Chương 8147: Hư Thiên Hờn Dỗi
Chương 8147: Hư Thiên Hờn Dỗi
Hư Thiên rất cường thế, ánh mắt tăng tệ, khí tức ngoại phóng, bộ dáng không cam được Huyết Sát Linh và kiếm tâm thề không bỏ qua.
Nhưng Trương Nhược Trân không phải tiểu bối túc trước, cùng Bán Tổ cũng có thể bình khởi bình tọa, ứng đối thành thạo điêu tuyện. Huống chi tà người quen biết cũ như Hư Thiên?
- Hư Thiên tà định ăn Cướp sao? Trương Nhược Trần cười nói.
- Nếu bản thiên muốn đoạt, sẽ không xuất hiện ở trước mắt ngươi, càng sẽ không để cho ngươi phát hiện.
Con mắt Hư Thiên nhíu lại, tinh mang bắn ra bốn phía, dùng cái này ám chỉ Trương Nhược Trần:
- Mặc dù hiện tại chiến tực của tiểu tử ngươi khó tường, nhưng nếu Lao phu giỏ trò, cũng đủ ngươi uống một bầu. Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu, nói:
- Nếu không phải đoạt, vậy chúng ta giảng đạo tý. Huyết Sát Linh và kiếm tâm khi nou thuộc về tiền bối ngươi? Hư Thiên cười lạnh:
Trương Nhược Trần lấy ánh mắt phức tạp và kinh ngạc nhìn hắn, thở dài:
- Ta tuyệt đối không ngờ, Hư Thiên nhất quán lôi lệ phong hành, đại khai đại hợp, lại là hạng người dung tục tính toán chi li. Ta vốn cho rằng, sự kiện kia sớm đã trả đủ, không nợ cái gì, tâm như gương sáng.
- Trả đủ rồi? Đế Trần có chút mong muốn đơn phương đi!Hư Thiên nói.
Trương Nhược Trần nói:
- Hư Thiên nhiều lần mượn kiếm, lần nào ta không cho mượn? Đây không phải ngươi ra yêu cầu? Không phải ta đã thực hiện sao?- Nếu như vậy không tính. Như vậy lúc trước ngươi và Phượng Thiên đình trệ ở Thiên Đình, là ai tự nguyện để các ngươi bắt làm tin, giúp các ngươi thoát khốn?
Hư Thiên nói:
- Ngươi là vì giúp lão phu sao?Dù sao Thiên Mỗ còn ở trong điện nghe!
Hư Thiên có chuẩn bị mà đên, tất nhiên sẽ không bị Trương Nhược Trần hồ lộng, nói:
- Đế Trần ngươi đã nói đến phân thượng này, nếu bản thiên tiếp tục truy cứu, há không bị thiên hạ chế giễu? Đế Trần còn nhớ, năm đó ở Vận Mệnh Thần Điện, ngươi vì cứu phụ thân, đáp ứng bản thiên ba chuyện. Hiện tại, đến lượt ngươi thực hiện chuyện cuối cùng!Trương Nhược Trần tiếp tục nói:
- Tiến vào Vạn Thú thế giới, là ta mời chứ? Nếu không, ngươi làm sao đạt được Thiên Cơ Bút và thần tâm của Mộ Dung Bất Hoặc. Nếu không có đại cơ duyên này, những năm này tinh thần lực của ngươi, có thể tăng mạnh đến tình trạng như thế? Vận dụng Hư Vô chi đạo và thủ đoạn giấu kín, có thể đạt tới trình độ Bán Tổ cũng khó điều tra?
- Ta vốn lòng như minh nguyệt, tiếc rằng minh nguyệt lại nghĩ ta tự mình đa tình.- Hư Thiên có ân với ta, dù muốn ta đi chết, ta cũng không có câu oán hận nào, cho nên việc này ta không ghi hận. Về sau ta nói cho lão nhân gia ngươi tung tích của Kiếm Nguyên Thần Thụ, còn dẫn ngươi đi lấy! Hư Thiên dám nói, mình tu thành Kiếm Nhị Thập Tứ, đột phá Thiên Tôn cấp, không phải bởi vì Kiếm Nguyên Thần Thụ sao?
- Nếu Hư Thiên vẫn cho rằng ta không có hoàn thành hứa hẹn, vậy ta không lời nào để nói. Nhân tính tham lam, lòng tham không đáy.
Hư Thiên vốn không phải người thích phân rõ phải trái, nhưng ngay từ đầu đã rơi vào trong cạm bẫy thuật ngữ của Trương Nhược Trần, hiện tại lại muốn phát tác, chính là mất phong độ.- Vậy ngươi còn nhớ, nhiều năm trước, ở Vận Mệnh Thần Điện, chính miệng đáp ứng sẽ giúp bản thiên lấy kiếm tâm không?
- Đáp ứng! Nhưng U Minh Địa Lao hung hiểm bực nào, Hư Thiên để ta đi vào lấy kiếm tâm, đây là muốn ta vào chỗ chết nha.
Không đợi Hư Thiên cãi lại, Trương Nhược Trần lại nói:
- Thử hỏi, đại cơ duyên như vậy, vì sao ta lại mời ngươi, mà không phải Nộ Thiên Thần Tôn hoặc Thiên Mỗ? Hư lão quỷ, ta không nghĩ tới ngươi là người như vậy, quá tham lam không biết chừng mực!
