Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 8165 - Chương 8189: Bí Mật Của Vô Ảnh

Chương 8189: Bí Mật Của Vô Ảnh Chương 8189: Bí Mật Của Vô Ảnh
Hải Thượng U Nhược trừng Huyết Đồ một cái, nói:

- Một tời không hợp tiền đánh, ngươi không tỉnh táo, ngược tại có thể tý giải. Thế nhưng hắn... hắn tà ai, hắn tà Đế Trần, một trong mấy tồn tại cường đại nhất thiên hạ hôm nay.

- Nhìn bản hoàng tàm cái gì? Ngươi có bản tĩnh nói hắn... Hắc hắc, ngươi tà đang quo trách sư huynh? Ngươi thật gan to, ngươi tại còn nói hắn không tỉnh táo. Huyết Đồ nhếch miệng cười nói.

Khuyết nói:

- Đúng là có chút khác thường! Lấy tính cách ổn trọng của Đế Trần, biết Thiên Tôn cấp giao phong sẽ tạo thành ảnh hưởng đáng sợ đến bực nào với Vận Mệnh Thần Vực. Hơi không cẩn thận, Thần Vực hủy hết.

Hư Thiên dẫn đầu hiện thân, xuất hiện ở trên đỉnh Vận Mệnh Chi Môn. Lấy Vận Mệnh Chi Môn tàm môi giới, kích phát ra toàn bộ trận pháp phòng ngự của Vận Mệnh Thần Vực. Từng chùm sáng sáng tỏ, từ từng thành vực phóng tên trời. Phượng Thiên đầu đội Vận Mệnh Quan, tay cầm Cát Tường Như Ý, đi ra thần điện, đứng ở trên đỉnh thần sơn. Nộ Thiên Thần Tôn hiển hóa ra pháp tướng, thân thể không biết bao nhiêu vạn dặm, cúi nhìn toàn bộ Vận Mệnh Thần Vực, như xem xét tường tận.

Kình Thương là sáu vạn năm trước, bằng vào bí pháp Tử tộc, truyền tinh thần lực cho Thất đại nhân.

Lại sống thêm năm vạn năm mới thọ hết chết già.

Trương Nhược Trần dự định đưa hắn đoạn đường cuối cùng, cho nên vạn năm trước mới lần nữa đi vào phòng tuyến Hắc Ám Chi Uyên. Khúc mắc của hai người, không nói tan thành mây khói, nhưng cũng coi như đều lui một bước, nhất tiếu mẫn ân cừu.

Trước khi chết Kình Thương nói câu sau cùng, là phân phó Thất đại nhân, chớ có đối địch với Trương Nhược Trần.
Vô Ảnh nói.

Vừa rồi Trương Nhược Trần sử dụng Thời Gian Nhật Quỹ công kích Vô Ảnh, Thời Gian Nhật Quỹ xuất hiện ba động vi diệu lần nữa, không thể nghi ngờ là ấn chứng suy đoán trước đó.

Trương Nhược Trần nói:

- Một vạn năm trước, lúc Kình Thương lâm chung, ta đi Thiên Nam Sinh Tử Khư hỏi hắn hướng đi của Thời Gian Nhật Quỹ sau khi Thánh Tăng vẫn lạc. Hắn nói cho ta biết, khi đó Thời Gian Nhật Quỹ rất có thể là bị Thần giới lấy đi, hắn có cảm ứng, nhưng không có khả năng hoàn toàn xác định.
Thời gian ở ngoại giới, vẻn vẹn chỉ qua mấy cái hô hấp.

Chân thân của Trương Nhược Trần động!

- Bạch!

Ở đây, trừ tam cự đầu của Vận Mệnh Thần Điện, không có người thấy rõ thân pháp của Trương Nhược Trần.
- Tạo nghệ thời gian của hắn cũng siêu việt ta.

Trong đầu Vô Ảnh chỉ có một ý nghĩ như vậy.

Chớp mắt tiếp theo, Trương Nhược Trần lấy chưởng ấn mang theo hắn, tiến vào chiến trường dị thời không.

Vô Ảnh bay ra ngoài, lộn mấy vòng ở trong hư không tăm tối, mới khó khăn lắm ổn định thân hình, lần nữa đứng thẳng lên.
Tựa như không có tốn thời gian, Trương Nhược Trần xuất hiện ở trước người Vô Ảnh, một chưởng nhẹ nhàng ấn về phía ngực hắn.

