Chương 892: Hoàng Thần Dị
Chương 892: Hoàng Thần Dị
Tin tức Trương Nhược Trần tiến về Mộc Tỉnh Khư Giới, sớm đã truyền khắp Đông Vực Thánh Thành. Hơn nữa còn có tin tức nói, ba Thánh giả môn phiệt phái rất nhiều cao thủ tiến về Khư Giới chiến trườnyg, mục đích La đối phó Trương Nhược Trần.
Biết được tin tức này, sau khi Hoàng Yên Trần xuất quan, tiền dẫn cao thủ trẻ tuổi của Đông Vực Thánh Vương Phủ chạy đến Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, cthuẩn bị đi trợ giúp Trương Nhược Trần. Mới vừa đến Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, còn chưa gặp Trương Nhược Trần, đã gặp một cuồng đồ. Vì vậy mới có một màn này.
Nam tử áo vàng rthoáng ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Hoàng Yên Trần, trên mặt lộ ra hào quang quỷ dị, cười nói:
- Cô nương, ta nhìn ngươi mặc võ bào Thánh Viện, hẳn là một cao thủ trẻ tuổi. Không biết ngươi có dám tiếp nhận khiêu chiến của ta, đi lên chiến đài Thiên cấp phân cao thấp hay không?
- Có gì không dám, chỉ sợ ngươi không xứng tàm đối thủ của ta.
Tính cách của Hoàng Yên Trần cao ngạo, trên người tộ ra khí chất tạnh như băng.
Nàng đã sớm nhìn nam tử áo vàng không vừa mắt, rõ ràng dám nói Hoàng Thần Dị sẽ áp Trương Nhược Trần một đầu, một hơi này, dù Trương Nhược Trần nuốt xuống được, nàng tại nuốt không trôi. Ở Hoàng Yên Trần xem ra, Trương Nhược Trần là đại danh từ vô địch cùng cảnh giới, ai dám xem thường Trương Nhược Trần, là đối địch với nàng.
- Các hạ đến cùng là ai?
Những võ giả trẻ tuổi ở đây cũng rất tò mò, bọn hắn đều cảm thấy nam tử áo vàng kia không đơn giản, không phải thế hệ hời hợt.- Ngươi đến cùng là ai?
Hoàng Yên Trần nói.Nam tử áo vàng nói:
- Yên Trần quận chúa, chúng ta ở Thiên Ma Lĩnh đã từng gặp một lần, trong mắt của ngươi chỉ có Trương Nhược Trần, tự nhiên không nhớ ta, thế nhưng ta lại không quên ngươi. Ngày đó lệnh tôn đại nhân một kiếm phá không, tư thế oai hùng kia, Hoàng mỗ đến nay ký ức vẫn còn mới mẻ.Tính cách của Hoàng Yên Trần vốn vội vàng xao động, hơn nữa vừa rồi trong nội tâm tức giận, cho nên mới một lời đáp ứng nam tử áo vàng khiêu chiến.
Lúc này được Trần Thiên Thư nhắc nhở, nàng mới thấy có chút không ổn, liền hỏi:Nam tử áo vàng cười cười:
- Bây giờ ngươi mới hỏi tên của ta, có phải đã quá muộn hay không? Đương nhiên, nói cho ngươi biết cũng không sao, dù sao ta với ngươi coi như là bổn gia, dùng Hoàng làm họ, tên Thần Dị. Các ngươi cũng có thể bảo ta... Hoàng Thần Tinh Sứ.Trên mặt Trần Thiên Thư lộ ra vẻ ngưng trọng, cẩn thận quan sát nam tử áo vàng, trong lòng có chút lo lắng, cảm thấy nam tử áo vàng kia không đơn giản, vì vậy thấp giọng nhắc nhở:
- Biểu muội, ngươi còn chưa biết rõ lai lịch của người này, đã tùy tiện đáp ứng giao thủ, chỉ sợ không ổn.Tu vi võ đạo của Hoàng Yên Trần lại có đột phá, đạt tới Thiên Cực cảnh trung cực, ở trong cùng thế hệ, đã coi như phượng mao lân giác.
Chính vì tài cao mật lớn, cho nên nàng mới dám đáp ứng nam tử áo vàng khiêu chiến.
Oanh!
