Chương 2958: Vong Hư (1)
Nguyen Hu Phong.
Man Kiếm Đại Thánh thu hồi thánh quang, mở miệng nói chuyện.
- Đối phương hin tà mang theo bảo vật che giấu khí tức và thiên cơ, bản tọa cũng không thể tìm được bọn hắn. Chư Thánh ở đây đều cảm thấy chấn kinh.
Cho dù Đại Thánh không chủ tu tinh thần ℓực, thế nhưng tạo nghệ trên tinh thần ℓực cũng rất mạnh.
Trừ cái đó ra, thánh niệm của Đại Thánh càng có thể nối ℓiền trời đất, nhìn rõ thiên cơ, gặp gì biết nấy, sinh ℓinh không đạt tới Đại Thánh cảnh, muốn giấu diếm Đại Thánh cảm ứng và dò xét, cơ hồ ℓà việc không thể nào.
- Đến cùng tà nhân vật tợi hại nào giá tâm?
- Một cường giả kinh khủng như vậy, một mực ẩn thân ở phụ cận Nguyên Hư Phong Thánh Địa, giống như một thanh đao treo ở trên đầu Trương Nhược Trần, tùy thời có thể sẽ vung xuống.
- Tại sao cường giả Hồn giới muốn giết Trương Nhược Trần? ...
Man Kiếm Đại Thánh hiển nhiên là có chút tức giận, trong tượng đá truyền ra thanh âm bàng bạc:
- Xích Long Thánh Vực là lãnh địa của ta, ta tất nhiên sẽ bảo hộ ngươi chu toàn. Bọn chuột nhắt Hồn giới kia, không hiện thân thì thôi, một khi để ta phát hiện tung tích của bọn hắn, nhất định để bọn hắn hồn phi phách tán.
Thanh âm thần thánh hóa thành từng vòng từng vòng gợn sóng, một mực truyền ra ngoài ngàn dặm.
Quế Lĩnh, mười mấy nhân ảnh đứng ở trong trận đồ, đều nghe được thanh âm của Man Kiếm Đại Thánh, nhưng đều không hề sợ hãi.Trong lòng Trương Nhược Trần suy đoán.
Mộc Linh Hi có chút lo lắng nói:
- Trương Nhược Trần, ngươi không nên tiếp tục ở Nguyên Hư Phong Thánh Địa, cùng ta đi Nguyệt Thần Sơn. Coi như tu sĩ Hồn giới lợi hại hơn nữa, cũng không dám tới gần Nguyệt Thần Sơn.
Tô Thanh Linh nói:...
Trương Nhược Trần nhẹ nhàng nâng cằm, lộ ra thần sắc suy tư.
Dựa theo Nguyệt Thần nói, Thiên Đình giới có một tấm màn đen, vẫn luôn thanh lý và chèn ép đại thế giới có liên quan tới Côn Lôn giới. Mặc dù Trương Nhược Trần bị Trì Dao bức rời đi Côn Lôn giới, nhưng trên người từ đầu đến cuối vẫn in nhãn hiệu của Côn Lôn giới.
Trương Nhược Trần ở Tổ Linh giới, hết thảy thu được hơn bốn tỷ điểm công đức, nhất cử vọt tới thứ nhất của Thánh Giả Công Đức Bảng, trở thành nhân vật chạm tay có thể bỏng trong Thiên Đình giới.Trong vầng sáng màu tím, Tiểu Hư cười nói:
- Hôn Vương, Man Kiếm Đại Thánh đã buông lời, muốn đánh ngươi hồn phi phách tán, ngươi có sợ hay không?
- Sợ, làm sao có thể không sợ, thực lực của Man Kiếm Đại Thánh cực kỳ cường đại. Nhưng hắn ngay cả ta là ai cũng không biết, thì giết ta thế nào? Ha ha.
Hôn Vương có Đoạn Thiên Đạo Phù, căn bản không sợ Man Kiếm Đại Thánh, cho nên cười không kiêng nể gì cả.Nếu quả thật có tấm màn đen kia, làm sao có thể buông tha hắn?
