Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 7399 - Chương 7423: Mắng Thiên Tôn

Chương 7423: Mắng Thiên Tôn Chương 7423: Mắng Thiên Tôn
Trương Nhược Trần nói:

- Ngươi cho rằng Đế Tổ Thần Quân đưa ngươi đến bên cạnh ta tà vì cái gì? Nịnh not ta? Lôi kéo ta? Ngươi có thể cẩn thận suy nghĩ vấn đề này, nghĩ thông ysuốt, chúng ta trò chuyện tiếp.

Thanh Túc hơi nhíu mày. Thiên hạ người nào không biết tên tuổi của Phong Lưu Kiếm Thần?

Thần Quân cố ý để nàng thỉnh giáo Trtương Nhược Trần, sao có khả năng thật chỉ vì học tập Không Gian chi đạo? Học tập Không Gian chi đạo, hoàn toàn có thể đi Không Gian Thần Điện.

Nàng bản năng nói cho mình, Thầrn Quân là đưa nàng cho Trương Nhược Trần, dùng cái này đến kết giao thế lực cường đại phía sau Trương Nhược Trần.

Nhung nghe Truong Nhược Trần nói, tựa hồ không có đơn giản như vậy.

- Đúng rồi, ở trong fòng ngươi truy cầu với đạo, có phải thành tựu Thần Vương đã cực kỳ thỏa mãn không?

Đột nhiên Trương Nhược Trần tại hỏi. Cái này đích xác là tâm niệm của Thanh Túc!

- Ta nên làm như thế nào?

- Ngươi không dám làm cái gì?
Một Thần Linh nghe lời Đế Tổ Thần Quân răm rắp, Trương Nhược Trần không dám thu làm đệ tử trọng dụng.

Thanh Túc hỏi:
Trương Nhược Trần nói:

- Sở dĩ ngươi không dám nghịch lại ý chí của Đế Tổ Thần Quân, chính là bởi vì, tâm của ngươi từ đầu đến cuối trói buộc ở Hoàng Đạo đại thế giới. Hoàng Đạo đại thế giới rất mạnh sao? Đúng là rất mạnh, xếp hạng thứ ba trong Bắc Phương vũ trụ. Nhưng phóng nhãn vũ trụ, bất kỳ Bất Diệt Vô Lượng nào cũng có thực lực diệt nó.
Chỉ cần đạt tới Vô Lượng cảnh, cho dù là Thần Vương, nàng đã đủ xếp vào Top 10 của Hoàng Đạo đại thế giới, trở thành người quyết định tầng cao nhất, từ đó có tư cách ngồi vững vàng vị trí giáo chủ Tham Thiên Giáo.

Đạt tới cấp bậc kia, đã siêu việt vô số người.
Có thể tu thành Đại Thần, cơ hồ mỗi một cái đều vô địch một thời đại, tuyệt đại đa số đều là đại biểu Nguyên hội cấp. Cùng nhau đi tới, những thiên kiêu ngày xưa già thì già, chết thì chết, có thể đạt tới Thái Hư cảnh ít càng thêm ít.

Lại đi lên Vô Lượng cảnh, đã là một lạch trời nhìn không thấy.
- Nếu ngươi nhảy không ra Hoàng Đạo đại thế giới, Tham Thiên Giáo trói buộc, không tìm tâm khí lúc trước trở về, thì chỉ xứng làm đệ tử ký danh của ta, muốn phá Vô Lượng, khó như lên trời.

- Ngươi có thể tu luyện tới Thái Hư đỉnh phong, nói rõ trước kia ngươi cũng không bình thường. Chỉ bất quá, mấy chục vạn năm tu luyện, san bằng tất cả góc cạnh, cỗ nhuệ khí tranh với trời kia, đã hết rồi!
Lúc tuổi còn trẻ, nàng thiên tư xuất chúng, vô địch cùng thế hệ, chính là nhân vật đại biểu Nguyên hội cấp, nên cũng như tất cả thiên chi kiêu tử khác tâm cao khí ngạo, có khí phách vấn đỉnh Chư Thiên.

Nhưng sau khi thành thần, mới biết mình ngây thơ cỡ nào.


Trương Nhược Trần nói.

Thanh Túc nói:

- Không có chuyện ta không dám tàm, cho dù ta chiến trường tỉnh không, cũng nghĩa vô phản cố.

Thấy Trương Nhược Trần nhìn mình chằm chằm, Thanh Túc chần chờ, nói: - Đế Tổ Thần Quân có ân với ta.

Trương Nhược Trần nói:

- Ta không để ngươi đi đối nghịch với Đế Tổ Thần Quân! Về phần chiến trường chém giết, đây chẳng qua là tiểu đảm phách, ngươi là bị ép tham chiến, không phải chủ động tham chiến.

