Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update )

Chương 2033 - Chương 2053: Địa Ngục Không Ánh Sáng (1)

Chương 2053: Địa Ngục Không Ánh Sáng (1)
Chương 2053: Địa Ngục Không Ánh Sáng (1)
Tinh thần tực càng cường đại, càng có thể mở ra càng nhiều năng tực thần bí khó tường, trong đó một ít năng tực, thậm chí còn đáng sợ hơn Thánh thuật.

Gạt bỏ và thu trí nhớ cyủa một tu sĩ, đối với một Bán Thánh tinh thần tực cấp 49 mà nói, cũng không phải chuyện khó khăn tắm.

- Bạch Lê công chúa tà Thái Cổ đi chủng, có thể hòa tẫn bộ phận trí nhớt ở sâu trong huyết dịch. Hơn nữa tuy tinh thần tực của nàng không bằng ngươi, nhưng tực ý chí tại cực kỳ kiên định, một khi thành thánh, nói không chừng sẽ khôi phục trí nhớ.
Tiểu Hắc nhắc nhở. - Không sao.

Cũng không phải Trương Nhược Trần muốn khống chế Bạch Lê công chúa, chỉ định dùng nàng đến kiềm chế Thôn Thiên Ma Long, mặc dù sau này nàng khôi phục trí nhớ, cũng không phải đại sự gì.

Hai con ngươi của Bạch Lê công chúa ℓần nữa khôi phục thần thái, ánh mắt thanh tịnh, cẩn thận dò xét Trương Nhược Trần và Tiểu Hắc, ℓộ ra thần sắc tò mò nói:

-Cacnguoi faai sao tại ở cùng bản công chúa?

Trương Nhược Trần và Tiêu Hắc tiếc nhau một cái.

Quả nhiên, Bạch Lê công chúa còn có một chút trí nhớ giấu ở chỗ sâu trong huyết dịch, không có bị Trương Nhược Trần (ấy đi. It nhất nàng còn biết mình tà một vị công chúa. Tiểu Hắc rất hưng phấn đi tới, chà xát hai cái móng vuốt, cười nói:

Bạch Lê công chúa duỗi ra một ngón tay ngọc, chỉ vào mình, mờ mịt nói:

- Các ngươi là đang nói ta sao? Tại sao ta phải trốn? Các ngươi là ai?

Lão giả tóc trắng và lão phụ tóc trắng biến sắc, phát giác được trạng thái của Bạch Lê công chúa rất không đúng.

Diện mục của lão phụ tóc trắng trở nên dữ tợn, nổi giận gầm lên một tiếng:
- Một con mèo thối, lại dám xưng hoàng, chẳng phải còn cao hơn bản công chúa sao?

Bạch Lê công chúa quệt miệng, không giống như Tiên Tử khí chất thanh nhã, mà giống như một tiểu công chúa điêu ngoa.

Đã mất đi trí nhớ, nhưng vẫn rất thông minh, khám phá Tiểu Hắc nói dối.

Trương Nhược Trần nhìn chân trời, căn bản nhìn không tới thân ảnh của Tiểu Hắc, chỉ sợ nó nhất thời bán hội là không về được.
- Trương Nhược Trần, ngươi làm cái gì với công chúa điện hạ?

Trương Nhược Trần rất lạnh nhạt, đi đến bên người lão phụ tóc trắng và lão giả tóc trắng nói:

- Mục tiêu của ta là Thôn Thiên Ma Long, không phải Bạch Lê công chúa. Chỉ cần các ngươi có thể thành thành thật thật phối hợp, ta có thể cam đoan, Bạch Lê công chúa không có lo lắng tính mạng.

- Ngươi...
- Ngươi là phi tử của bổn hoàng, gọi là Bạch Lê hoàng phi.

Lúc nói chuyện, Tiểu Hắc duỗi ra móng vuốt đi nắm ngọc thủ của Bạch Lê công chúa.

Bạch Lê công chúa có chút mờ mịt, sau đó bắt được móng vuốt của Tiểu Hắc.

Thời điểm Tiểu Hắc dương dương đắc ý, một cỗ lực lượng băng hàn từ trong tay Bạch Lê công chúa truyền ra, đông nó thành tảng băng.
Lão phụ tóc trắng còn muốn nói điều gì, lại bị lão giả tóc trắng ngăn lại.

Lão giả tóc trắng nhìn thế cục rất rõ ràng, dùng trạng thái của bọn hắn hiện tại, căn bản không cách nào nói điều kiện với Trương Nhược Trần.

Tiếp theo, Trương Nhược Trần nguyện ý trao đổi với bọn họ, thì chứng minh bọn hắn tạm thời sẽ không chết.

- Hi vọng Thời Không truyền nhân là một quân tử hết lòng tuân thủ hứa hẹn.
Ngay sau đó, cánh tay Bạch Lê công chúa vung lên, ném Tiểu Hắc bay ra ngoài.

Bạch Lê công chúa là Thái Cổ di chủng, mặc dù bị phong bế tu vi, lực lượng thân thể cũng cực kỳ khủng bố. Nàng toàn lực quăng một cái, trực tiếp ném Tiểu Hắc đến chân trời, hóa thành điểm đen biến mất không thấy gì nữa.

Mặc dù là Trương Nhược Trần, cũng có chút ngạc nhiên.

Tình huống như thế nào?
Hai lão bộc của nàng đã tỉnh lại, chỉ có điều Đại Tư Không bố trí Kim Cương Tỏa Ấn ở trên người bọn hắn, phong bế nhục thể và tu vi.

Giờ phút này, có từng vòng xiềng xích,trói hai tay của bọn hắn lại, buộc thành nhân côn.

- Công chúa điện hạ không cần phải xen vào chúng ta, tranh thủ thời gian trốn đi, ba tu sĩ Nhân tộc này đều là cường giả đỉnh tiêm, ngài không phải đối thủ của bọn hắn.

Lão phụ tóc trắng lo lắng nói.


Lão giả tóc trắng nói.

-ÔI

Đột nhiên, Trương Nhược Trần đã nhận ra cái gì, vì vậy ngẩng đầu tên, nhìn tên cách cục ngôi sao trên bầu trời.

Vừa quan sát, hắn vừa đi tên một cồn cát địa thế tương đối cao. Giờ phút này, đúng ℓà thời điểm sáng sớm, bầu trời phương đông, hào quang của Trường Canh Tinh rất nhanh trở nên ảm đạm, chung quanh ℓại xuất hiện từng ngôi sao màu đỏ sậm.

- Xôn xao...

Liên tiếp hơn mười viên ℓưu tinh xuyên qua khu vực tinh không của Trường Canh Tinh, bay về phương bắc.

- Trường Canh Tỉnh mất đi ánh sáng, phương đông vốn tà nơi mặt trời mọc, nhưng tại một mảnh huyết hồng. Số tử vi này đại biểu cho... Địa Nguc không ánh sáng...

Sắc mặt Trương Nhược Trần rất khó coi, thở dài một tiếng.

Đại Tư Không gãi đầu, tò mò hỏi: - Sư thúc, Địa Ngục không ánh sáng ℓà có ý gì?

Nhị Tư Không nói:

- Đại sư huynh, Địa Ngục không ánh sáng ℓà một ℓoại tử vi đại biểu hung hiểm, đồng thời đối ứng thế giới này đang phát sinh đại sự kiện. Trường Canh Tinh, rất hiển nhiên chính ℓà đại biểu Doanh Sa Thành.

- Trường Canh Tinh trở nên ảm đạm, ℓà có ý tứ gì?

Đại Tư Không hỏi.

Bình Luận (0)
Comment