Chương 8235: Vạn Ác Chi Nguyên Ấn
Chương 8235: Vạn Ác Chi Nguyên Ấn
Trong đầu Trương Nhược Trần hiện ra hình ảnh túc trước Cung Nam Phong khẳng khái chịu chết, tấy thân đụng U Minh Luyện Nguc toai quyết tuyệt và kiên định kia, không phải diễn xuất ra. Cho nên hắn căn bản không tin Tà Thiên nói.
Cung Nam Phong thật muốn đoạt xá hắn, thật muốn giết Phượng Thiên, một Nguyên hội trước tàm còn de dàng hơn hiện tại.
Vượt qua Thời Gian Trường Hà đi nghịch thiên cải mệnh, không khác gì đối địch với thiên địa, sẽ bị quy tắc thiên địa chém giết. Chí ít, tấy nhận biết hiện tại của Trương Nhược Trần, đây La việc không thể nào. Trong lòng Trương Nhược Trần hiện lên ngàn vạn suy nghĩ, cười nói:
- Sợ là Chí Thượng Trụ không biết, ta cũng rất có tâm đắc với Vận Mệnh chi đạo, Thần Đạo nhất phẩm có thể vận dụng hết thảy áo nghĩa của thế gian. Năm thành Vận Mệnh Áo Nghĩa, chẳng lẽ ta không muốn sao?
- Muốn đoạt Vận Mệnh Áo Nghĩa trên người bản tọa, Đế Trần quá tự tin!
Tà Thiên cười LOn, tay cầm Vu Đỉnh, nghiêng người vọt tới hư không, đánh vỡ quy tắc Lưu Quang trói buộc, biến mất ở trước mắt Trương Nhược Trần.
Tốc độ vượt qua tốc độ ánh sáng.
Đồng thời, Trương Nhược Trần có thể cảm ứng được, chân thân của Tà Thiên không ngừng nhảy vọt ở trong không gian. Lúc trước Tà Thiên lo lắng Trương Nhược Trần đào tẩu, hoặc trở về Minh Quốc trợ giúp Phượng Thải Dực, cho nên chỉ có thể lựa chọn liều mạng với Trương Nhược Trần, muốn mạnh mẽ lưu hắn lại.
Hắn muốn chấp chưởng thiên địa, lấy vùng thiên địa này giam cầm Tà Thiên.
- Ha ha, Trương Nhược Trần, bằng vào chiêu này, những Thiên Tôn cùng cảnh giới kia gặp ngươi, chỉ sợ ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, để bản tọa bội phục. Nhưng đối thủ của ngươi là Bán Tổ!
- Vạn Ác Nguyên Đầu.
Tà Thiên hét lớn, mi tâm hiện ra ấn ký phức tạp mà thần bí.Không gian đè ép, áp chế tốc độ di chuyển của Tà Thiên.
Tà Thiên nhíu mày, nhìn thoáng qua phía sau.
Chỉ thấy trong hư không xa xôi, Vũ Đỉnh lơ lửng ở trên đỉnh đầu Trương Nhược Trần, quy tắc Không Gian hoàn toàn bị nó khống chế.
Không gian hình cầu đường kính tiếp cận một năm ánh sáng kia, chính là Trương Nhược Trần mượn lực lượng Vũ Đỉnh ngưng tụ ra.Không cần thiết làm như thế.
Chỉ cần chờ Minh Hải đánh tan Hư Phong Tẫn và Phượng Thải Dực, hoặc Minh Hải Chi Linh trọng thương Trì Dao và Kim Nghê lão tổ, đến lúc đó Trương Nhược Trần một cây chẳng chống vững nhà, chỉ có kết cục bại vong.
Những Bán Tổ trong lịch sử đấu pháp, động cái là ngàn năm, vài vạn năm, cũng không phân ra thắng bại, mấu chốt ngay ở chỗ không muốn đồng quy vu tận với đối thủ.
Chiêu tự bạo thần nguyên này, ở cùng cảnh giới cơ hồ vô giải.Hiện tại khác biệt.
Nếu Trương Nhược Trần muốn cướp đoạt Vận Mệnh Áo Nghĩa trên người hắn, như vậy Tà Thiên có thể đảo khách thành chủ, thong dong bỏ chạy, ngăn chặn đối phương là được.
Từ điểm này có thể nhìn ra, Tà Thiên đã tán thành thực lực của Trương Nhược Trần, coi đối phương là tồn tại đồng cấp.
Nếu tử chiến liều mạng, tuyệt đối là lưỡng bại câu thương, thậm chí câu vong.Đồng thời cũng là nguyên nhân mà cường giả đỉnh cao có thể cùng tồn tại ở trên thế gian.
- Oanh!
Toàn bộ tinh vực, đường kính mấy chục vạn ức dặm, đột nhiên hóa thành một hình cầu trong suốt.
Không gian hình cầu nhanh chóng co lại.Trong ấn ký ẩn chứa các loại lực lượng tà ác khác biệt: Ác niệm, oán niệm, hận niệm, nộ niệm, bi niệm, sân niệm, vọng niệm... vạn niệm hội tụ.
Tiếng la khóc, tiếng giết chóc, tiếng khóc thảm, tiếng cười tà ác... đủ loại thanh âm làm lòng người phiền muộn, vang vọng hư không, thẳng vào thần hồn của Trương Nhược Trần.
- Đây là ấn ký Thủy Tổ, không, còn không tính ấn ký Thủy Tổ.
Trương Nhược Trần quan sát ấn ký từ mi tâm Tà Thiên bay ra, chỉ cảm thấy trong ấn ký giống như ẩn chứa một Vạn Ác thế giới, đạo uẩn huyền ảo đến cực điểm, làm lực lượng tinh thần và thần hồn của hắn rung chuyển.
