Chương 1649: Nữ Hoàng Tuyệt Đại (2)
- Trương Nhược Trần quá mức cuồng vọng tự đại, không chỉ điệt hư ảnh Nữ Hoàng, còn dám công bố muốn sát nhập đế cung trảm chân thân của Nữ Hoàng. Chờ coi, nếu hắn có thể sống quá một tháng, ta sẽ viết ngược tên của mình.
Trận chiến tối nay, đã tạo thành ảnh hưởng cực kỳ sâu xa, từng đạo quang phù đưa tin bay về phía bốn phương tám hướng, truyền tin tức tới vô số thế tực tớn.
Hơn nữa tin tức còn nhanh chóng truyền bá, có thể tưởng tượng, đợi đến buổi sáng ngày mai, Trương Nhược Trần nhất định sẽ oanh động thiên hạ. Vô ℓuận ℓà Ngũ Hành Hỗn Độn Thể, Ngư Long thập biến, hay hắn kiếm trảm hư ảnh Nữ Hoàng, khẳng định đều sẽ ℓàm cho tu sĩ Trung Vực kinh hồn.
...
...
Nói tới địa phương phồn hoa nhất Côn Luân giới, thì nhất định tà Trung Ương Đế Thành, cũng tà đô thành Thanh Trì Đế Quốc ở tám trăm năm trước.
Sau khi Thanh Trì Đế Quốc tiêu diệt Thánh Minh Đế Quốc, tại đánh đông đẹp bắc, trước sau công phạt Ma Giáo, Hắc Thị, Phật đạo, Thái Cực Đạo... cuối cùng quét ngang tục hợp, nhất thống thiên hạ.
Mãi cho đến năm trăm năm trước, Thanh Đế thoái vị, Nữ Hoàng đăng cơ, đô thành Thanh Trì Đế Quốc cũng trở thành đô thành của toàn bộ Côn Luân giới, được xưng Trung Ương Đế Thành. Năm trăm năm qua, quy mô của Trung Ương Đế Thành càng ℓúc càng ℓớn, tu kiến một tầng ℓại một tầng tường thành.
Trì Dao Nữ Hoàng ngồi ở bên cạnh ao, dưới một cây cổ thụ vạn năm, dưới chân là từng mảnh lá đỏ giống như giọt máu, cùng bàn thánh ngọc màu trắng hình thành đối lập tươi sáng rõ nét.
Dưới ánh trăng, trên người nàng mặc Khỉ La Kim Y, thần quang vờn quanh, giống như Lăng Ba Tiên Tử ngồi ở trên chín tầng trời.
Tám trăm năm trôi qua, tuế nguyệt cũng không có lưu lại bất cứ dấu vết gì ở trên mặt nàng, giống như lực lượng thời gian không làm gì được nàng cả. Da thịt tuyết trắng nõn nà, hai con ngươi sáng ngời, cặp môi đỏ mọng óng ánh, dù chỉ là một ngón tay, cũng xảo đoạt thiên công.
Ở sau lưng Nữ Hoàng, bốn vị Huyền Nữ dáng người dịu dàng, giống như tiên nữ, khí chất và mỹ mạo đều khuynh quốc khuynh thành, thế nhưng so sánh với Nữ Hoàng, lại thua kém một chút.Đúng lúc này, Nữ Hoàng vốn bình tĩnh như nước, lại như cảm ứng được cái gì, đôi mắt nhìn về nơi nào đó.
Dù chỉ là một ánh mắt, cũng tạo thành ảnh hưởng cực lớn, cả Trung Ương Đế Thành, trong vòng nghìn dặm, tất cả Bán Thánh trở lên đều cảm thấy một cỗ Đế Uy kinh khủng nghiền áp qua đỉnh đầu bọn hắn.
Không biết có bao nhiêu người thấp thỏm lo âu, căn bản không biết đến cùng xảy ra chuyện gì?
Một lát sau, Nữ Hoàng mới thu hồi lại ánh mắt.Đương nhiên, đưa chín vị Giới Tử vào Thiên Luân Ấn, lại tu luyện lâu như thế, triều đình cũng bỏ ra cái giá rất lớn.
Nữ Hoàng nhẹ gật đầu nói:
- Tư chất của Hoàng Yên Trần so sánh với tám người khác, đúng là kém một chút. Thế nhưng có thể trở thành một trong chín đại Giới Tử, cũng đã nói rõ số mệnh của nàng vượt xa tám người khác, thành tựu tương lai không thể lường được.