- Không cần phủ nhận, nếu không phải vì Hoàng Đạo đại thế giới, vì Tham Thiên Giáo, vì mặt trận thống nhất của Chư Thiên Vạn Giới, ngươi sẽ đi chém giết với Thần Linh Địa Ngục giới? Đây tà bị đạo nghĩa, bị thân phận, bị tình thế bắt buột, tà bất đắc di

- Có dám mắng Lôi Phạt Thiên Tôn không?

Thanh Túc ngơ ngẩn. Nàng đích xác cho rằng Trương Nhược Trần nói có đạo lý nhất định, phải tỉnh lại tâm khí lúc tuổi còn trẻ, nhưng không có khả năng bởi vậy đi tìm đường chết nha.

Thanh Túc nói:

- Có lẽ Lôi Phạt Thiên Tôn đã nhìn thấu mưu đồ của Thái Thượng, sớm đã rời Vô Định Thần Hải.

- Vậy ngươi mắng hắn vài câu thì thế nào? Yên tâm, nếu hắn hạ xuống thần phạt, ta tiếp tấy.

Trương Nhược Trần nói. Thanh Túc có chút khó xử, nói khẽ: - Ta đã là Thái Hư Đại Thần, lời mắng người, sao nói ra được? Nếu việc này truyền đi, chắc chắn sẽ để thiên hạ chế giễu.

- Ở trên địa bàn Thiên Tôn mắng Thiên Tôn, cơ hội này không nhiều, ngươi tuyệt đối có thể mắng một trận thành danh, để Chư Thần Thiên Đình nhìn với con mắt khác, ai sẽ chế giễu?

Trương Nhược Trần nói:

- Diệu Ly, ngươi di ra, day nàng vài câu.

- Ta cũng không muốn tìm đường chết! Ngươi thật cho rằng Lôi Phạt Thiên Tôn không dám ra tay?

Thanh âm của Tu Thần Thiên Thần vang tên ở trong Thời Gian Nhật Quỹ. Trương Nhược Trần nói:

- Ta chính là sợ hắn mạo hiểm xuất thủ, mới để người mắng vài câu.

Trong lòng Tu Thần Thiên Thần hơi động, cảm thấy có đạo lý, thân hình ngưng tụ ở bên cạnh Trương Nhược Trần, ngạo nghễ như băng sơn mỹ nhân, căn bản không có ý tứ muốn dạy Thanh Túc, trực tiếp mắng chửi:

- Lôi Phạt, ngươi cái tão thất phu vô sỉ này, có gan đi ra cùng bản thần đánh một trận?

- Lôi tộc, đám rùa đen rút đầu, có phải các ngươi sợ hay không, có huyết tính không, đứng ra? Có thủ đoạn gì, bản thần đón hết. Thần âm của Tu Thần Thiên Thần ở dưới thần tực và thiên địa quy tắc gia trì, trùng trùng điệp điệp truyền đi, vang vọng cả Vô Định Thần Hải. Oán khí của nàng rất sâu, 10 vạn năm qua, bởi vì mất đi Thần Nguyên và tu vi, bị rất nhiều Thần Linh miệt thị khi nhục, đã sớm muốn tìm cơ hội lấy lại thể diện.

Trực tiếp mắng Thiên Tôn, ở trước cửa nhà khiêu khích toàn bộ Lôi tộc.

Đây là phách lực Thiên Thần mới có!

Thanh Túc nín hơi, sắc mặt trắng bệch.

Lôi Phạt Thiên Tôn thật muốn xuất thủ, bọn hắn nhất định hôi phi yên diệt. Tu sĩ bên người Trương Nhược Trần đều không fo không sợ như thế sao? Tâm cảnh của mình, thật quá mềm yếu sao? Xoạt!

Giữa thiên địa xuất hiện một đạo chấn kình mãnh liệt.

Trong tầng mây ngàn vạn lôi điện cuồn cuộn.

Trương Nhược Trần nhìn về phía chân trời, ở trung tâm sấm sét, trông thấy một thần tháp sáng tỏ, mấy ức dặm hải vực sôi trào, cực kỳ rung động lòng người.

Hắn nói:

- Là Luyện Thần Tháp trong truyền thuyết, chiến binh của Lôi Phạt Thiên Tôn.

Tu Thần Thiên Thần lập tức im miệng, không còn dám mắng, đôi mắt đẹp trừng Trương Nhược Trần, cảm thấy hắn chơi lớn, ai nói Lôi Phạt Thiên Tôn không dám ra tay?

Bình Luận (0)
Comment