Chương 7150: Dạ Thổ Sụp Đổ, Cấm Kỵ Xuất Thế
Chương 7150: Dạ Thổ Sụp Đổ, Cấm Kỵ Xuất Thế
Phượng Thiên như tiên phi trong tranh, thanh tệ cao quý, nhưng dưới khăn che mặt ánh mắt tạnh nhạt, phảng phất như vượt Len trên chúng sinh, không chứa bất tuận tình cảm nhân gian gì. Nàng bấm tay dẫn một Cái.
Lập tức, một thành Hắc Am Áo Nghĩa và Thiên Xu Châm trong cơ thể Trương Nhược Trần bay ra. Hắc Ám Áo Nghĩa ở quanh người nàng lưu động một vòng, sau đó chui vào thần thể.
Thiên Xu Châm thì xuất hiện ở trong lòng bàn tay, sau đó vô số quy tắc Vận Mệnh lan tràn ra ngoài, đánh vỡ thế giới hư vô và thế giới chân thật, như đang suy tính cái gì.
Trương Nhược Trần thu sạch kiếm phách, kiếm hồn, kiếm cốt.
Đặc biệt tà kiếm cốt, giấu vào Huyền Thai.
Không có cách, đây tà hài cốt của Kiếm Tổ, Phượng Thải Dực tàm sao tại không có hứng thú? Trương Nhược Trần nhìn về phía Thiên Thịnh Quân bị trấn áp ở dưới Huyết Diệp Ngô Đồng, thân thể Xích Ngô đã hợp hai tàm một, khôi phục như túc ban đầu, đang phóng thích thần tực ngập trời, trong miệng phát ra gào thét điếc tai, muốn tránh thoát. Trong thế giới hư vô, thần lực như thủy triều một tầng liên tiếp một tầng trùng kích ra ngoài.
Thần Tôn, đến có tôn nghiêm và ngạo khí của Thần Tôn.
Nhưng hôm nay, Thiên Thịnh Quân cảm nhận được bầu không khí không thích hợp, vừa mới xông vào thế giới hư vô, Phượng Thải Dực liền trấn áp hắn, hơn nữa không có ý tứ giao lưu.Thế nhưng vì cái gì, coi như Phượng Thải Dực phong hào Tử Vong Thần Tôn, sát phạt cả đời, cũng không dễ dàng cầm một vị Thần Tôn khai đao như thế, đây là phải đắc tội cả bộ tộc, gây thù hằn một phương.
Trừ khi nàng diệt toàn bộ Xích Ngô tộc, bằng không Xích Ngô tộc trả thù, làm sao cũng sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định cho Tử Vong Thần Cung.- Bất Diệt Vô Lượng, ngươi đạt đến Bất Diệt Vô Lượng... Phượng Thiên đại nhân, xin tha cho bản tọa, bản tọa và Xích Ngô tộc chưa bao giờ mạo phạm ngươi. Sau này Xích Ngô tộc chính là thế lực dưới trướng của Tử Vong Thần Cung, bản tọa thề chết cũng đi theo Phượng Thiên.
Đổi lại lúc khác, coi như nhìn thấy Phượng Thải Dực, Thiên Thịnh Quân nhiều nhất chỉ biểu hiện ra kính ý, sẽ không sợ giống như hiện tại.- Hừ!
Phượng Thiên cúi nhìn hắn một cái, trong không gian liên tiếp bay ra vài kiện Thần khí, đánh cho thần khu của Thiên Thịnh Quân nổ tung, huyết vụ dâng lên.Điều này có ý vị gì?
Đây là muốn giết hắn sao?Huống hồ, Dạ Yêu lục tộc đồng khí liên chi, thế lực khổng lồ như vậy, dù đối mặt Vận Mệnh Thần Điện, cũng có quyền đối thoại nhất định.