Nữ Hoàng vừa mới nói xong, thiên ngoại xa xôi truyền đến tiếng tiêu du dương, thổi qua biển mây, lượn lờ ở xung quanh Tử Vi Cung.Nghe nói nước của toàn bộ Côn Luân giới, đều từ dưới đáy Minh Hải chảy ra, sau đó mới chảy về phía đại dương, đất liền, dòng sông, đầm hồ. Bởi vậy nước ở dưới đáy Minh Hải, còn có tên là Nguyên Sơ Hàn Tuyền.
Một giọt Nguyên Sơ Hàn Tuyền, có thể phân giải thành ngàn vạn giọt nước tự nhiên, chỉ có Thánh Thú mới có thể sinh tồn ở trong Nguyên Sơ Hàn Tuyền.
Trung tâm Thiên Trì có một ốc đảo, trung tâm ốc đảo lại là Nguyên Sơ Thánh Điện nguy nga hoa lệ, cũng là chỗ cư trụ của Nữ Hoàng.
Đêm trăng tròn, ánh trăng sáng ngời, giống như đọng ở trên không Nguyên Sơ Thánh Điện, chiếu đến mặt nước Thiên Trì hà khí đằng đằng. Một ít Thái Cổ di chủng trồi lên mặt nước, bay ở trong mây, hấp thu ánh trăng, tu luyện kỳ công.Thanh âm của Nữ Hoàng giống như thiên ngoại thần âm, thản nhiên nói:
- Đan Thanh, chín vị Giới Tử, còn bao lâu nữa mới có thể xuất quan?
Đan Thanh, chỉ tự nhiên là Thánh Thư Tài Nữ sau lưng Nữ Hoàng, Nạp Lan Đan Thanh.
Thánh Thư Tài Nữ mặc nho bào màu xanh nhạt, trên đầu kéo búi tóc công tử, khí chất ưu nhã, mắt ngọc mày ngài, giống như minh châu dưới ánh trăng.Nàng đi tới bên cạnh Nữ Hoàng, có chút khom người, nhẹ giọng nói:
- Chín vị Giới Tử đã tiến vào Thiên Luân Ấn tu luyện năm tháng, lại qua tầm một tháng, có lẽ sẽ xuất quan. Dùng tư chất của bọn hắn, ngoại trừ Hoàng Yên Trần, có lẽ đều sẽ đạt tới Bán Thánh cấp chín.
Thời gian trong Thiên Luân Ấn là 30 lần ngoại giới.
Chín vị Giới Tử tiến vào Thiên Luân Ấn tu luyện nửa năm, tương đương với mười lăm năm, cộng thêm triều đình cung cấp vô số tài nguyên trân quý, bọn hắn muốn đạt tới Bán Thánh cấp chín, kỳ thật cũng không phải việc khó.Duy chỉ có Tử Vi Cung trong đế thành, như trước cao cao đứng vững ở trên đám mây, tu sĩ bình thường chỉ có thể đứng ở trên mặt đất nhìn lên, không cách nào tới gần.
Cái gọi là "Tử Vi", chính là đại biểu cho đấu tinh chi chủ, Thánh đạo chi chủ.
Trên biển mây chính là Thiên Trì màu xanh lam, ao rộng ba mươi dặm, nước sâu mười chín trượng, cá ở trong ao đều là Thánh Thú Thủy tộc; hoa cỏ bên bờ đều là thánh dược vạn năm hiếm quý.
Nước trong Thiên Trì là Nguyên Sơ Hàn Tuyền được Nữ Hoàng mang từ dưới đáy Minh Hải lên.
Tiếng tiêu ℓàm biển mây bốc ℓên, Thánh Thú trong Thiên Trì run rẩy, cảm nhận được một cỗ khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Nữ Hoàng nhìn qua chân trời, bờ môi thì thầm:
- Lan Du Khúc, nàng rốt cục đến rồi!
Chỉ thấy trên biển mây, một nữ tử tóc trắng một bên thổi tiêu, một bên chậm rãi đi tới. Hai con ngươi thâm thúy; tóc trắng theo gió chập chờn.
Tiếng tiêu cực kỳ êm tai, còn mỹ diệu hơn âm thanh thiên nhiên, ℓại chứa một cỗ khí tức khắc nghiệt, giống như có thiên quân vạn mã đồng hành với nàng.