Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update 2024)

Chương 897 - Chương 897: Thụ Nhân Tế Đàn

Chương 897: Thụ Nhân Tế Đàn Chương 897: Thụ Nhân Tế Đàn
- Nói cho các ngươi biết tại có tác dụng gì? Ở trước mặt thực tực tuyệt đối, dù biết mình biết người, cũng không có cơ hội tật bàn.

- Vậy sao?

Đoan Mộc Tỉnh Linh một tay nắm (ấy đai tưng của Chanh Nguyệt Tinh Sứ, tay kia cầm một cây chủy thủ, ở trên mặt đối phương khoa tay múa chân, nháy mắt cười nói: - Trương Nhược Trần là người tốt, hẳn không có ra tay độc ác với ngươi. Nhưng hôm nay tâm tình của ta rất không tốt, nói không chừng sẽ phát tiết ở trên người của ngươi, ngươi đoán xem ta sẽ đối phó ngươi như thế nào?

Chanh Nguyệt Tinh Sứ không chút sợ hãi, âm thanh lạnh lùng nói:

- Có thể trở thành Tinh Sứ của Hắc Thị Nhất Phẩm Đường, há là ngươi có thể uy hiếp? Dù ngươi có ngàn vạn loại thủ đoạn, cũng mơ tưởng từ trong miệng ta hỏi ra một chữ.

Ánh mắt Đoan Mộc Tỉnh Linh trầm xuống, chủy thủ ở cổ áo của Chanh Nguyệt Tinh Sứ kéo xuống. Xoẹt... chủy thủ sắc bén cắt vạt áo của Chanh Nguyệt Tỉnh Sứ, đần đần kéo xuống, tộ ra mảng tớn da thịt tuyết trắng.

- Đủ rồi! Trương Nhược Trần quát, đưa lưng về phía Đoan Mộc Tinh Linh nói:

- Trương Nhược Trần, chúng ta trực tiếp giết vào hang ổ Thụ Nhân sao?

- Đương nhiên không phải, Thụ Nhân tộc có rất nhiều cường giả. Dù chúng ta liên thủ, cũng không thể nào là đối thủ của bọn nó. Nói sau, mục tiêu của chúng ta là Bản Nguyên chi khí của Mộc Tinh Khư Giới, có thể không kinh động Thụ Nhân, thì tận lực không kinh động.

Mượn Mộc Linh Hồng Thiền, Trương Nhược Trần đã tu luyện thành Mộc Linh Bảo Thể.

Hiện tại hắn có thể cảm nhận được tánh mạng của từng cọng cây ngọn cỏ, thậm chí có thể cảm giác đến tư tưởng của bọn nó. Kể từ đó, tâm tình của hắn đã xảy ra một ít biến hóa.
- Ngươi đã có đại sự phải làm, ta cũng không cần phải nhiều lời nữa. Mọi người ở Hỗn Độn Vạn Giới Sơn gặp lại, hi vọng đến lúc đó, ngươi thật có thể đánh bại Hoàng Thần Dị.

Chanh Nguyệt Tinh Sứ cười lạnh:

- Trương Nhược Trần tu luyện ba năm nữa, có lẽ có thể phân cao thấp với Hoàng Thần Dị. Nhưng hiện tại, các ngươi tốt nhất không nên ôm lấy hy vọng quá lớn.

Tiểu Hắc phiền chán nói:
- Đoan Mộc nha đầu, ta và Trương Nhược Trần là có đại sự phải làm, việc này cực kỳ nguy hiểm, ngươi không nên tham gia náo nhiệt. Ngươi trước mang theo các nàng về Hỗn Độn Vạn Giới Sơn. Bổn hoàng cam đoan với ngươi, chỉ cần chúng ta làm thành đại sự này, thực lực của Trương Nhược Trần sẽ tăng nhiều, đến lúc đó, đừng nói là một cái Hoàng Thần Dị, coi như hai cái Hoàng Thần Dị, cũng không đáng là gì.

- Tiểu Hắc, chuyện này là thật?

Con mắt Đoan Mộc Tinh Linh sáng ngời.

Nếu Trương Nhược Trần thật đến Mộc Tinh Khư Giới làm đại sự, mà không phải đến hẹn hò với tình nhân, Đoan Mộc Tinh Linh đương nhiên là ủng hộ hắn, tuyệt đối sẽ không quấy rối.
- Đoan Mộc nha đầu, ngươi mau mang nàng đi, nhớ kỹ, ngàn vạn lần đừng cho nàng chạy thoát! Bổn hoàng bắt nàng, còn có chỗ trọng dụng.