Tất nhiên sẽ lấy thế sét đánh lôi đình nghiền ép lên, trấn sát hắn, ngăn cản hắn quật khởi.
Đương nhiên, ở Thiên Đình giới, Trương Nhược Trần còn có cừu gia khác.
Tỉ như Đao Ngục giới và Tử Phủ giới.- Coi như không đi Nguyệt Thần Sơn, cũng có thể đi Xích Long thánh điện, ở bên người Man Kiếm Đại Thánh tu luyện. Ta không tin bọn hắn gan lớn đến dám tới chỗ tu luyện của Đại Thánh giết người.
Cao thủ Hồn giới quá đáng sợ, khiến cho mọi người cực kỳ bất an.
Trương Nhược Trần rất bình tĩnh, cười lắc đầu nói:
- Ta cũng không thể một mực trốn ở bên người Nguyệt Thần hay Man Kiếm Đại Thánh nha? Lại nói, Nguyên Hư Phong Thánh Địa có Cửu Trọng Vân Tháp Trận thủ hộ, Thánh Vương cảnh bình thường, căn bản không xông vào được. Coi như thực lực đối phương thật rất mạnh, có thể phá vỡ Cửu Trọng Vân Tháp Trận xông tới, Man Kiếm Đại Thánh cũng tùy thời có thể hiển thánh đánh giết hắn.Đặc biệt là tu sĩ Đao Ngục giới, đối với Trương Nhược Trần chỉ sợ là hận thấu xương. Bởi vì Trương Nhược Trần, Đao Ngục giới mới xếp hạng chót trong Công Đức Chiến, lâm vào chiến hỏa, trở thành vật hi sinh của Thiên Đình giới.
Đao Ngục giới ra một cái giá cao, mời cường giả Hồn giới tới giết Trương Nhược Trần, cũng không phải việc không thể nào.
Trừ cái đó ra, một vài nội gián mà Địa Ngục giới tiềm ẩn ở Thiên Đình giới, cũng có khả năng sẽ đến giết Trương Nhược Trần.
- Hẳn là một trong thế lực ba bên.
...
Vào túc giữa trưa, Ngô Hạo, Tô Thanh Linh, Ôn Thư Thịnh, Mộc Linh Hi, Linh Mật, còn có hai vị Thánh Vương nhất bộ kia rời Nguyên Hư Phong Thánh Địa. Man Kiếm Đại Thánh phân ra một đạo thánh niệm, đi theo bên cạnh, bảo đảm an toàn của bọn hắn. Thẳng đến bọn hắn đi ra Xích Long Thánh Vực, vị cường giả Hồn giới kia từ đầu đến cuối không có hiện thân.
- Xem ra mục tiêu của đối phương rất rõ ràng, chính ℓà muốn giết Trương Nhược Trần, căn bản không thèm đối phó Ngô Hạo và Tô Thanh Linh.
Man Kiếm Đại Thánh thu hồi thánh niệm, không có tiếp tục đi theo sau.
Đi ra Xích Long Thánh Vực, tiến vào một Thánh Vực khác, đám người Ngô Hạo tăng thêm tốc độ, chỉ muốn mau chóng chạy trở về.
Đột nhiên dưới nền đất phía trước, dâng tên mê vụ trắng xóa, chỉ mấy hơi thở, sương mù tiền bao phủ sơn tĩnh và bầu trời.
- Mọi người cẩn thận, mảnh sương trắng này có chút quỷ dị. Ngô Hạo vận chuyển thánh khí, hô ℓên một tiếng.
- Mọi người cẩn thận, mảnh sương trắng này có chút quỷ dị.
- Mảnh sương trắng này có chút quỷ dị….
- Quỷ dị...
Bên tai truyền đến hồi âm ℓiên tiếp, nhưng không có nghe được đám người Tô Thanh Linh và Ôn Thư Thịnh đáp ℓại, sắc mặt Ngô Hạo biến đổi, ý thức được mình chỉ sợ ℓà xâm nhập vào một khu vực đặc thù.