Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 7433 - Chương 7457: Trấn Áp

Chương 7457: Trấn Áp Chương 7457: Trấn Áp
Trì Dao nói.

Hiên Viên Liên nhẹ nhàng tắc đầu, nói:

- Đã không cần! Trong tiếng hổ gầm, Trì Dao và Táng Kim Bạch Hổ hóa thành quang toa, biến mất ở cuối chân trời.

Hiên Viên Liên nhìn về phía Thiên Hà, hỏi:

- Xin hỏi Thiên Thượng, vì sao thả Trương Nhược Trần tiến vào Thiên Đình?

Một thanh âm mênh mông từ trong Thiên Hà bay tới:

- Lấy tu vi của ngươi, không cần biết việc này. Hiên Viên Liên nhíu mày. Đây là đang nói cho nàng, nàng không có tư cách biết được?

- Không vội! Chuyện hôm nay có chút khác thường, đã có người ở Không Gian Thần Điện bày xuống sân khấu, cũng nên nhìn kết cục nha.

...

Bát trưởng lão của Không Gian Thần Điện Trác Phóng, đang trên đường đuổi về Khải Thừa Thiên Vực, lại bị Đao Tôn ngăn cản.
Trác Phóng động dung nói:

- Có hung hiểm như thế sao? Nơi này là Thiên Đình, Trương Nhược Trần và Thần Linh Côn Lôn giới thật dám đại khai sát giới sao?

Đao Tôn vẫy vẫy tay.
- Nếu Nhược Trần Giới Tôn trở về, chúng ta không cần phải đi Không Gian Thần Điện! Kiếp Thiên đã đến Thiên Cung, gia chủ không cần lo lắng.

Một lão giả tóc trắng xám khuyên nhủ.

Phong Nham nói:
Đao Tôn mặc áo gai, ngồi ở trên một tảng đá, đoản đao cổ phác để bên cạnh, chuôi đao tựa như rễ cây màu đen.

So với thời điểm đánh với Phượng Thiên một trận, bây giờ Đao Tôn thiếu đi nhuệ khí phong mang tất lộ, như một lão nông nghỉ ngơi, cho người ta cảm giác phản phác quy chân.

Hai tay Trác Phóng kết thủ ấn đặc hữu của Đao Thần giới, khom mình hành lễ nói:
- Gặp qua Đao Tôn! Xin hỏi vì sao Đao Tôn ngăn ta về Không Gian Thần Điện?

Đao Tôn cười nói:

- Đao Thần giới ra một nhân tài có cơ hội trùng kích Vô Lượng không dễ, bản tôn trái lo phải nghĩ, cảm thấy vẫn phải đến một chuyến, miễn cho ngươi ngộ nhập tử cục, làm oan hồn uổng mạng.
Phong Nham cõng Thuần Dương Thần Kiếm, sống lưng đứng nghiêm nhìn về phía Khải Thừa Thiên Vực, ánh mắt khóa chặt Không Gian Thần Điện.

Một vị Ngụy Thần Thần Tướng, đi đến phía sau hắn, khom mình hành lễ nói:

- Gia chủ, đã hỏi thăm rõ ràng, Nhược Trần Giới Tôn cưỡi thần hạm của Thanh Túc Đại Thần tiến vào Thiên Đình, ở Thiên Hà không có bị chặn đường.
Không hề nghi ngờ, nàng rơi ở phía sau, mà Trương Nhược Trần đã tham dự vào tầng thứ cao hơn.

Lòng háo thắng của Hiên Viên Liên bị kích phát ra.

...


Trác Phóng cởi chiến đao trên lưng, ngồi ở bên cạnh Đao Tôn, lộ ra thái độ lắng nghe.

Đao Tôn nói:

- Trương Nhược Trần có thể qua Thiên Hà, đã nói tên thái độ của Thiên Cung. Thiên Nhai Thần Tôn biết Trương Kiếp tới Thiên Đình, còn cường ngạnh như thế, phía sau không có người duy trì sao? Chư Thiên đánh cờ, ngươi chỉ ta Đại Thần dính vào, quá nguy hiểm, coi như không chết, nếu bị phế tu vi, bản tôn sẽ đau tong rất nhiều năm. Đao Thần giới nội tình mỏng, muốn sinh ra Đại Thần như ngươi quá khó khăn!

