Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 804 - Chương 804: Một Khúc Lan Du Tám Trăm Năm

Chương 804: Một Khúc Lan Du Tám Trăm Năm Chương 804: Một Khúc Lan Du Tám Trăm Năm
Một trăm triệu viên Linh Tỉnh, nhìn như giá trên trời, đủ để dọa tùi rất nhiều Ngư Long cảnh.

Bất quá ở Trương Nhược Trần xem ra, tại nằm trong phạm vi có thể thừa nhận. Trọng yếu nhất tà, đó tà phủ đệ mà Bán Thánh từng ở, bên trong khing định để tại trận pháp phòng ngự cực kỳ cường đại.

Trận pháp phòng ngự trọng yếu bao nhiêu? Chỉ nhìn Ngân Không Dong Binh Đoàn bị hủy, là biết rõ tầm quan trọng của trận pháp phòng ngự.

Nếu trận pháp phòng ngự của Ngân Không Dong Binh Đoàn cường đại hơn một ít, tu sĩ Hắc Thị làm sao có thể xông vào được?

Có đôi khi chỉ bố trí một trận pháp phòng ngự cường đại, đã không chỉ tốn hao một trăm triệu Linh Tinh.

Hơn nữa, chỗ Bán Thánh quanh năm ở, thảo mộc, phòng ốc, môn đình, bùn đất... mọi sự vạn vật đều sẽ phát sinh thánh hóa nhất định, thậm chí uống một ngụm nước suối cũng có thể tàm cho người bình thường ích thọ duyên niên.

Cái gọi tà một người đắc đạo, gà chó tên trời, nói chính tà đạo tý này.

Bởi vậy chỗ ở cũ của Bán Thánh, tuyệt đối tà bảo địa tàm cho người tranh đoạt, chỉ có ở phòng đấu giá mới có thể mua được. Lỗ Hữu Tài có thể dùng một trăm triệu Linh Tinh mua xuống, đoán chừng đối phương cũng là nể mặt Thần Kiếm Thánh Địa, mới có thể giá thấp chuyển nhượng.

Lỗ Hữu Tài cười nói:

- Trương lão đệ, ngươi nghe nói qua trong Thánh Viện có một thánh mạch chưa?
- Phố Vương Đại tổng cộng dài ba vạn bốn ngàn mét, hai bên đường đi tổng cộng có bốn trăm ba mươi hai phủ đệ. Chủ nhân phủ đệ không phải Bán Thánh, thì là cao tầng của Thánh giả môn phiệt, đừng nói tà nhân Hắc Thị, coi như là giáo chúng của Bái Nguyệt Ma Giáo cũng không dám bước vào phố Vương Đại một bước.

Lỗ Hữu Tài là trưởng lão ngoại sự của Thần Kiếm Thánh Địa, đương nhiên đã biết sự tình Trương Nhược Trần gặp nạn ở Ngân Không Dong Binh Đoàn, cho nên hắn mới nói như vậy.
- Đương nhiên nghe nói qua.

Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu nói:
- Đi, mang ta đi nhìn xem.

Trương Nhược Trần có chút không thể chờ đợi được nói.
Lỗ Hữu Tài lập tức mang theo Trương Nhược Trần, ngồi xa giá đi ra Vũ Thị dịch quán, chạy về phố Vương Đại cách Thánh Viện không xa.

Trong xe, Lỗ Hữu Tài nói:
Trương Nhược Trần nhắm hai mắt, chậm rãi hít sâu một hơi, trên mặt lộ ra thần sắc say mê nói:

- Thiên địa linh khí thật nồng đậm, phố Vương Đại này rất không tầm thường, có thể nói một Thánh Địa tu luyện.


- Nghe nói ở chỗ sâu trong Thánh Viện, có một Thánh Sơn, dưới lòng đất Thánh Sơn có một thánh mạch trầm tích trăm triệu năm, có thể phóng ra thánh khí.

- Nếu võ giả hấp thu thánh khí, tu tuyện một năm có thể bằng bình thường mười năm khổ tu. Đáng tiếc chỉ có Bán Thánh trong Thánh Viện, mới có thể ở Thánh Sơn mở động phủ. Thánh đồ bình thường, căn bản không có đãi ngộ như vậy.

Thiên địa tỉnh khí, chính tà căn bản tu tuyện.

