Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 866 - Chương 866: Tao Ngộ

Chương 866: Tao Ngộ Chương 866: Tao Ngộ
Ở trong Thời Không Tỉnh Thạch tu tuyện sáu ngày, tu vi võ đạo của Trương Nhược Trần đã đột phá đến Thiên Cực cảnh đại cực, thực tực tăng nhiều.

Dùng thực tực của hắn bây giò, dù không sử dụng tực tượng không gian, đánh bại Bùi Kỷ cũng không phải việc khó.

- Đi tìm Tiểu Hắc và Ngao Tâm Nhan trước. Trương Nhược Trần nhắm hai mắt lại, cẩn thận cảm ứng.

Càn Khôn Thần Mộc Đồ và Tiểu Hắc có liên hệ rất mạnh, ở trong khoảng cách nhất định, chỉ cần dựa vào Càn Khôn Thần Mộc Đồ cảm ứng, là có thể tìm được Tiểu Hắc.

Rất nhanh, Trương Nhược Trần tập trung được phương vị của Tiểu Hắc, nhanh chóng đuổi tới.

Trương Nhược Trần ở trong Thời Không Tỉnh Thạch tu tuyện sáu ngày, ngoại giới mới qua hai ngày.

Trước đó hai ngày, Hồng Dục Tinh Sứ mang theo Ngao Tâm Nhan tụ hợp với Chanh Nguyệt Tỉnh Sứ.

Tiểu Hắc vốn truy ở sau tưng Hồng Dục Tinh Sứ, cuối cùng tot vào Chanh Nguyệt Tỉnh Sứ và mười tám Lưu Ly ky sĩ phục kích, chiến đấu một hồi, cuối cùng Tiểu Hắc bị các nàng trấn áp. - Bổn hoàng là tồn tại siêu phàm bực nào a, cả đời tung hoành thiên hạ, khó gặp đối thủ, lại không nghĩ rằng lại bị một đám phàm nhân trấn áp, tên tuổi anh hùng xem như hủy tận.

Nghe nói một vị Thánh giả Hắc Thị, có một tọa kỵ là Phi Long. Tỏa Long Liệm là dây xích dùng để khóa Phi Long kia, về sau Phi Long chết già, Tỏa Long Liệm cũng truyền lưu xuống dưới.

Lại về sau, sư tôn của Chanh Nguyệt Tinh Sứ truyền Tỏa Long Liệm cho nàng, trở thành chiến binh mạnh nhất của Chanh Nguyệt Tinh Sứ.
Thanh âm khóa sắt va chạm vang lên.

Trên người Tiểu Hắc quấn đầy khóa sắt, liên tiếp bốn chân và đầu, muốn trốn cũng trốn không thoát.
Lập tức, Tỏa Long Liệm tuôn ra điện quang chói mắt, thanh âm đùng đùng, tất cả điện quang đều kích ở trên người Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc đau đến kêu cha gọi mẹ, lông tơ dựng đứng, ngay cả cái đuôi cũng nhô lên thẳng tắp, trong lòng thầm nghĩ:
- Ít nói lời vô ích, còn không mau mang chúng ta đi tìm Trương Nhược Trần.

Cánh tay Chanh Nguyệt Tinh Sứ run lên, một cỗ chân khí rót vào Tỏa Long Liệm.
Trên khóa sắt có khắc long văn và phượng triện, lưu động từng đạo điện quang.

Đây là Tỏa Long Liệm, một loại Thánh khí uy danh hiển hách.
Tiểu Hắc thở dài.

Ào ào!


- Tiểu nha đầu, chờ xem, sớm muộn gì cũng sẽ cho ngươi nếm thử tư vị của Tỏa Long Liệm.

Nhưng trong miệng nó ta tuyệt đối sẽ không nói như vậy. Nó không ngót tời cầu khẩn nói: - Bà cô, gấp cái gì, rất nhanh sẽ đến, rất nhanh sẽ đến! Ở phía trước, đã không xa. Sau nửa canh giờ, Tiểu Hắc mang theo người Hắc Thị Nhất Phẩm Đường đi tới bên ngoài Hắc Mộc Nguyên.

Liếc nhìn lại, trước mắt mọc đầy đại thụ màu đen, hình thành một mảnh rừng rậm nguyên thủy, mỗi một cây đại thụ đều quấn quít dây leo rậm rạp, trên rễ cây mọc ra xỉ rêu màu xanh, trên mặt đất chồng chất một tầng lá khô dày đặc.

Chanh Nguyệt Tinh Sứ đã sớm xem qua địa đồ của Mộc Tinh Khư Giới, tự nhiên biết đây là địa phương nào.

