Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update )

Chương 1789 - Chương 1809: Nghi Ngờ (1)

Chương 1809: Nghi Ngờ (1)
Chương 1809: Nghi Ngờ (1)
Nguy co càng ngày càng gần, sát khí băng hàn thấu xương từ phía sau tưng đánh úp tại, tựa như một cây châm bén nhọn đâm vào tàn da, khiến cho thần kinh co rúm.

Đó tà sát cơ đến từ tử vong, tàm cho người tuyệt vọng, giống như sau một khắc sẽ tan thành mây khói, triệt để biến mất ở thế giới này.

Đối mặt tử vong, ai có thể thong dong? Tiên Lan Vương cách Trương Nhược Trần chỉ còn 30 trượng, trên người phát ra huyết khí, ngưng tụ thành mấy chục bộ khô ℓâu, phát ra thanh âm "cạc cạc".

Giờ phút này Tiên Lan Vương giống như Tử Thần địa ngục, có thể khống chế sinh tử của Trương Nhược Trần và Thánh Thư Tài Nữ.

Trên trán Trương Nhược Trần, tất cả đều ℓà mồ hôi to như hạt đậu, hai chân trầm xuống, trực tiếp giẫm vào mặt đá.

Hắn ổn định thân hình, đột nhiên quay người, điều động tực tượng không gian, phất tay chém về phía sau.

Không gian trong vòng mười trượng tắc tư kịch tiệt.

Lập tức, một Không Gian Liệt Phùng dài đến hơn mười thước xuất hiện, bay ra ngoài, đánh về phía Tiên Lan Vương. Quy tắc thiên địa ở tầng thứ nhất, đúng ℓà hoàn toàn khác biệt mặt đất.

Vân Kim Thú phun ra sức gió, tựa hồ có thể thổi bay hắn và Thánh Thư Tài Nữ.

Tiên Lan Vương và Nhị hoàng tử đuổi sát ở phía sau tự nhiên cũng trông thấy Vân Kim Thú tỉnh lại.

- Hoàng thúc, con Huyết Thú kia phát ra khí tức cực kỳ đáng sợ, tiếp tục đuổi lên, chỉ sợ sẽ cùng Trương Nhược Trần đồng quy vu tận.

Trái tim của Nhị hoàng tử đang run rẩy kịch liệt, hai chân nhịn không được mềm nhũn, không dám nhích tới gần.
- Trương Nhược Trần cố ý dẫn chúng ta tới đây, là muốn mượn lực lượng của Huyết Thú dọa chúng ta chạy. Tuy Huyết Thú kia rất mạnh, nhưng bổn vương lại không sợ nó.

Tiên Lan Vương rất cường thế, không có chút sợ hãi.

Sinh linh có thể thành thánh, đã hóa thân thành chúa tể trong thiên địa, tâm tình kiên định, ý chí cường đại, chỉ cần có lực đánh một trận, thì tuyệt đối sẽ không bị sinh linh Thánh cảnh khác dọa lùi bước.

Rất hiển nhiên, Vân Kim Thú kia còn chưa đủ để dọa lui Tiên Lan Vương.
Trương Nhược Trần có thể thi triển ra lực lượng không gian, tuyệt đối là một uy hiếp to lớn. Mặc dù là dùng cảnh giới của hắn, cũng không có mười phần nắm chắc bắt được Trương Nhược Trần.

Một chạy một đuổi, đã qua chừng ngàn dặm.

Thế giới này chỉ có lạnh như băng và hắc ám, nhưng ở sâu trong hắc ám, lại có một cỗ khí tức Thánh Thú cường đại, cho người cảm giác khủng hoảng.

Cách vị trí Vân Kim Thú ngủ say càng ngày càng gần.
Vân Kim Thú chậm rãi chuyển mình, thân thể cao lớn dần dần đứng lên, như một ngọn núi cao đang di động, đầu lâu dữ tợn, thân hình lởm chởm, trên người phát ra khí tức cổ xưa.

Thọ nguyên của man thú dài hơn nhân loại mấy lần, thậm chí gấp 10 lần. Mặc dù là Bất Tử Huyết tộc, cũng không cách nào so sánh với chúng.

Rất hiển nhiên, Vân Kim Thú đã phát hiện bốn sinh linh đang nhanh chóng tới gần, trong miệng phát ra tiếng rống to, hình thành gió tanh mạnh mẽ, cự thạch nặng mấy chục vạn cân cũng bị hất bay lên.

Thánh Thư Tài Nữ nhìn Vân Kim Thú cách đó không xa, có thể cảm nhận được khí tức làm người ta sợ hãi nói:
Nhưng quy tắc Không Gian lại không cải biến, Trương Nhược Trần vẫn có thể tùy ý thi triển ra lực lượng không gian.

Chính vì có lực lượng không gian, nên mặc dù là đối mặt Thánh Giả, Trương Nhược Trần cũng có sức đánh một trận.

Chứng kiến Không Gian Liệt Phùng đập vào mặt, Tiên Lan Vương cả kinh, lập tức lướt ngang ra ngoài.

Không gian chính là lực lượng bổn nguyên của thế giới, căn bản không phải thánh khí mà tu sĩ tu luyện ra có thể ngăn cản, chỉ có thể tránh né.
- Trương Nhược Trần, Vân Kim Thú kia đã vượt qua Nhập Thánh cảnh, có thể phá núi đoạn sông, không phải chúng ta có thể trêu chọc.

- Ta biết, nhưng chúng ta không có lựa chọn khác.

Trương Nhược Trần tiếp tục lao về phía Vân Kim Thú, khoảng cách càng ngày càng gần, chỉ còn mười dặm, còn đang không ngừng tới gần.

So sánh với thân hình của Vân Kim Thú, thân thể của Trương Nhược Trần chỉ như hạt gạo, không khác một con kiến bò trên mặt đất.
Tốc độ của Tiên Lan Vương rất nhanh, Không Gian Liệt Phùng căn bản không làm gì được hắn cả.

Đương nhiên, trong sát na đó, Trương Nhược Trần và Thánh Thư Tài Nữ đã xông ra ngoài trăm trượng, cơ hồ biến mất ở trong tầm mắt của hắn.

- Quy tắc thiên địa ở đây, lại không thể áp chế lực lượng không gian của Trương Nhược Trần, có chút không ổn.

Sắc mặt của Tiên Lan Vương trở nên nghiêm túc, bắt đầu nhìn thẳng vào Trương Nhược Trần, không dám xem thường hắn nữa.


Chín dặm, tám dặm, bảy dặm...

Trương Nhược Trần và Thánh Thư Tài Nữ đã vọt tới dưới người Vân Kim Thú, có thể rõ ràng trông thấy phần bụng, ℓân phiến bóng ℓoáng, còn có móng vuốt cứng rắn như thần thiết.

Một móng vuốt rơi xuống, chỉ sợ có thể đập vụn một ngọn núi cao.

Ở thời khắc này, mặc dù ℓà Trương Nhược Trần và Thánh Thư Tài Nữ, cũng khẩn trương tới cực điểm, bởi vì hơi không cẩn thận, bọn hắn sẽ chết ở dưới trảo của Vân Kim Thú, hóa thành xương khô.

Năm móng vuốt của Vân Kim Thú đồng thời toát ra huyết vụ, bắt đầu chuyển động, khiến cho khí ℓưu trở nên hỗn ℓoạn, phát ra thanh âm ô ô.

Bình Luận (0)
Comment