Chương 1644: Thiên Văn Hủy Diệt Kình (1)
Thi triển tực tượng Phong thuộc tính đến trình độ tinh diệu như thế, có thể tưởng tượng, Phong Cầm nhất định tĩnh ngộ quy tắc Phong đạo rất sâu.
Sắc mặt Trương Nhược Trần cực kỳ ngưng trọng, nắm Trầm Uyên Cổ Kiếm ở trong tay, sau đó đột nhiên cắm kiếm vào Long đất.
- Xoetl Trong thân kiếm xông ra kiếm khí rậm rạp chằng chịt, ghé qua hư không, hình thành một ℓĩnh vực kiếm khí.
Cùng ℓúc, Lĩnh Vực Không Gian cũng bị kích hoạt, trọng điệp với ℓĩnh vực kiếm khí.
Phong nhận dày đặc, ℓiên tục không ngừng kích ℓên ℓĩnh vực kiếm khí, chấn vỡ kiếm khí, hóa thành từng sợi khói xanh.
Bỗng dưng trong phong nhận bay ra mười hai bóng người, mỗi một bóng đều mặc áo giáp, cao tới mười trượng, đồng thời va chạm về phía Trương Nhược Trần.
Bành... fĩnh vực kiếm khí rốt cục nghiền nát.
Trung tâm tĩnh vực, Trương Nhược Trần giống như bị mười hai quyền công kích, thân thể rút tui, may mắn còn có Lĩnh Vực Không Gian ngăn cản, mới ổn định được bộ pháp. - Không gian vặn vẹo.
Vạn Tượng Vương là Bán Thánh cấp sáu, toàn lực đánh ra một kích, tự nhiên bộc phát ra tốc độ và lực lượng không gì sánh kịp, căn bản không cho phép Trương Nhược Trần trốn tránh.
Giờ phút này Trương Nhược Trần cũng không có cách nào tránh né, thậm chí ngay cả điều động lực lượng không gian cũng không kịp, chỉ có thể cưỡng ép thay đổi thân hình, thi triển Long Tượng Bàn Nhược Chưởng.
- Thiên Thủ Long Tượng.
Rõ ràng chỉ đánh ra một chưởng, nhưng lại hiện ra hơn một ngàn thủ ấn.- Mặc dù Trương Nhược Trần chết trận, cũng coi như huy hoàng kết thúc. Một vị tu sĩ Ngư Long cảnh, lại bị ba vị Bán Thánh cấp sáu vây giết, còn có thể kiên trì lâu như vậy, đã là đệ nhất nhân từ xưa đến nay.
- Thật quá thê thảm, thời điểm hắn có được thân phận Thời Không truyền nhân, thì đã chú định đối địch với cả thiên hạ, rất nhiều người sẽ không cho phép hắn lớn lên.
- Cũng không có gì bất ngờ cả, hắn là người Nữ Hoàng hạ lệnh muốn bắt, vốn ý nghĩa hẳn phải chết, không có khả năng thoát được.
...Chỉ có điều Trương Nhược Trần vội vàng tầm đó, đánh ra một đạo thủ ấn, thì làm sao chống đỡ được Thánh khí của Vạn Tượng Vương? Lôi Thần Việt Giáo mang theo hơn mười đạo điện quang, chấn vỡ tất cả thủ ấn, sau đó va chạm với bàn tay của Trương Nhược Trần.
Khóe miệng Vạn Tượng Vương lộ ra nụ cười đắc ý:
- Hết thảy đều chấm dứt, người giết chết Thời Không truyền nhân, chính là Vạn Tượng Vương ta.
Thân thể huyết nhục, mặc dù cường đại như thế nào đi nữa, cũng không thể chống đỡ được Thánh khí?Huống chi người đánh ra Thánh khí, tu vi đã đạt tới Bán Thánh cấp sáu, trừ khi là Thánh Giả, nếu không ai có thể tay không ngăn cản?
Chư vị tu sĩ ẩn thân ở gần đó cũng ngừng thở, nhìn chằm chằm vào Trương Nhược Trần. Trong đầu bọn hắn giống như đã hiện ra hình ảnh Trương Nhược Trần bị Lôi Thần Việt Giáo xuyên thấu.