Trác Phóng và Đao Tôn quan hệ thân cận, coi như nửa cái đệ tử, bởi vậy không có quá nhiều kiêng kị, trực tiếp hỏi: - Nếu ta gặp nguy hiểm, Đao Tôn hoàn toàn có thể ra tay cứu giúp. Thậm chí có thể giúp Không Gian Thần Điện, hóa giải nguy cơ lần này, để Không Gian Thần Điện thiếu Đao Thần giới một nhân tình.

Đao Tôn cười nói:

- Người đứng ở sau lưng Không Gian Thần Điện, đoán chừng đang đợi bản tôn xuất thủ, để bản tôn đi cứng đối cứng với Côn Lôn giới, từ đó tình thế huyên náo lớn hơn. Mặc dù chúng ta tu luyện Đao Đạo, nhưng phải làm người chấp đao, mà không phải đao của người khác.

Trác Phóng rất muốn trở về Không Gian Thần Điện, cùng Chư Thần kề vai chiến đấu, thủ hộ tôn nghiêm của thần điện. Nhưng việc này kinh động đến Đao Tôn phải đi ra, cố ý đến ngăn hắn, trong này chỉ sợ có nguy hiểm cực tón.

Trác Phóng thở dài. - Than thở cái gì? Đao, cần có sắc bén khi ra khỏi vỏ, cũng cần thu đao che giấu phong mang. Chính mình từ từ ngộ đi!

Đao Tôn vỗ vỗ bả vai Trác Phóng, nhấc lên đoản đao nhét vào trong ngực.

Giấu đao ở ngực.

Trác Phóng hỏi:

- Tu vi của Đao Tôn Lại tăng tên một tầng? Vì sao không di tranh thiên vị, như vậy địa vị của Đao Thần giới sẽ càng cao hơn?

Đao Tôn quay đầu nhìn hắn, ánh mắt biến hóa khó tường, nói: - Không vào Bất Diệt, phong thiên lại có ý nghĩa gì? Vào Bất Diệt, coi như không phong thiên, thiên hạ ai dám khinh thường Đao Thần giới? Thanh đao này của lão phu, chờ bước vào Bất Diệt lại ra khỏi vỏ cũng không muộn.

...

Góc đông nam của Tây Ngưu Hạ Châu, có một hòn đảo, tên là Thiên Đường Đảo, là đệ nhất thánh địa của Quang Minh Thần Điện ở Thiên Đình.

Trên đảo có một Thiên Sứ thành, chỉ có tu sĩ Thiên Sứ tộc mới được tiến vào. Ngọc Động Huyền đứng ở ngoài Quang Minh Thần Cung, trước người tơ tửng Thánh Quang Kính, có thể trông thấy chuyện phát sinh ở Không Gian Thần Điện.

Ánh mắt hắn đần dần trỏ nên ngưng trọng, nói: - Trương Nhược Trần thật lợi hại, trước kia quá khinh địch! Sao có thể bỏ mặc hắn trưởng thành đến hôm nay? Người của Thẩm Phán Cung, Trật Tự Cung đều đang làm cái gì?

- Đại cung chủ, tu vi của hắn đạt đến cảnh giới gì?

Kha Dương Thiện hỏi.

Ngọc Động Huyền tram tư một tát, bờ môi giật giật, vượt qua hư không truyền âm Tạ Thiên Y:

- Toàn tực xuất thủ, thăm đò ra thực tực chân thật của Trương Nhược Trần, không cần có bất kỳ to tắng, cho dù trấn sát hắn, Trận Diệt Cung và Quang Minh Thần Điện cũng sẽ có thuyết pháp.

- Đại cung chủ... Kha Dương Thiện híp mắt, nhìn chằm chằm Thánh Quang Kính.

Chỉ thấy trên mặt kính, Trương Nhược Trần quay đầu, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía bọn hắn, ánh mắt sắc bén như kiếm.

Bành!

Sau một khắc, Thánh Quang Kính sụp đổ.

Bình Luận (0)
Comment