Chương 7753: Bán Tổ Cảnh
Chương 7753: Bán Tổ Cảnh
Trương Nhược Trần hỏi: - Tu vi của ta phải đạt tới một bước nào, mới có thể để Thủy Nữ Vương tâm phục khẩu phục?
Đôi mắt Thiên La sáng tỏ, đón tấy hai mắt của Trương Nhược Trần, nói: - Thời điểm ngươi muốn giết ta, mà ta lại không cách nào phản kháng.
- Nếu điều kiện là cái này, đương kim vũ trụ, có thực lực như thế cũng không ít.
Trương Nhược Trần nói.
Thiên La nói:
- Nhưng có cơ hội vấn đỉnh Thủy Tổ, chỉ có Trương Nhược Trần ngươi. Có thể tu tuyện Thần Đạo nhất phẩm, nhảy ra Âm Dương Ngũ Hành, cũng chỉ có ngươi. Trương Nhược Trần không nói nữa, phóng ra Vô Cực Thần Đạo cảm ứng ngoại gIới. Lập tức cảm giác được mảnh tinh vực của Bạch Thương Tinh, cũng cảm giác được phòng tuyến tinh không và La Tổ Vân Sơn giới xa xôi.
Trương Nhược Trần sử dụng Địa Đỉnh, luyện hóa Vô Biên và Thanh Vân Khuyết, hóa thành hai lô thần đan.
Những thần đan này bị Trương Nhược Trần trút hết vào Đan giới.
Đan giới là Trương Nhược Trần ở trong Ngũ Hành đại đạo của mình mở ra một giới, giấu ở trong Thái Âm Ngọc Thụ Mặc Nguyệt.
Ở Thiên Đình vạn năm, hắn luyện giết quá nhiều tu sĩ đỉnh tiêm, tăng thêm mình tu luyện Đan Đạo, tích lũy vô số đan dược. Chính hắn tu luyện, căn bản không cần dùng đan, chỉ cần hao phí thời gian cô đọng Ngũ Hành.Mà những tu sĩ bên người, tốc độ sử dụng đan dược không đuổi kịp tốc độ luyện đan của hắn.
Đan dược tích lũy quá nhiều, cũng nên có địa phương cất giữ, tự nhiên là thành một Đan giới.
Đương nhiên nguyên nhân trọng yếu nhất là, Trương Nhược Trần nhu cầu cấp bách tăng lên tạo nghệ Đan Đạo của mình, thêm nữa hắn nắm giữ tài nguyên quá phong phú, hàng năm có thể luyện ra hàng ngàn hàng vạn đan dược.
Theo hai lô thần đan này đổ vào, trong Đan giới, ức vạn viên thuốc sôi trào, hoặc hội tụ thành đan hà lưu động, hoặc huyễn hóa thành vạn cầm bay lượn, hoặc như Thần Thú gào thét.Sau đó Trương Nhược Trần lại thôi động Vũ Đỉnh, kích phát mạch lạc không gian, khiến cho mấy vạn ức dặm hư không rơi vào trong lòng bàn tay hắn. Từng mạch lạc không gian giống như mạng nhện giăng khắp nơi.
Lúc này Trương Nhược Trần mới khoanh chân ngồi xuống, lấy thần hỏa tế luyện Ma Tổ Âm Dương Việt.
Thiên La hiếu kỳ nói:
- Ngươi không luyện giết Thương Thiên Ma Thi?- Sau trận chiến này, còn nhờ Đế Trần mang Bạch Thương Tinh đến Bất Tử Thần Điện.
Mai Thi Nhân lấy loại ngữ khí này đối thoại với Trương Nhược Trần, hiển nhiên là công nhận thực lực của hắn, coi là nhân vật có thể cùng mình bình khởi bình tọa.
Thiên La nhìn chằm chằm chiến trường xa xa, nói:
- Cho dù có chúng ta phong tỏa đường lui của Điện chủ Bất Tử Thần Điện, Hạ Hoàng Triều muốn thủ thắng, cũng không phải chiều một sớm một chiều. Còn muốn giết chết điện chủ, trong vòng ngàn năm, hi vọng không lớn. Chúng ta thật phải tiếp tục chờ ở chỗ này?Trong thần niệm cảm ứng, Trương Nhược Trần phát hiện có Thần Tôn của Nam Phương vũ trụ đuổi tới mảnh tinh vực này điều tra. Hiển nhiên thần chiến lúc trước kinh động không ít tu sĩ.