Trương Nhược Trần thấy rất không có khả năng từ trong tay Phượng Thiên đoạt về Thiên Thịnh Quân, lập tức lui lại, dự định lợi dụng thời gian trước khi vết nứt khép kín, lui về Dạ Thổ.
Thanh âm của Phượng Thiên bình thản, nhưng lại ẩn chứa ý chí không thể kháng cự, nói:
- Nếu đã tới, thì tấy Địa Đỉnh ra, thay bản thiên tuyện con rết này. Trương Nhược Trần coi như tự tin nữa, cũng không tự tin đến khiêu chiến Phượng Thiên, tộ ra ý cười, có chút khom người nói:
- Ở Ly Hận Thiên, còn phải đa tạ Phượng Thiên xuất thủ, nếu không sợ tà Nhược Trần không dễ dàng từ trong tay Lôi Tổ và Nhị đại nhân thoát thân như vậy. Chờ giải quyết sự tình trong Dạ Thổ, nhất định sẽ giúp ngài tuyện một fo Vô Lượng thần đan. Phượng Thiên nói:
- Lúc này ngươi về Dạ Thổ, là muốn chết sao?
Trương Nhược Trần dừng bước lại.
Hắn đương nhiên biết, Dạ Thổ khing định sắp phát sinh biến đổi tớn gì, nếu không Thạch Thiên sẽ không chân thân đến đây, Phượng Thiên cũng sẽ không chân thân xuất hiện ở trong thế giới hư VÔ.
Nhưng Hoang Thiên và Thiên Cốt Nữ Đế còn ở trong Dạ Thổ.
Hoang Thiên có Thạch Thiên che chở, không cần fo tăng cái gì. Thế nhưng Thiên Cốt Nữ Đế đang bị khốn ở trong Bách Túc Đế Lăng, một người đối mặt Ngô Đạo và tộc trưởng Phượng Hoàng tộc, tình huống nguy cấp. Trương Nhược Trần vẫn bay về phía vết nứt không gian.
Nhưng quy tắc Không Gian thay đổi!
Hắn rõ ràng bay về phía trước, nhưng thân thể lại di động về sau, một cỗ lực lượng vô hình kéo hắn xuống dưới Huyết Diệp Ngô Đồng.
Nơi xa, vết nứt không gian triệt để khép tại, Dạ Thổ biến mất ở trước mắt Trương Nhược Trần. Trong tòng Trương Nhược Trần vội vàng, to tắng an nguy của Thiên Cốt Nữ Đế, nói:
- Phượng Thai Dực, ngươi quản nhiều tắm, bản Giới Tôn tàm việc, ngươi dựa vào cái gì nhúng tay? Chúng ta chỉ tà quan hệ hợp tác... Ngươi... Hai con ngươi của Phượng Thiên sắc bén như kiếm, một cỗ hàn khí đông cứng Trương Nhược Trần, máu trong cơ thể ngưng kết, không cách nào nói tiếp được.
Trương Nhược Trần tự nhiên không sợ Phượng Thiên, bởi vì hắn biết, Phượng Thiên muốn nhanh chóng tăng cao tu vi, đuổi kịp Hạo Thiên và Phong Đô Đại Đế, nhất định phải mượn lực lượng của Địa Đỉnh.
Đây là nguyên nhân hắn không sợ hãi, có thể lấy thái độ bình ổn đối thoại với Phượng Thiên.
Đặc biệt tà hiện tại, tu Vi đạt tới Vô Lượng cảnh, tực tượng càng đầy. Thiên Thịnh Quân bị trấn áp ở dưới Huyết Diệp Ngô Đồng sợ ngây người, Trương Nhược Trần vẫn tuôn đũng cảm như thế sao, hiện tại tu sĩ trẻ tuổi đều có huyết tính như thế sao? Ngay cả hắn cũng không đám gọi thăng tính danh của Tử Vong Thần Tôn, ngữ khí càng không dám cường ngạnh như vậy.