- Đây là ấn ký Bán Tổ, chỉ Bán Tổ trung kỳ mới có thể ngưng tụ ra, tương lai có thể lột xác thành ấn ký Thủy Tổ, giúp ta thành tựu Thủy Tổ đạo quả.
Tà Thiên đánh ra Vạn Ác Nguyên Đầu Ấn, không gian xung quanh xoay tròn, trong chốc tát, phá vỡ không gian hình cầu. Sau đó thần khí Bán Tổ phun trào.
Tà Thiên thân như tưu quang, vượt qua thời không, vượt qua không biết bao nhiêu ức dặm, triệt để xông ra không gian hình cầu. Một chiêu thân pháp đơn giản, nhưng đồng thời ẩn chứa lực lượng lưu quang, không gian, thời gian, nhìn như chỉ mới qua một hơi thở, trên thực tế Tà Thiên đi mấy ngày đêm, bằng không không có khả năng vượt qua khoảng cách xa xôi như thế.
Trương Nhược Trần thở dài, dưới tình huống một đối một, muốn lưu lại một vị Bán Tổ quyết tâm bỏ chạy, cơ hồ là việc không thể nào.
Giao thủ như vậy, coi như tốn hao mười năm, trăm năm, cũng đừng hòng từ trong tay Tà Thiên cướp đoạt được Vận Mệnh Áo Nghĩa.
- Chí Thượng Trụ ở trước mặt một vãn bối, fại chỉ biết bỏ chạy, thực sự mất phong phạm. Để Mông Qua và Cái Diệt biết, chắc chắn sẽ chế giễu ngươi. Thần âm của Trương Nhược Trần vang vọng tinh không.
Tà Thiên cũng không bị kích tướng, nói: - Ai cười đến cuối cùng, mới là bên thắng thật sự. Có thể đoạt Vu Đỉnh của Đế Trần, bản tọa đã thỏa mãn.
Khoảng cách của hai người kéo ra càng xa, vượt qua một năm ánh sáng, Thiên Tôn cấp và Bán Tổ cũng không thể tuỳ tiện vượt qua.
Đột nhiên Trương Nhược Trần dừng lại, dưới chân bố trí ra một Không Gian Truyền Tống Trận.
-Xoatl
Trận quang tấp toe, Trương Nhược Trần biến mất không thấy gì nữa. Ánh mắt Tà Thiên co rút, ý thức được không ổn. Trương Nhược Trần xuất hiện lần nữa, đã tiến vào Minh Quốc, đứng ở trên Minh Hải gợn sóng ngập trời.
Minh Hải lơ lửng trên bầu trời Minh Quốc, hải vực rộng lớn, rủ xuống từng cột nước, muốn kết nối với cột sáng từ trong tám vạn minh lâu dâng lên.
Cần biết tám vạn minh lâu, không chỉ đại biểu bản thân trận pháp và Minh Quốc, còn đại biểu mấy vạn Minh Tướng Thần Linh cùng vô số Minh Binh.
Nếu tám vạn minh tâu hội tụ ở trên người Minh Hải, hậu quả có thể nghĩ. Ở dưới Trương Nhược Trân thôi động, Vũ Đỉnh bành trướng, đường kính mấy ngàn dặm, nhanh chóng rơi xuống.
Tốc độ quá nhanh. Chân vạc bốc cháy lên, như lưu tinh va chạm đại địa.
- Ầm ầm!
Minh Hải ăn một kích này, mảng lớn hải vực lún xuống, sau đó bị Vũ Đỉnh đánh xuyên qua. Trong biển, vô số đạo ý niệm phân thân của Minh Hải Chi Linh hồn phi phách tán.
Vũ Đỉnh đánh xuyên qua Minh Hải, rơi xuống trên đại địa Minh Quốc, chấn ra một cái hố trời, nhấc tên bụi đất đen nghịt. Hư Thiên nhân cơ hội này, từ trong Minh Hải đoạt tại Kiếm Nguyên Thần Thụ.
Tay ôm thần thụ, hắn mừng rỡ như điên, nhưng vẫn không quên xụ mặt hu tạnh: - Chỉ là phân thân của Minh Hải Chi Linh, bản thiên có thể giải quyết, cần ngươi chặn ngang một cước?
- Được, giao Minh Hải cho ngươi, nếu để hắn nắm giữ trận pháp Minh Quốc, để lực lượng của tất cả Minh Tướng và Minh Binh hội tụ, đến lúc đó, tất cả mọi người đều sẽ chết.
Trương Nhược Trần bay về phía Yêu Tổ Lĩnh.
- Bản thiên không chỉ Thiên Tôn cấp, còn là thiên viên vô khuyết, muốn chấp chưởng trận pháp ở trước mặt ta, Trận Pháp Thái Thượng tới còn tạm được.
Hư Thiên dẫn động Hư Vô Áo Nghĩa, lấy lực lượng hư vô chặt đứt liên hệ giữa Minh Hải và Minh Quốc tám vạn lâu, sau đó thôi động Kiếm Nguyên Thần Thụ, trên cây vương xuống quang vũ đều là hình kiếm.
Tất cả quang vũ bay vào Minh Hải, muốn chém ý niệm thần hồn phân bố ở trong hải vực.
Trương Nhược Trần rơi xuống Yêu Tổ Lĩnh, gọi Ngô Đồng Thần Thụ từ trong thế giới thần cảnh ra, phất tay đánh về phía Phượng Thiên, nói:
- Trong thần thụ có tổ diễm do Yêu Tổ lưu lại, là thần thụ chi linh, có thể nhẹ nhõm diệt tinh thần lực cấp 93. Ngươi nếm thử câu thông, nhớ, nhất định phải cẩn thận.