Bạch Thương Tinh đã không thích hợp tiếp tục lưu lại mảnh tinh vực này.
Trương Nhược Trần đang muốn câu thông với Mai Thi Nhân...
Mai Thi Nhân đã truyền âm trước:- Không cần gấp gáp như vậy, phòng tuyến tinh không và chiến trường La Tổ Vân Sơn giới, hiện tại chạy tới đã không kịp. Không bằng nhân cơ hội này tiêu hóa thu hoạch, tranh thủ mau chóng đột phá Bất Diệt Vô Lượng.
Sau khi Trương Nhược Trần cảm ứng được thái sư phụ xuất thủ đối phó Cửu Tử Dị Thiên Hoàng, tâm triệt để bình tĩnh lại, tay phải nhô ra, lòng bàn tay hiện ra Thái Cực Tứ Tượng Đồ, lực lượng không gian xuyên thấu hư không.
- Xoạt!
Vũ Đỉnh vốn chấp chưởng ở trong tay điện chủ, bị Trương Nhược Trần thu hồi.- Tại sao phải luyện giết? Luyện giết hắn, hai thi khác của Thương Thiên sẽ không chủ động tới gặp ta! Trong nội tâm của ta còn có rất nhiều nghi vấn, cần hắn đến giải đáp.
Trương Nhược Trần không chút sợ hãi, tự tin lấy trạng thái hiện tại của Mai Thi Nhân, không người nào dám chủ động tới tìm bọn họ gây sự.
Huống chi, hắn và Thiên La cũng có chiến lực Bất Diệt Vô Lượng, một thế lực cường đại như vậy, trọng thương cả Khôi Lượng Hoàng, ai dám tuỳ tiện trêu chọc?
Thời gian trôi qua.
Huyết Đồ đứng ở một bên, đỏ ngầu cả mắt!
Đây mới thực tà vô số đan được, trực tiếp chồng chất thành thế giới.
- Su huynh không khác gì Đan Đạo Thái Thượng, sư đệ ta tà đầu rạp xuống đất. Ta nghĩ như vậy, nhiều đan dược thế kia, không dùng chính tà (ãng phí... không bằng ta đi vào rèn tuyện một đoạn thời gian?
Huyết Đồ nói. Trương Nhược Trần nói:
- Đừng làm ra bộ dáng chưa từng va chạm xã hội, không có thiếu phần của ngươi. Ta hỏi ngươi, sư tôn ngươi đi nơi nào?
Ở trong vũ trụ mênh mông, Trương Nhược Trần không có cảm ứng được khí tức của Phượng Thiên.
Cái này rất không bình thường, theo tý mà nói, Lấy tính cách hiếu chiến của Phượng Thiên, sớm nên xuất thủ mới đúng. - Sư tôn tàm việc, sao có thể nói cho ta biết? Huyết Đồ nhún vai, rất bất đắc di. Trương Nhược Trần đang muốn tiếp tục hỏi thăm Mộc Linh Hi và Bàn Nhược, chợt ngẩng đầu, ngóng nhìn Hoàng Tuyền Tinh Hà, ánh mắt khóa chặt phương vị La Tổ Vân Sơn giới.
Ánh mắt chiếu tới, một mảng lớn tinh thần chôn vùi, như đột nhiên biến mất.
Tinh không xung quanh phát sinh dấu hiệu vặn vẹo và chấn động.
Ánh sáng tự nhiên không có khả năng truyền tới nhanh như vậy, là thần hồn của Trương Nhược Trần vượt qua thời không, phản hồi cho hai mắt.
Trương Nhược Trần cảm thấy một dòng nước xiết bay thẳng đỉnh đầu, bỗng nhiên đứng dậy nói:
- Thiên Mỗ bước vào Bán Tổ cảnh!