Hu Thiên thất thần. Trương Nhược Trần nói (àm hắn khó mà phản bác.
Trương Nhược Trần tại nói: - Quả thật, vì nghĩ cách cứu viện Hoa Ảnh Thái Thượng, phụ thân ta đúng là tổn thương lợi ích của Vận Mệnh Thần Điện, tạo thành tổn thất nghiêm trọng, phạm phải sai lầm không thể tha thứ, cũng cảm tạ Hư Thiên tiền bối chiếu cố hắn. Nhưng những năm này ta vì đền bù lỗi lầm của hắn, vì Địa Ngục giới làm bao nhiêu sự tình? Lần nào không phải lấy mạng đi liều?
- Ngay cả Nộ Thiên Thần Tôn và Phượng Thiên cũng cảm thấy, ta và phụ thân đã không nợ Vận Mệnh Thần Điện và Địa Ngục giới, hết lần này tới lần khác Hư Thiên tiền bối ngươi... người ta tôn trọng nhất, lại thu lợi nhiều nhất, còn níu lấy không thả.
- Ngươi muốn kiếm cốt ngộ kiếm, ta cho! Ngươi muốn rèn đúc Thần Kiếm, ta giúp ngươi đúc! Ngươi muốn vào Kiếm Các lĩnh hội kiếm quyết mà Kiếm Tổ trước khi lâm chung lưu lại, ta cũng lực bài chúng nghị dẫn ngươi đi! Ngay cả đệ tử của ngươi, ta cũng giúp ngươi bồi dưỡng, không chỉ đưa đan, còn mời vào Thời Gian Nhật Quỹ tu hành. Ở trên con đường tu hành này, ngoại trừ sư tôn ngươi, còn có ai giúp ngươi nhiều như vậy?
- Kiếm tâm, ta Kiếm Tổ tưu tai tà Đại Tôn tưu tại, tuyệt đối không thuộc vê Vận Mệnh Thần Điện, càng không thuộc về Hư Thiên ngươi... tòng tham không đáy, tòng tham không đáy al
Ngoài Vu Điện, không chỉ có Trương Nhược Trần và Hư Thiên, còn có Tu Thần Thiên Thần, Bạch Khanh Nhị, Cô Xạ Tĩnh, cùng bốn vị tão tộc hoàng.
Hư Thiên vốn cảm thấy mình đã chuẩn bị đầy đủ, nhưng không nghĩ tới, vẫn bị Trương Nhược Trần cho vào hố. Hắn hối hận!
Từ vừa mới bắt đầu, không nên giảng đạo lý với Trương Nhược Trần. Nhưng so nắm đấm...
Hư Thiên nhìn bốn lão tộc hoàng cách đó không xa, kiểm chế lại cảm xúc không ngừng tăng lên, bình tĩnh nói:
- Thôi được, chuyện cũ đừng nhắc tại tà được. Nhưng Thiên Mỗ có thể tàm chứng, ở U Minh Địa Lao, tà bản thiên cướp đoạt Huyết Sát Linh. Trương Nhược Trần cũng bình tĩnh trở Lại, nói:
- Hư Thiên cố gắng ngẫm tại chuyện phát sinh ngày đó? Khi đó, nếu không phải ta xuất thủ trấn áp, Huyết Sát Linh đã ở dưới khí tỉnh điều khiển đào thoát, bay đến trong tay Cửu Thủ Thạch Nhân. Nếu không phải Thiên Mỗ xuất thủ chặn đường, ngươi cũng chết ở trong tay Cửu Thủ Thạch Nhân. - Lại nói, ngươi lại không chủ tu Ma Đạo, muốn Huyết Sát Linh làm gì?
- Như vậy đi, nếu mọi người đều có lí do thoái thác, không bằng giao Huyết Sát Linh cho Thiên Mỗ? Nàng tu luyện Ma Đạo, cũng tu luyện Thiên Linh Huyết Sát, do nàng chấp chưởng, có thể phát huy tác dụng lớn nhất. Dù sao ngươi cũng thiếu nàng một cái mạng, sẽ không có ý kiến.
Trương Nhược Trần nói được thì làm được, lấy Huyết Sát Linh ra đưa vào Vu Điện.
Nhin Truong Nhuoc Tran ra vẻ "ngươi đã muốn tranh, vậy tất cả mọi người không ai ăn được" đi tới Vu Điện, Hư Thiên tức giận đến toàn thân run ray hô tớn ba tiếng tốt, mới nói:
- Ngươi thanh cao, Trương Nhược Trần ngươi rất thanh cao, cái gì cũng có thể đưa, tão tử không có bất phàm như ngươi, tão tử tòng dạ hẹp hòi, tòng tham không đáy, về sau nhất phách tưỡng tán, con mẹ nó không ai nợ all
Trương Nhược Trần chắp hai tay sau tưng, mỉm cười nhìn bóng tưng Hư Thiên rời đi, nói: - Trận chiến ở U Minh Địa Lao, Thần Kiểm của Hư Thiên bị hao tổn, ta có thể giúp ngươi đúc lại.
- Không cần.
Hư Thiên không quay đầu lại.
Trương Nhược Trần nói:
- Kiếm tâm không thể cho, nhưng không phải không có khả năng mượn.
- Bạch!
Cơn gió lướt qua, Hư Thiên lại xuất hiện ở trước mặt Trương Nhược Trần.