Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 7658 - Chương 7682: Không Sợ Nghênh Chiến

Chương 7682: Không Sợ Nghênh Chiến Chương 7682: Không Sợ Nghênh Chiến
Một chùm sáng chân tý ngưng tụ tực tượng vô hạn, đánh xuyên qua con sóng màu vàng óng, xuyên thấu phật quang hộ thể của Tỳ Na Dạ Già.

Là tực tượng của Hồng Đỉnh.

Trong hai mắt Tỳ Na Dạ Già, đều bắn ra một chùm sáng màu vàng óng, va chạm với chùm sáng chân Lý. Ầm ầm!

Phía trên đỉnh đầu hắn, phong vân biến hóa, một trận bàn đường kính vạn dặm xuất hiện.

Trận bàn xoay tròn, chậm rãi chìm xuống dưới, ép tới toàn bộ hải vực lún sâu.

Khong gian cang ngay càng ngưng kết!

- Ngừng!

Trong miệng Tỳ Na Dạ Già phun ra một đạo chân ngôn, sóng âm kích bầu trời, như xé nát một trang giấy, khiến cho trận bàn vạn dặm chia năm xẻ bảy, hóa thành từng sợi khói xanh. Trên đỉnh Bảo Cái Thần Sơn, Thiên La điều khiển trận pháp, thần hồn bị trùng kích.

Tiếp theo ném thần khu mềm nhũn của Mộ Dung Thái Lai xuống dưới chân.

Một trong Thiên Đình Nhị Thập Chư Thiên, tinh thần ý chí bị đánh tan, đạo phá người vong.
- Đến rồi!

Tu Thần Thiên Thần lập tức bay vào Thời Gian Nhật Quỹ, lơ lửng ở giữa không trung cách mặt đất trăm trượng.
Bất quá nàng có tàn hồn Thủy Tổ ngăn cản được, không hề bị thương.

- Thủy Tổ Tinh Linh tộc ngày xưa, chỉ có chút năng lực như vậy sao?
Trên người Tỳ Na Dạ Già có phật hoàn, tay bắt ấn, từ trong cơ thể Mộ Dung Thái Lai lấy ra thần hải sáng tỏ, nâng trên lòng bàn tay.

Như cầm một hằng dương lớn chừng quả đấm.
Kinh người là, theo Tỳ Na Dạ Già từng bước một đi về phía Bảo Cái Thần Sơn, thế giới thần cảnh vốn thuộc về Mộ Dung Thái Lai, thời gian dần trôi qua, hóa thành phật thổ thần thánh, địa dũng kim tuyền, bùn đất sinh bạch ngọc, cỏ cây thông nhân tính, biến thành sa di.

Một lát sau, sau lưng Tỳ Na Dạ Già đã có ức vạn sa di, như chúng sinh phật quốc chinh chiến.
Thần khu của Mộ Dung Thái Lai rơi xuống, thế giới thần cảnh hiển hóa ra.

Trong thần thổ mênh mông, còn rộng lớn hơn một đại lục, trong nháy mắt lấp đầy hải vực từ chỗ Tỳ Na Dạ Già đến Bảo Cái Thần Sơn.


Thời Gian Thần Hải chói mắt từ trong Thời Gian Nhật Quỹ thả ra ngoài, đối xứng với phật quốc.

Từng vị sa đi ngã xuống, hóa thành bạch cốt.

Lại từ bạch cốt biến thành đất vàng.

Tỳ Na Dạ Già một tay nâng thần nguyên của Mộ Dung Thái Lai, một tay cầm hư không, giống như thiên địa ở trong tòng bàn tay. Cà sa màu đỏ như huyết hải, che khuất bầu trời.

Xoạt!

Tư Đà Hàm Hoàng Kim Xử từ trong tầng mây xông ra, trực tiếp oanh kích xuống.

- Ta đến!

Thiên La đã sớm chuẩn bị, tinh thần tực ngoại phóng, thần tâm của Huyết Phù Tà Hoàng thiêu đốt.

Xoạt! Xoạt! Xoạt! Trong Bảo Cái Thần Sơn, tất cả tu sĩ của U Minh giáo cùng Thiên La thôi động trận pháp. Vô số trận bàn dâng lên, trong trận bàn bắn ra cột sáng, đối oanh với Tư Đà Hàm Hoàng Kim Xử.

