Chương 881: Thần Long Nhật Nguyệt Hỗn Độn Tháp
Chương 881: Thần Long Nhật Nguyệt Hỗn Độn Tháp
Cho nên nói, có thể ở trong vòng một ngày, tích tũy hơn tám vạn điểm quân công, trong hàng võ giả Thiên Cực cảnh, cũng chỉ Trương Nhược Trần mới có thể tàm được.
Đêm xuống, Trương Nhược Trần, Ngao Tâm Nhan, Chanh Nguyệt Tinh Sứ, Tiểu Hắc ở trong một rừng cây đại thế bí ẩn, tạm thời nghỉ ngơi, không có tiếp tục giết chóc.
Tiểu Hắc bố trí hai trận pháp, một trận phá ẩn giấu cấp hai, một trận pháp phòng ngự cấp bốn. Bọn hắn ở trong trận pháp, sinh linh bên ngoài trận pháp, căn bản nhìn không thấy cảnh tượng bên trong, cũng nghe không được thanh âm.
Trong trận pháp đốt một đống lửa.
Tiểu Hắc dùng Chân Vũ Bảo Khí cấp bốn xỏ qua đùi một con Man Thú, đặt ở trên đống lửa nướng, đùi Man Thú đã biến thành màu vàng kim óng ánh, tản mát ra hương thơm đầm đặc.
Sau đó nó tại tấy huyết dịch Thụ Nhân ngàn năm đổ tên thịt, tập tức, mùi mộc hương và mùi thịt dung hợp tại với nhau.
Chứng kiến thủ pháp thịt nướng thuần thục của Tiểu Hắc, ngay cả Ngao Tâm Nhan cũng như mèo thèm ăn, đầu tưỡi nhẹ nhàng tiếm môi. Ánh mắt Chanh Nguyệt Tỉnh Sứ cũng nhìn chằm chằm thịt nướng, âm thầm nuốt nướt bọt.
Không thể không nói, Tiểu Hắc nướng thịt, đích thật tà nhất tuyệt. Duy chỉ có Trương Nhược Trần, thần kinh trói chặt như trước, không dám buông lỏng chút nào:
Tiểu Hắc buông thịt nướng, đứng lên, một bộ đa mưu túc trí nói:
- Sở dĩ bổn hoàng không giết ngươi, đó là bởi vì, ngươi là Tiên Thiên Âm Nguyệt Thể. Là một trong năm loại thể chất bổn hoàng phải thu được, cho nên nói, vận khí của ngươi rất tốt.
Chanh Nguyệt Tinh Sứ lộ ra thần sắc nghi hoặc, tuy cảm thấy con mèo kia rất cổ quái, nhưng vẫn nhịn không được hỏi:
- Năm loại thể chất?Thịt nướng rốt cục chín mọng, Tiểu Hắc duỗi ra hai móng vuốt cầm lấy, nhìn thoáng qua Chanh Nguyệt Tinh Sứ, cười híp mắt nói:
- Muốn ăn không?
Chanh Nguyệt Tinh Sứ quay đầu, lộ ra thần sắc khinh thường, hừ lạnh một tiếng.
Tiểu Hắc cười nói:- Trương Nhược Trần thật có thể khống chế lực lượng không gian?
Tiểu Hắc nhẹ gật đầu, tiếp tục nói:
- Không sai, sư tôn của hắn, không phải Phật Đế và Kim Long, mà là Tu Di Thánh Tăng.
Chanh Nguyệt Tinh Sứ không quan tâm sư tôn của Trương Nhược Trần là ai, nàng chỉ quan tâm, Trương Nhược Trần đến cùng ẩn dấu bao nhiêu thực lực. Đợi đến lúc nàng chạy về, có thể chuyển cáo những bí mật này cho Đế Nhất.- Ngươi biết vì sao bổn hoàng phải ở trước mặt Trương Nhược Trần, tận lực bảo vệ tánh mạng của ngươi không?
- Thân phận của bổn hoàng, đã nói qua với ngươi, không cần nói lần thứ hai. Trung thực nói cho ngươi biết, ngươi ở Hắc Thị là không có tiền đồ, đi theo Trương Nhược Trần và bổn hoàng, thành tựu sau này, nhất định có thể siêu việt tưởng tượng của ngươi.
- Hôm nay, ngươi kiến thức Trương Nhược Trần sử dụng bảo bình đi à nha? Nói cho ngươi biết cũng không sao, cái kia là chính bản thân hắn luyện chế. Chỉ bằng chiêu thức ấy, Đế Nhất đã không bằng hắn.