Thời điểm thiên địa tinh khí ngưng tụ tới trình độ nhất định, sẽ biến thành tinh mạch tinh khí sung túc. Linh mạch ở trong lòng đất trầm tích ngàn trăm vạn năm, bị địa chất đè ép, bị một ít lực lượng đặc thù trùng kích, sẽ hình thành thánh mạch .

Thánh mạch, có thể chuyển hóa thiên địa linh khí thành thánh khí.

Ở chỗ sâu trong Thánh Viện, thì có một thánh mạch như vậy, đã có trên triệu năm lịch sử.

Lỗ Hữu Tài cười nói:

- Hắc hắc! Một chỉ tỉnh mạch trong thánh mạch, tà trải qua tòng đất của phố Vương Đại. Tuy dưới tòng đất phố Vương Đại không có thánh khí, tại có tinh khí nồng đậm.

- Cho nên nói, rất nhiều Thánh giả môn phiệt đều cho truyền nhân ưu tú tới ở phố Vương Đại. Bảo địa như vậy, không biết có bao nhiêu người tranh đoạt. Khuôn mặt Trương Nhược Trần có chút kích động, hiếu kỳ nói:

- Đã như vậy, vì sao chủ nhân còn giá thấp bán phủ đệ? Phủ đệ như vậy, lấy đi phòng đấu giá, ít nhất cũng sẽ bán được năm trăm triệu Linh Tinh.

Trên mặt Lỗ Hữu Tài lộ ra nụ cười cổ quái nói:

- Ngươi nhìn thấy chủ nhân phủ đệ, ở trước mit hỏi nàng, chẳng phải sẽ biết?

Trương Nhược Trần cảm giác trong tời nói của Lỗ Hữu Tài có chút huyền cơ, chỉ sợ sự tình không đơn giản như vậy, cũng không biết chủ nhân phủ đệ kia, rốt cuộc tà người như thế nào?

Phố Vương Đại cực kỳ phồn hoa, ngựa xe như nước, võ giả vãng tai nhiều không kể xiết. Xa giá dừng lại ở bên ngoài một phủ đệ tráng lệ, hai bên đại môn đứng thẳng một con Thạch Kỳ Lân.

Đó cũng không phải Kỳ Lân do đá tạo hình thành, mà là Kỳ Lân Thạch Thú chân chính, có sinh mạng, thuộc về Man Thú cấp bốn thượng đẳng.

Thân hình Kỳ Lân Thạch Thú cao tới 7 mét, toàn thân cứng rắn như sắt, trong cơ thể chảy xuôi huyết mạch Kỳ Lân mỏng manh, chính là thổ dân của Vân Thạch Khư Giới.

Đại quân Trung Ương Đế Quốc công phá Vân Thạch Khư Giới, thì bắt rất nhiều thạch thú, mang về Côn Luân giới, giá cao bán đi, dùng để trông giữ phủ đệ.

Hai Kỳ Lân Thạch Thú mở mắt, hai chân trước uốn tượn, quỳ trên mặt đất, hành fễ với Lỗ Hữu Tài, Trương Nhược Trần, Nhiếp Hồng Lâu, trong miệng phun ra tiếng người:

- Bái kiến khách nhân tôn quý. Lỗ Hữu Tài cười nói:

- Trương lão đệ, hai Kỳ Lân Thạch Thú này, đều là Man Thú cấp bốn thượng đẳng, lực công kích có thể so với Thiên Cực cảnh đại cực. Ở Vũ thị, ít nhất cũng phải 200 vạn Linh Tinh mới có thể mua được một con. Đây là tặng phẩm khi mua sắm phủ đệ.

Nhiếp Hồng Lâu có chút động tâm nói:

- Nói cách khác, chỉ cần mua phủ đệ, sau này Trương Nhược Trần sẽ tà chủ nhân của hai Kỳ Lân Thạch Thú kia?

- Đương nhiên. chẳng fẽ Nhiếp tiên sinh cũng có hứng thú mua phủ đệ của Bán Thánh?

Lỗ Hữu Tài hỏi. Nhiếp Hồng Lâu lắc đầu:

- Mua không nổi.

Tuy Nhiếp Hồng Lâu là cường giả Ngư Long lục biến, thực lực cao thâm, nhưng tất cả tiền tài đều dùng để mua tài nguyên tu luyện, tích súc cũng không nhiều.

Đừng nói một trăm triệu Linh Tinh, muốn hắn bỏ ra 1000 vạn Linh Tinh, cũng là một sự tình khó khăn.

Bình Luận (0)
Comment