Quy tắc Thời Gian và trật tự của Vô Ảnh vận chuyển tới cực hạn, muốn vì mình tranh thủ thời gian tránh đi một chưởng này.

- Phanh!

Một chưởng của Trương Nhược Trần, rắn rắn chắc chắc đánh vào trên người hắn, đánh cho thân thể hắn chấn động mãnh liệt, bay ngược về phía sau.
Trương Nhược Trần không có truy kích, đứng chắp tay hiển thị rõ thong dong, có một loại siêu nhiên hết thảy đều ở trong khống chế, nói:

- Ta nghĩ, lần này ngươi có thể trả lời vấn đề năm của ta! Ngươi rốt cuộc là ai?

Tuy bị khóa ở trong chiến trường dị thời không, nhưng Vô Ảnh lại càng thêm bình tĩnh, giống như đã sớm ngờ tới hết thảy.

- Ngươi không phải đoán được sao?


Vô Ảnh nhẹ nhàng gật đầu, nói: 

- Kình Thương đích thật tà nhân vật, thiên tư tuyệt đại, cảm giác cùng năng tực thấy rõ có thể xưng đệ nhất nhân thời đại kia. Chân Tể tự mình thu Thời Gian Nhật Quỹ, hắn cũng có thể sinh ra một tia cảm ứng.

Trương Nhược Trần nói:

- Cho nên, fa Vĩnh Hằng Chân Tế tách ra khí tinh của Thời Gian Nhật Quỹ, phá hoại nó? Mục đích hắn tàm như vậy tà cái gì? Vì sao về sau tại trả Thời Gian Nhật Quỹ về vũ trụ? Có lẽ do ở trong dị thời không, Vô Ảnh ít đi rất nhiều cố kỵ, đồng thời cũng biết hôm nay không cho ra đáp án, Trương Nhược Trần tuyệt đối sẽ không thả hắn rời đi.

Hắn nói:

- Thời đại Trung Cổ, Thời Gian Nhật Quỹ quy mô lớn mở ra, làm thực lực của Côn Lôn giới nhanh chóng bành trướng, đã kinh động đến phe phái Thần giới và Minh Tổ. Côn Lôn giới bị Địa Ngục giới và Thiên Đình nhằm vào, suýt nữa diệt giới, âm thầm không phải là thủ bút của phe phái Minh Tổ sao?

- Minh pachl

Trương Nhược Trần nói: - Nhưng vì sao Vĩnh Hằng Chân Tể không mang Thời Gian Nhật Quỹ đến Thần giới, biến thành của mình? Vô Ảnh nói:

- Lấy tu vi của hắn, Thời Gian Nhật Quỹ không có bất kỳ tác dụng gì. Còn hắn thả Thời Gian Nhật Quỹ lại vũ trụ, ta cũng không biết rõ ý đồ, giải thích duy nhất, có lẽ vẫn ở trên người ngươi.

- Ngươi cảm thấy, hắn là cố ý lấy một loại phương thức rất khó bị phát giác, giao Thời Gian Nhật Quỹ cho ta?

Trương Nhược Trần nói. Vô Ảnh nói:

- Nếu hắn muốn thu hồi Thời Gian Nhật Quỹ, tùy thời có thể động thủ. Chỉ cần thu hồi Thời Gian Nhật Quỹ, có khí tinh như ta, Thời Gian Nhật Quỹ trong nháy mắt sẽ khôi phục như túc ban đầu. Trương Nhược Trần nghĩ đến rất nhiều. Nghĩ đến Tinh Hải Thùy Điều Giả lúc trước nói, để hắn tra nội bộ Côn Lôn giới.

Trương Nhược Trần nói:

- Vĩnh Hằng Chân Tể là Thời Không Nhân Tổ?

Vô Ảnh nhẹ nhàng tắc đầu, nói:

- Ta không có gặp qua Vĩnh Hằng Chân Tế mấy Lần, hiểu rõ hắn rất ít. bí mật của Thủy Tổ, há fà chúng ta có thể nhìn ra? Trương Nhược Trần cẩn thận quan sát thần sắc của Vô Ảnh, xác định hắn không có nói sai, mới hỏi: - Thần Nguyên Thủy Tổ của Thiên Ma là chuyện gì xảy ra? Là ngươi tự ý giao cho ta?

