỷ Biến Chương 7144: Đế Lăng Quỷ Biến
Thạch Thiên tới Dạ Thổ? Nghe nói như thế, Trương Nhược Trần và Thiên Cốt Nữ Đế đều cảm giác toàn thân phát tạnh.

Mặc dù hiện tại bọn hắn cũng đạt đến Vô Lượng cảnh, đứng ở trên đỉnh Chư Thần, nhưng gặp tồn tại như Thạch Thiên, thì ngay cả chạy trốn cũng không tàm được. - Chẳng lẽ Thạch Thiên mang theo Hoang Thiên, vượt qua Ly Hận Thiên và bình chướng thế giới chân thật đến nơi này.

Thiên Cốt Nữ Đế cảnh giác bốn phía.

Quy tắc Thời Gian và Thời Gian ấn ký bao phủ nàng và Trương Nhược Trần trở nên càng thêm nồng đậm, giống như một mảnh quang vân.

Trương Nhược Trần nói: - Vô dụng, nếu Thạch Thiên xuất thủ, chúng ta dùng bất kỳ thủ đoạn nào cũng không có tác dụng.

- Tách ra đi? Coi như Thạch Thiên mạnh hơn, muốn đồng thời tưu tại hai vị Thần Tôn, cũng không phải chuyện dễ. Thiên Cốt Nữ Đế nói.

- Thạch Thiên, không có khả năng không hứng thú với Địa Đỉnh và Nghịch Thần Bia, đồng thời bao quát Thần Đạo nhất phẩm của ngươi, cùng ba thành Thời Gian Áo Nghĩa của ta.

Thiên Cốt Nữ Đế nói.
Nhưng hài tử của A Nhạc và Đào Hoa còn ở trong tay Huyền Nhất, Trương Nhược Trần làm sao có thể rời đi?

Huống hồ Huyền Nhất đã trọng thương, lại bị bọn hắn chắn ở trong Dạ Thổ, cơ hội ngàn năm một thuở, nếu bỏ lỡ, đâu còn có lần nữa?
Thiên Cốt Nữ Đế thấy ánh mắt của Trương Nhược Trần dần dần kiên định, đã biết hắn làm ra quyết sách, giơ kiếm ở trước mắt, thổ khí như lan, nói:

- Trong thần hải của Huyền Nhất, nói không chừng còn có lực lượng của Lôi Phạt Thiên Tôn, Hoang Thiên chưa hẳn làm gì được hắn. Tốc chiến tốc thắng!
Lần tiếp theo, Huyền Nhất không biết sẽ làm ra sự tình phát rồ gì.

Đây là Trương Nhược Trần tuyệt đối không thể nhịn!
Trương Nhược Trần nói:

- Kỳ thật không cần vội vã như vậy! Ta nghĩ Hoang Thiên tiền bối và Thạch Thiên đã đạt thành một loại hiệp nghị nào đó, cho nên Thạch Thiên mới không có xuất thủ với chúng ta. Huống hồ... Thạch Thiên ở trong lúc mấu chốt này đi vào Dạ Thổ, mục đích chưa hẳn là chúng ta.
Trong lòng Trương Nhược Trần cũng không nắm chắc.

Nếu Hoang Thiên bảo bọn hắn mau chóng rời đi, hiển nhiên là không yên lòng Thạch Thiên.


Xoạt! Xoạt!

Trên người Trương Nhược Trần và Thiên Cốt Nữ Đế đồng thời bộc phát ra kiếm mang sáng chói, hóa thành hai đạo kiếm khí tao vào Bách Túc Đế Lăng.

Trong từng huyết hà ẩn chứa năng tượng kinh khủng, tràn ngập ra huyết vụ và khí tức tử vong nặng nề.

Trương Nhược Trần âm thầm suy tính, cảm thấy năng tượng ẩn chứa trong huyết hà, có thể uy hiếp được Đại Thần. Đến cùng là máu gì?

Chẳng lẽ trong thi thể của Bách Túc Đại Đế chảy ra thi huyết?

Nếu không sao lại đáng sợ như vậy.

Ngô Đạo và tộc trưởng Phượng Hoàng tộc cũng suy đoán Huyền Nhất rất có thể tiến vào tăng mộ của Bách Túc Đại Đế. Thấy Hoang Thiên, Trương Nhược Trần, Thiên Cốt Nữ Đế tần tượt xâm nhập vào, bọn hắn không do dự nữa, tấy thần khí và quy tắc thần văn hộ thể, vượt qua huyết hà tiến đến.