Trương Nhược Trần trong khoảnh khắc tuyện hóa hàn khí trong cơ thể, nỗi tòng bình ổn, suy nghĩ đối sách nói: - Nếu Phượng Thiên chịu ra tay, tiếp dẫn Thiên Cốt Nữ Đế đến đây, ta không chỉ giúp ngài luyện Thiên Thịnh Quân, còn có thể đưa lão nhân gia ngài một vị Vô Lượng.
Phượng Thiên lười nhác mở miệng, ánh mắt vô tình mà ngạo mạn.
Trương Nhược Trần bổ sung:
- Thái Thượng có ân với ta, ta không có khả năng trơ mắt nhìn cháu gái của hắn vẫn tac ở Dạ Thổ. Nếu Phượng Thiên không đáp ứng...
- Mộc Linh Hi tu hành ở Tử Vong Thần Cung, Trương Lăng và Bàn Nhược cũng ở Vận Mệnh Thần Điện.
Phượng Thiên nhìn Trương Nhược Trần, phảng phất như đang cảnh cáo hắn chớ có uy hiếp, trong tay mình cũng có thẻ đánh bạc. Thấy ánh mắt của Trương Nhược Trần dần dần thâm thúy sắc bén, Phượng Thiên ý thức được hắn đã thật tức giận, nói:
- Có Tinh Thiên Nhai Vũ Lận Sinh ở đó, nàng không chết được! sự tình Dạ Thổ, ngươi đừng có nhúng vào!
Nguyên lai Tinh Hải Thùy Điếu Giả cũng tới!
Trương Nhược Trần âm thầm thở dài một hơi, nghĩ thông suốt rất nhiều chuyện, khó trách Thạch Thiên không có ra tay với bọn họ, nghĩ đến tà bị Tỉnh Hải Thùy Điếu Giả cản tại!
Những tão yêu quái này, cả đám đều núp trong bóng tối an mà không phát, ngồi xem bọn hắn đấu pháp, đến cùng tà muốn như thế nào?
Xem ra đồ vật trấn áp dưới Dạ Thổ, còn đáng sợ hơn hắn tưởng tượng. Phượng Thiên sợ hắn chết ở trong Dạ Thổ, mới kiên trì cản hắn lại?
Trương Nhược Trần nhìn về phía nữ tử xinh đẹp đối diện, trong lòng càng thêm không có sợ hãi, mỉm cười hỏi:
- Dưới Dạ Thổ đến cùng trấn áp cái gì? Các ngươi chân thân giá lâm, cũng là bởi vì việc này?
- Đến thời điểm ngươi nên biết, ngươi tự nhiên sẽ biết.
Trong tòng bàn tay của Phượng Thiên, Thiên Xu Châm rung động, chậm rãi chuyển động, chỉ về một phương vị nào đó. Nàng nói: - Hắn quả nhiên cũng tới! Trương Nhược Trần, trước đừng luyện con rết kia, ngươi còn lại bao nhiêu thần khí?
Bằng vào Vô Cực Thần Đạo, Trương Nhược Trần có thể không ngừng hấp thu thiên địa chi khí, đền bù bản thân tiêu hao. Bởi vậy mặc dù liên tiếp đại chiến, nhưng thần khí trong cơ thể vẫn tràn đầy, ở vào trạng thái đỉnh phong.
Trương Nhược Trần đương nhiên sẽ không nói tình huống thật cho Phượng Thiên:
- Liên tiếp đại chiến, thần khí tiêu hao rất nghiêm trọng, đại khái còn tại năm thành.
Phượng Thiên tấy Thiên Đinh ra, ném cho hắn nói: - Quán chú toàn bộ thần khí vào trong Thiên Đỉnh. - Nếu như thần khí khô kiệt, sẽ lâm vào trạng thái hư nhược, đến lúc đó...
Trương Nhược Trần nói.
Phượng Thiên nói:
- Có bản thiên bảo hộ ngươi, ngươi sợ cái gì?