Oanh... toàn bộ Xá giới phảng phất như lay động.

Trong Bảo Cái Thần Sơn xuất hiện một vết nứt thật dài, lan tràn ra ngoài mấy chục vạn dặm.

Hơn ngàn trận bàn vỡ vụn, tu sĩ trong trận thất khiếu chảy máu, ngã đây đất.

Thời điểm Tư Đà Hàm Hoàng Kim Xử ngưng tụ sức mạnh, chuẩn bị phát động kích thứ hai, Thiên La vung tỉnh huyết Thủy Tổ vào Phong Tuyết Đại Lục Thần Trận, thôi động trận pháp, bay về phía bầu trời, muốn thu bảo vật phật môn này.

Tư Đà Hàm Hoàng Kim Xử tà Tỳ Na Dạ Già tuyện chế ra, bằng vào chiến binh này, hắn có thể một kích giết chết Thanh Thành Vân. Nếu như mất đi chiến binh này, chiến lực nhất định giảm nghiêm trọng.

Là cường giả thời cổ trở về, Thiên La biết rõ dưới tình huống không có nắm giữ đủ nhiều áo nghĩa, một kiện Thần khí phù hợp kiếp trước đối với bọn hắn mà nói, là không có bất kỳ vật gì thay thế được.

- Hồng!

Trong miệng Tỳ Na Dạ Già phun chân ngôn, pháp nhãn mở ra, phóng ra tực tượng tâm chướng. Cái gọi tà tâm chướng, chính tà tâm ma.

Sở di Mộ Dung Thái Lai bị Tỳ Na Dạ Già trấn áp, (à bị tâm chướng khống chế, tâm vào ma chướng. Trương Nhược Trần hiển nhiên cũng biết tầm quan trọng của Tư Đà Hàm Hoàng Kim Xử với Tỳ Na Dạ Già, nếu có thể cướp đoạt, hôm nay thật có lực phân cao thấp. Vô luận bỏ ra cái giá gì, cũng phải tranh thủ thời gian cho Thiên La.

Trương Nhược Trần kích hoạt bốn đỉnh, trôi nổi ở trong Tứ Tượng, kích phát ra bốn loại lực lượng không gian, chân lý, bản nguyên, vận mệnh.

- Tuy Cửu Đỉnh vô địch, nhưng ngươi không vô địch, không ngăn được tâm chướng của bần tăng.

Phật âm của Tỳ Na Dạ Già mênh mông, xuyên thấu bốn đỉnh, tiến vào trong tai của Trương Nhược Trần.

- Thật sao?

Trương Nhược Trần tấy tinh thần ý chí cường đại, ngăn cản thần hồn công kích, trực tiếp khống chế bốn đỉnh, xông ra Bảo Cái Thần Sơn, xông ra Xích Triều Nhai, cản ở giữa Tỳ Na Dạ Già và Thiên La. - Trương Nhược Trần, ngươi điên rồi sao?

Tu Thần Thiên Thần giận dữ hét.

Một khi xông ra Bảo Cái Thần Sơn, sẽ phải trực diện công kích của Tỳ Na Dạ Già.

Chư Thiên như Mộ Dung Thái Lai cũng không ngăn được vài chiêu!

Trương Nhược Trần ngươi mới đạt tới Đại Tự Tại Vô Lượng bao lâu?

- Thiên La, ta lại tin ngươi một lần cuối cùng, chiến!

Ánh mắt Trương Nhược Trần kiên định, rõ ràng nhất định phải nắm chặt mấu chốt thắng bại, thần khí trong cơ thể trào ra, bốn đỉnh và Tứ Tượng cùng nhau xoay tròn, giống như cối xay, nghiền nát tất cả lực lượng tâm chướng vọt tới.

- Rất tốt, ngươi có thể vượt qua sợ hãi trong lòng, trực diện đối thủ hơn xa ngươi, đây là có đại huyết dũng, không hổ là hậu bối được hai vị Phật Tổ xem trọng. Bần tăng bội phục!

Thân hình Tỳ Na Dạ Già thoắt một cái, thi triển Thần Túc Thông, giống như u linh xuất hiện ở trước người Trương Nhược Trần, một chưởng nhẹ nhàng đưa ra, như thanh phong phất liễu.

Bình Luận (0)
Comment