Hắc Mộc Nguyên. - Con mèo thật gian trá, tại muốn dẫn chúng ta vào Hắc Mộc Nguyên, ngươi ta muốn chết. Sắc mặt của nàng trầm xuống, Tỏa Long Liệm thu tại, kéo Tiểu Hắc tới. Bốn trảo Tiểu Hắc chạm đất, nhưng nó bị Tỏa Long Liệm vây khốn, sao có thể phản kháng qua Chanh Nguyệt Tinh Sứ?

Xoẹt xoẹt!

Trên mặt đất lưu lại vết cào, cuối cùng Tiểu Hắc vẫn bị Chanh Nguyệt Tinh Sứ kéo tới.

Chanh Nguyệt Tinh Sứ vận đến chân khí, muốn một chưởng đánh về phía đỉnh đầu Tiểu Hắc. - Chậm đã. Hồng Dục Tỉnh Sứ từ phía sau di tới, cười nói: - Con mèo nhỏ, nếu ngươi không chịu nói thật, vị tỷ tỷ trước mắt sẽ giết ngươi. Cần gì chứ?

Tiểu Hắc trừng nàng nói:

- Bổn hoàng là thân phận gì, cần phải lừa các ngươi sao? Bổn hoàng nói đều là thật, mục đích Trương Nhược Trần đi vào Mộc Tinh Khư Giới, là ở trung tâm Hắc Mộc Nguyên.

- Còn đám nói hưu nói vượn, ngươi muốn dẫn chúng ta vào tuyệt địa, nghĩ chúng ta dễ từa gạt như vậy?

Hai mắt Chanh Nguyệt Tinh Sứ hiện tên hàn quang, tần nữa vận công, từng sợi hàn khí quay chung quanh bàn tay tưu động.

- Nhân toai ngu xuan, bon hoàng đã sớm tu tuyện thành Bất Hu Thể, đừng nói một thủ ấn của ngươi, coi như tam kiếp cửu nạn gia thân, cũng giết không được ta. Ngươi đánh một chưởng, nhiều tắm chỉ gãi ngứa cho ta mà thôi. Tiểu Hắc nói.

Chứng kiến Tiểu Hắc coi trời bằng vung, ngay cả Hồng Dục Tinh Sứ cũng cảm thấy nó cực kỳ cần ăn đòn, vì vậy không ngăn trở Chanh Nguyệt Tinh Sứ nữa.

Bành!

Một chưởng của Chanh Nguyệt Tinh Sứ kích tên đầu Tiểu Hắc. Tiểu Hắc kêu thảm một tiếng, đột nhiên rơi xuống đất, bốn chân du6i ra, không nhúc nhích. - Chết rồi sao? Hồng Dục Tinh Sứ đi tới, thò ra một ngón tay, đặt ở trên cổ Tiểu Hắc, phát hiện huyết dịch trong cơ thể Tiểu Hắc đã đình chỉ lưu động, mất đi khí tức sinh mệnh.

Nói thực, Hồng Dục Tinh Sứ vẫn rất ưa thích mèo con kia, thấy nó chết, không khỏi thở dài một tiếng.

Chanh Nguyệt Tinh Sứ chỉ coi Tiểu Hắc là một Man Thú, chụp chết nó cũng không có chút xúc động nào, lạnh lùng nói:

- Con mèo này hết sức tợi hại, không chỉ có trí tuệ cao, hơn nữa thực tực còn rất mạnh, nếu không phải Lưu Ly ky sĩ vận dụng trận kỳ cấp chín, căn bản trấn không được nó. Nếu để cho nó tớn tên, tương tai tất nhiên sẽ trở thành đại trợ tực của Trương Nhược Trần, hiện tại giết chết nó, cũng tà một chuyện tốt.

Hồng Dục Tỉnh Sứ nói:

- Giết nó, chúng ta đi nơi nào tìm Trương Nhược Trần? - Ngao Tâm Nhan đã ở trong tay chúng ta, Trương Nhược Trần sớm muộn gì cũng sẽ xuất hiện.

Chanh Nguyệt Tinh Sứ nói.

Chanh Nguyệt Tinh Sứ nhìn thoáng qua thi thể Tiểu Hắc, cánh tay run lên, bá… thu Tỏa Long Liệm về, bay vào ống tay áo của nàng, hóa thành vòng tay.

Đột nhiên, lỗ tai Chanh Nguyệt Tinh Sứ giật giật, như nghe được thanh âm bất thường gì.

Bình Luận (0)
Comment