Sau khi Đoan Mộc Tinh Linh, Ngao Tâm Nhan, Chanh Nguyệt Tinh Sứ rời khỏi, Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc cũng đi về phía hạch tâm Hắc Mộc Nguyên.

Trong Hắc Mộc Nguyên đã rất khó nhìn thấy tung tích của Thụ Nhân, trong rừng im ắng, chỉ có tiếng bước chân của Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc.

Tiểu Hắc nói:
- Không cần dùng loại thủ đoạn này ép hỏi nàng. Ta muốn đi vào hạch tâm của Hắc Mộc Nguyên, trong vòng mười ngày nhất định sẽ chạy về. Đến lúc đó, ta sẽ đích thân đi gặp Hoàng Thần Dị.

Đoan Mộc Tinh Linh thu chủy thủ, lạnh lùng trừng Chanh Nguyệt Tinh Sứ, đi về phía Trương Nhược Trần nói:

- Ta đi với ngươi.

Tiểu Hắc nói:
Tiểu Hắc lời thề son sắt nói:

- Bổn hoàng có bao nhiêu bổn sự, có lẽ ngươi còn tinh tường hơn Trương Nhược Trần. Dùng giao tình giữa bổn hoàng và ngươi, sao sẽ lừa ngươi chứ?

- Tốt! Ta tin ngươi! Vẫn là Tiểu Hắc đáng yêu, không giống những người khác, bên người luôn có hồng nhan tri kỷ không biết từ nơi nào xuất hiện.

Đoan Mộc Tinh Linh nhéo nhéo lỗ tai của Tiểu Hắc, ngẩng đầu lên, nhìn về phía Trương Nhược Trần, cười cười nói:


Giết chết Thụ Nhân đã đủ nhiều, không cần phải đuổi tận giết tuyệt.

Tiểu Hắc nói:

- Cũng phải, chỉ cần nhìn thấy Bản Nguyên chi khí, Càn Khôn Thần Mộc Đồ sẽ tự động bay ra ngoài thu nó.

- Hy vọng có thể thuận tợi! Trương Nhược Trần nhẹ gật đầu.

Tiểu Hắc thu nhỏ lại, bay đến trên bờ vai của Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần bắt đầu điều động Mộc Linh chân khí, hấp thu toàn bộ linh khí Mộc thuộc tính ở xung quanh tới.

Linh khí Mộc thuộc tính ngưng tụ thành một cây đại thụ màu đen cao hơn ba mươi trượng, bao phủ Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc ở bên trong, hóa thành môt gốc Thụ Nhân trăm năm.

Thụ Nhân trăm năm rút rễ tên, di động rất nhanh, phóng tới hạch tâm Hắc Mộc Nguyên, cũng không Lau tắm, Trương Nhược Trần chứng kiến một tế đàn.

Tế đàn kia cực kỳ to tớn, giống như núi cao, xa xa nhìn tại, tiền cho người một toại cảm giác râm rỘ. Dưới tế đàn, tất cả đều là Thụ Nhân rậm rạp chằng chịt, chúng tụ tập chung một chỗ, biến thành một mảnh rừng nhiệt đới màu đen.

Chỉ nhìn thoáng qua, Tiểu Hắc đã lộ ra vẻ mặt ngưng trọng nói:

- Thụ Nhân tộc rõ ràng có thể dựng lên tế đàn thần dị như thế, có chút không đúng.

- Làm sao vậy? Trương Nhược Trần hỏi. Tiểu Hắc nói: - Tuy bổn hoàng không quá hiểu rõ Thụ Nhân tộc, nhưng ta lại biết, Thụ Nhân tộc chính là sinh linh tự nhiên, căn bản không có khả năng biết hiến tế. Bình thường chỉ có nhân loại, và số ít chủng tộc Man Thú trí tuệ cao như Chân Long, Chân Phượng… mới có thể giết súc vật tế thần linh, dùng cái này đến thu hoạch Thần Võ ấn ký. Tòa tế đàn kia... thật rất kỳ lạ, để ta nghiên cứu một chút.

Trương Nhược Trần nói:

- Đã như vậy, chúng ta chia nhau hành động. Ta đi thu Mộc Linh Bản Nguyên chi khí, ngươi đi nghiên cứu tế đàn.

- Cũng tốt. Căn cứ Càn Khôn Thần Mộc Đồ chỉ dẫn, Bản Nguyên chi khí của Mộc Tinh Khư Giới giấu ở dưới tế đàn. Tựa hồ là nó khởi động tòa tế đàn kia. Hoặc là tòa tế đàn kia trấn áp nó ở phía dưới. Kỳ quái, thật kỳ quái, ta phải cẩn thận nghiên cứu một chút.

Tiểu Hắc nói.

Bình Luận (0)
Comment