Ánh mắt của Vô Ảnh trở nên lạnh mấy phần, nói:

- Thần Nguyên Thủy Tổ của Thiên Ma, là Vĩnh Hằng Chân Tể giao cho chúng ta, ý đồ chính là dùng nó dẫn động thạch đao, giúp các ngươi giết Cửu Thủ Thạch Nhân. Ta nói cho Chân Tể, Thần Nguyên Thủy Tổ của Thiên Ma bị Hạo Thiên cướp, ngay cả ta cũng bị hắn trọng thương.

- Trương Nhược Trần, ngươi có biết, ngươi tàm ta quá thất vọng không! Trương Nhược Trần nói: - Mục đích của ngươi, tà muốn ta tiến về Thần giới? - Không sai.

Vô Ảnh nói:

- Thiên Ma rất có thể chưa chết, chỉ bị phong ấn ở Thần giới. Sáu vạn năm trước, Vĩnh Hằng Chân Tể cùng Thi Yểm đấu pháp, tuyệt đối là thời cơ ngươi tiến vào Thần giới tìm tòi hư thực tốt nhất. Nếu Thiên Ma thật không chết, ngươi có thể cứu hắn ra, hiện tại làm sao có thể bị động như thế?

Tiến vào Thần giới?

Nói thật đơn giản.

Cái kia hoàn toàn tà tấy mạng đánh cược. Dù sao ngay cả Vô Ảnh cũng không xác định Thiên Ma có chết hay không.

Huống hồ Trương Nhược Trần cũng không thể hoàn toàn tín nhiệm Vô Ảnh, ai biết đây có phải là hắn đào bẫy hay không?

Trương Nhược Trần nhíu mày, nói:

- Một vấn đề cuối cùng, vì sao ngươi giúp ta?

Vô Ảnh thở ra một hơi thật đài, ánh mắt trở nên xa xăm:

- Bởi vì tao sư của ngươi, Tu Di Thánh Tăng. Hắn tà bằng hữu duy nhất của ta, ta muốn giúp hắn hoàn thành nguyện vọng. Đáp án này, ngươi có tin tưởng không? - Tin, ta tin tưởng.

Trương Nhược Trần nguyện ý lấy thiện ý lớn nhất, tin tưởng tình cảm của mỗi một sinh linh.

Nếu có một ngày hắn chết, hắn tin tưởng kiếm linh của Trầm Uyên Thần Kiếm, thậm chí Tu Thần Thiên Thần một mực không chịu nghe lời, vẫn sẽ giống như Vô Ảnh, ủng hộ người thừa kế của hắn.

Trên mặt Vô Ảnh tộ ra thần thái nhẹ nhõm, cười nói:

- Mặc dù xưa nay Vĩnh Hằng Chân Tể không sưu hồn ta, nhưng nói cho ngươi những chuyện này, ta biết có một ngày mình khẳng định sẽ vì vậy mà chết. Bất quá ngươi đã có thực tực đánh bại ta, dù hiện tại ta đi gặp Tu DI, cũng có thể cho hắn một cái công đạo!

Trương Nhược Trần nói: - Cùng ta đi Kiếm Giới.

- Người Vĩnh Hằng Chân Tể muốn giết, hiện tại Kiếm Giói còn không bảo hộ được.

Vô Ảnh nói.

Trương Nhược Trần lộ ra thần sắc không thể làm gì, nói:

- Ta đáp ứng ngươi, ta sẽ đi Thần giới, dù một đi không trở lại.

- Tốt, ta cũng sẽ nói cho ngươi biết một bí mật. Đệ tử thứ ba của Vĩnh Hằng Chân Tể, chính là người quen biết cũ của ngươi, Thất Thập Nhị Phẩm Liên, nàng đang luyện hóa hồn linh vĩnh sinh của Hắc Ám Tôn Chủ. Ngươi nên minh bạch điều này có ý vị gì!

- Không có khả năng ở trong chiến trường dị thời không quá lâu, tới đi, dùng kiếm tâm chém ta một kiếm.

Vô Ảnh giang tay, hai mắt bình tĩnh như nước hồ, bằng phẳng mà thoải mái.

Ở trên người hắn, Trương Nhược Trần phảng phất như nhìn thấy bóng dáng của Tu Di Thánh Tăng, đều là hạng người "ta không xuống Địa Ngục, ai xuống Địa Ngục".

Bình Luận (0)
Comment