Tộc trưởng Phượng Hoàng tộc nói: - Đến cùng xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ thi thể Đại Đế xảy ra quỷ biến? Trong huyết dịch ẩn chứa khí tức tử vong quá tà dị!

Sắc mặt của Ngô Đạo rất khó coi, đế lăng bị hủy, thi thể Đại Đế bị phá hư, đối với Xích Ngô tộc mà nói, chính là sự tình nhục nhã.

Trong đế lăng, có các loại thủ đoạn khi Bách Túc Đại Đế còn sống lưu lại, như vết nứt không gian, sát trận, yêu độc... dù vô số năm tháng trôi qua, những thủ đoạn này ẩn chứa lực lượng đã xói mòn hơn chín thành, nhưng tu sĩ Đại Thần cấp dám trộm mộ, thì chỉ có một con đường chết.

Ở chỗ đổ sụp, Trương Nhược Trần cảm ứng được tực tượng tôi điện mạnh mẽ, một sát trận cổ tão và trận giới do các đời Thần Linh của Xích Ngô tộc bố trí, bị chém thành đất chết.

Không hề nghi ngờ, Huyền Nhất mang theo tực tượng của Lôi Phạt Thiên Tôn, chuyên môn dùng để phá hủy phòng ngự của đế tăng. Hạch tâm đế lăng, trong một không gian khoáng đạt.

Huyền Nhất đứng ở trên vách đá, phía dưới là một huyết hải.

Môi hắn mấp máy, tựa hồ đang giao lưu với thứ gì đó.

Huyết hải phát ra khí tức nóng hổi, quét đến vị trí cách Huyền Nhất mười trượng, fồng ánh sáng hộ thể bị chấn đến rung động.

Phía sau vang tên thanh âm tức giận của Hoang Thiên:

- Huyền Nhất, hôm nay ngươi còn muốn trốn nơi nào? Sắc mặt Huyền Nhất bình tĩnh, quay đầu nhìn lại.

Người chưa đến, Tử Vong Thần Quang đã hóa thành sóng lớn, trùng trùng điệp điệp vọt tới.

Thần y trên người Huyền Nhất phát ra từng đạo phù văn, thần khí trong cơ thể vận chuyển, kích phát ra Thần Đạo Thiên Địa Chi Tâm, Tử Vong Thần Quang vọt tới, lại bị hắn không ngừng hấp thu vào trong cơ thể.

Hoang Thiên tới, chân thân xông vào trong vòng mười trượng của Huyền Nhất, tiến vào trận vực của Thiên Địa Chi Tâm, một quyền đánh ra.

Trên nắm tay ẩn chứa Tử Vong Thần Quang nặng nề.

Huyền Nhất tay không nghênh kích, thi triển Đại Đạo Thiên Hoang Ấn, cùng Hoang Thiên va chạm. Lúc trước Huyền Nhất bị Trương Nhược Trần nhiều lần đánh nổ thần khu, lại bị thần diễm luyện huyết khí, dù nuốt huyết dịch Thủy Tổ, nhưng vẫn chưa hoàn toàn khôi phục, vật chất Thần Linh trôi đi không ít.

Giao phong một kích, Huyền Nhất bị đánh lui nhanh ra ngoài, rớt xuống vách núi.

Hoang Thiên đuổi theo, một cái thạch phủ xuất hiện ở trong tay, trùng điệp đánh xuống.

Hai tay Huyền Nhất hợp tại, ngăn cản thạch phủ, nhưng tực tượng của Hoang Thiên như bài sơn đảo hải đè xuống, phủ phong đán Len ngực hắn. Chỗ ngực, thần y tản ra phù văn, càng thêm sáng chói.

Nhưng tại tõm xuống! Thạch phủ không ngừng trầm xuống, ngực của Huyền Nhất rướm máu.

- Phù phù!

Hai người rơi vào huyết hải.

Nhân cơ hội này, trong cơ thể Huyền Nhất bộc phát ra ngàn vạn lôi điện, lôi điện dọc theo huyết hải lan tràn ra ngoài.

Huyết hải biến thành lôi hải.

Bình Luận (0)
Comment