Nghe tới đây, hai mắt Chanh Nguyệt Tinh Sứ sáng ngời.- Thụ Nhân ở khu vực này, cơ hồ bị chúng ta thanh trừ. Chuyện lớn như vậy, nhất định sẽ gây ra chấn động cực lớn, hành tung của chúng ta tất sẽ bạo lộ. Kế tiếp chỉ sợ sẽ không nhẹ nhàng như vậy, càng vào trung tâm Hắc Mộc Nguyên, sẽ càng thêm gian nan.
- Chỉ có cố gắng tăng tu vi, thực lực càng mạnh, mới có thể chiến đến cuối cùng.
Nói xong, Trương Nhược Trần lấy ra Như Ý Bảo Bình, uống một hớp Mộc Linh Hồng Thiền, bắt đầu luyện hóa.
Nghe Trương Nhược Trần nói, Ngao Tâm Nhan không hề nhìn thịt nướng nữa, mà lấy Hắc Thủy Lưu Ly Tinh ra, bắt đầu luyện hóa. Nàng muốn tranh thủ ở trong thời gian ngắn, tu luyện thành Mộc Linh Bảo Thể, đột phá Thiên Cực cảnh đại viên mãn, chỉ có như vậy, nàng mới có thể chính thức trở thành trợ thủ đắc lực của Trương Nhược Trần.Tiểu Hắc không trả lời, hỏi ngược lại:
- Ngươi có nghe nói qua Thần Khí không?
Chanh Nguyệt Tinh Sứ nói:
- Đương nhiên nghe qua, nhưng ở Côn Luân giới, ngay cả Vạn Văn Thánh Khí cũng cực kỳ hiếm thấy, có thể nói chiến binh đỉnh tiêm. Về phần thập đại Thần Khí, chỉ tồn tại ở trong truyền thuyết thần thoại Viễn Cổ, sau thời đại Trung Cổ, đã không còn có người bái kiến.
Tiểu Hắc cực kỳ ngạo nghễ nói:
- Bốn hoàng từng đạt được một kiện Thần Khí, chính tà một trong thập đại Thần Khí của Côn Luân giới, Thần Long Nhật Nguyệt Hỗn Độn Tháp.
- Bất quá tại cần năm toai thể chất đại thành, mới có thể phát huy ra uy tực mạnh nhất của Thần Khí.
- Năm ftoại thể chất, theo thứ tự tà Chân Thần Thể, Chân Long Thể, Tiên Thiên Cực Dương Thể, Tiên Thiên Cực Âm Thể, Ngũ Hành Hỗn Độn Thể. Năm toai thể chất đại thành, tiên hợp cùng một chỗ, có thể phát huy ra toàn bộ uy tực của Thần Khí, nghênh đón đại kiếp sắp đến. Tiên Thiên Âm Nguyệt Thể của ngươi, tu tuyện tới đại thành, chính tà Tiên Thiên Cực Âm Thể. Trương Nhược Trần đá một cước, đá vào mông Tiểu Hắc, Tiểu Hắc bổ nhào về phía trước, bành... đâm vào trong đống lửa.
- Không khoác lác sẽ chết sao?
Trương Nhược Trần có chút nhìn không được, bởi vì Tiểu Hắc thổi quá mơ hồ.
Nếu nó thật có Thần Long Nhật Nguyệt Hỗn Độn Tháp, lúc trước làm sao sẽ bị Tu Di Thánh Tăng phong ấn ở trong Càn Khôn Thần Mộc Đồ?
Hơn nữa, nó đã bị phong ấn mười vạn năm, làm sao biết hiện trạng của Côn Luân giới, rõ ràng còn công bố sắp có đại kiếp, không phải đang khoác lác thì là cái gì?
Thật không thể nhẫn nhịn, nó quá biết trang bức, không đá nó cũng không được.
Vốn Chanh Nguyệt Tinh Sứ chứng kiến Tiểu Hắc nói ra mô ra dạng, đã có chút tin là thật.
Thẳng đến Trương Nhược Trần đá Tiểu Hắc bay ra ngoài, nàng mới hoàn toàn tỉnh ngộ. Đây chẳng qua là một con mèo, không biết người ngu xuẩn như thế nào, mới sẽ tin tưởng lời của nó, sau đó khuôn mặt không khỏi đỏ lên, đáng chết, không phải nói mình sao.