Ở đây, tất cả mọi người sợ hãi, kìm Long không được tui về phía sau. - Cái gì? Hắn tà Thiên Bảng thứ nhất Hoàng Thần Dị. - Hoàng Thần Di không phải ở Huyền Vũ Khư Giới tịch tấm rèn tuyện sao, sao tại sớm trở tại rồi? Trong thiên hạ này, người dám giả mạo Hoàng Thần Dị cũng không nhiều.
Những đệ tử thiên tài của Đông Vực Thánh Vương Phủ kia đều kinh hãi, toàn bộ rút ra chiến binh, như lâm đại địch nhìn nam tử áo vàng.
Thời điểm ở Thiên Ma Lĩnh, Hoàng Yên Trần có bái kiến Hoàng Thần Dị, bất quá lúc ấy nàng và Hoàng Thần Dị cách quá xa, không có thấy rõ diện mạo của Hoàng Thần Dị.
Giờ phút này nàng cẩn thận nhìn nam tử áo vàng mới phát hiện, thân hình của người này đúng tà rất giống Hoàng Thần DỊ.
- Truyền thuyết, phàm tà võ giả bị Hoàng Thần Dị khiêu chiến, chưa từng có ai có thể còn sống đi xuống chiến đài, toàn bộ đều khó thoát khỏi cái chết.
- Nữ tử Thánh Viện kia quá xui xẻo, rõ ràng dám đáp ứng cùng Hoàng Thần Di chiến một trận. Nếu nàng thực đi phó ước, chỉ sợ sẽ dữ nhiều Lanh ít. - Nếu nàng không đi phó ước, sau này làm sao ngẩng đầu lên làm người? Võ đạo chi lộ, kiêng kỵ nhất đúng là nhát gan sợ phiền phức, đã đáp ứng người khác khiêu chiến, nào có đạo lý lùi bước.
...
Những võ giả dưới Thiên Bảng, toàn bộ đều dùng ánh mắt thương hại nhìn Hoàng Yên Trần, không ngừng lắc đầu thở dài.
O bọn hắn xem ra, Hoàng Yên Trần trêu chọc phải Hoàng Thần DỊ, tựu như trêu chọc Tử Thần.
- Ta cũng không tin hắn tà Hoàng Thần Dị.
Trần Thiên Nhiên hừ tạnh, cầm Quỷ Vương Thương đi nhanh về phía trước, nhảy fên, dùng thế sét đánh (tôi đình đâm tới. Hắn chính là cao thủ bài danh thứ 10 của Đông Vực Thánh Vương Phủ, thực lực tự nhiên không kém. Hắn và Trương Nhược Trần chiến qua một lần, lại bị Trương Nhược Trần một chiêu đánh bại, cho nên hắn cũng rất bội phục thực lực của Trương Nhược Trần.
Lúc này đây, hắn là chủ động yêu cầu theo Hoàng Yên Trần đến Hỗn Độn Vạn Giới Sơn, trợ giúp Trương Nhược Trần một tay.
Hiện tại hắn muốn thay Hoàng Yên Trần dò xét thực lực của nam tử áo vàng.
Vạn nhất người này chỉ phô trương thanh thế, căn bản không phải Hoàng Thần Di thì sao?
Chứng kiến Trần Thiên Nhiên xách thương đâm tới, khóe mắt của nam tử áo vàng có chút giật giật, mia mai CưƯỜi nói:
- Thiên tài nhất tưu của Đông Vực Thánh Vương Phủ Trần gia, cũng chỉ có toại trình độ này sao? Năm ngón tay của nam tử áo vàng dạo qua một vòng, lấy tay hắn làm trung tâm, hình thành một vòi rồng cỡ chén ăn cơm.
Vòi rồng không ngừng kéo dài, tầm hơn mười trượng, tựa như biến thành một cây côn gió, quất về phía Trần Thiên Nhiên.
Bành!
Vòi rồng kích lên người Trần Thiên Nhiên, lập tức đánh nát thiên cương hộ thể, chấn hắn bay ra ngoài.
Thân thể Trần Thiên Nhiên đụng gãy một cột đá, trùng trùng điệp điệp ngã xuống đất.
- Oa!
Trong miệng Trần Thiên Nhiên phun ra một ngụm máu tươi, sau đó hôn mê.
- Lục ca!