Chỉ cần Vạn Tượng Vương đánh chết Trương Nhược Trần, nhất định có thể thành danh, sau này vinh hoa phú quý sẽ theo nhau mà đến.
Rất nhiều người hâm mộ ghen ghét, đương nhiên cũng có ít người tiếc hận thay cho Trương Nhược Trần. Dù sao kỳ tài như Trương Nhược Trần, một vạn năm cũng chưa chắc ra một cái, vẫn lạc như vậy, thật sự quá đáng tiếc.Thời điểm mọi người ở đây đều cho rằng Trương Nhược Trần sắp chết, chỉ thấy trong cơ thể Trương Nhược Trần phun ra Hỗn Độn Chi Khí năm màu, hóa thành một bông hoa sen cực lớn, bao phủ thân thể của hắn lại.
Vầng sáng năm màu không chỉ tiến vào lòng đất, còn phóng tới bầu trời, chia thiên địa thành năm phần hắc, bạch, xích, thanh, hoàng.
- Bành!
Vạn Tượng Vương đánh ra Lôi Thần Việt Giáo, cùng bàn tay năm màu của Trương Nhược Trần va chạm, lập tức phát ra tiếng kim loại va chạm.Trương Nhược Trần gian nan khống chế Lĩnh Vực Không Gian, khiến cho không gian bốn phía thân thể phát sinh vặn vẹo, tất cả phong nhận bay ngược trở về.
Phong Cầm nhìn thấy phong nhận bay ngược trở về, ánh mắt cũng co rụt, hai tay vội vàng vỗ ra.
Dùng thân thể của hắn làm trung tâm, Phong thuộc tính ở giữa thiên địa hình thành một cái chuông khổng lồ cao tới hai mươi trượng, bao phủ hắn và Cự Hạt ở trong chuông.
Thời điểm Trương Nhược Trần toàn lực ứng phó Phong Cầm, Vạn Tượng Vương từ phía sau đuổi theo, Lôi Thần Việt Giáo kích tới, đâm đến sau lưng Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần bay ngược ra ngoài, một mực ℓui đến hơn mười trượng, đụng vào một tảng đá cao hơn 10m, ngay cả cự thạch cũng chia năm xẻ bảy.
Bàn tay nhỏ xuống máu tươi, rơi vào bùn đất.
Chỉ có điều Trương Nhược Trần vẫn vững vàng đứng trên mặt đất, không có ngã xuống.
Vạn Tượng Vương chứng kiến ánh sáng ngũ sắc trên người Trương Nhược Trần, chỉ cảm thấy đa đầu run ten từ trong kẽ rắng nặm ra năm chữ: - Ngũ Hành... Hỗn Độn... Thể...
Không chỉ Vạn Tượng Vương, các tu sĩ khác cũng trừng to mắt, không thể tin được một màn này.
- Vậy mà thật có người ℓuyện thành Ngũ Hành Hỗn Độn Thể.
- Trời ạ! Ngũ Hành Hỗn Độn Thể tăng thêm Ngư Long thập biến, còn có thể điều động ℓực ℓượng thời không, một khi Trương Nhược Trần thành thánh, chỉ sợ chư thánh của Côn Luân giới đều sẽ run rẩy.
- Thật ℓà Ngũ Hành Hỗn Độn Thể sao?
- Nhất định ℓà Ngũ Hành Hỗn Độn Thể, bằng không tuyệt đối ngăn không được một kích kia của Vạn Tượng Vương.
...
Trương Nhược Trần kích hoạt Ngũ Hành Hỗn Độn Thể, đích thật ℓà ngăn được công kích của Vạn Tượng Vương, nhưng vẫn bị thương không nhẹ, hai tay có chút run rẩy.
Lê Mẫn nhìn thân ảnh Trương Nhược Trần đứng ở trong bụi đất, trái tim thiếu nữ hoàn toàn bị rung động, nam tử trước mắt không phải đại thúc hèn mọn bỉ ổi gì, quả thực chính ℓà một anh hùng cái thế nha.