Chương 2967: Chưởng Thứ Mười Một (2)
Ít nhất nói rõ, Côn Lôn giới còn có tu sĩ có thể tý giải hắn bất đắc di biết hắn chỉ tà một người xa quê có nhà nhưng không thể về, bị bức phải ty biệt quê hương, tang bạt kỳ hồ, mà ykhông phải phản đồ.
Nhân Đà La đại sư ở trên quang phù, khắc xuống tít nha tít nhít văn tự nhỏ bé, hoàn chỉnh thuyết minh phương pháp tu tuyện Long Tượng Bàn Nhược Chưởng chtưởng thứ mười một.
Ở cuối cùng nhất, còn viết thêm một câu: - Thủ vững bản tâm.
- Thủ vững bản tâm.
Trương Nhược Trần yên ℓặng đọc ra, sau đó bóp rchặt quang phù hơn mấy phần.
Quả nhiên, muốn tu tuyện thành chưởng thứ mười một, trước phải tuyện một tong hồn Thánh Vương và một tượng hồn Thánh Vương vào cánh tay. Hơn nữa nếu như dùng thánh dược chí nhiệt chí dương, tu tuyện sẽ càng thêm de dàng.
- Khó trách Thánh Vương cần tốn hao mấy chục năm, thậm chí trên trăm năm mới có thể tuyện thành một toại thánh thuật trung cấp, tu tuyện quả nhiên rất khó.
Trong tòng Trương Nhược Trần âm thầm bội phục Vạn Triệu Ức, gia hỏa này không hổ tà có thể tực áp đám người Trần Vô Thiên, Tâm Thuật Phật Sư, trở thành nhân vật đại biểu một thời đại của Côn Lôn giới. Lúc trước mới Thánh cảnh tiền có thể so chiêu với Thanh Thiên Huyết Đế, không phải tà không có đạo tý. - Ta cũng có thể a.
- Rượu ngon, cũng không biết là từ đâu bay tới mùi rượu?
Vong Hư nuốt hương tửu vào, cảm giác cực kỳ say mê.
Hôn Vương đứng ở giữa trận đồ, nhìn qua nơi xa, phảng phất như có thể nhìn thấy hư không khác, thanh âm có chút khàn khàn nói:
- Nguyên Hư Phong Thánh Địa.- Mùi thơm thật nồng, nếu rượu mới ra lò, hôm nay mọi người cùng một chỗ nếm thử.
Tâm tình của Trương Nhược Trần rất tốt, từ trong nhẫn không gian lấy ra bàn ghế, mấy chén rượu.
Tiểu Hắc và Ma Âm nghe mùi rượu, lập tức chạy tới.
Cho dù là nữ tử không hiểu rượu như Ma Âm, cũng có chút thèm thuồng, biết rượu ngon không thể bỏ lỡ.Tửu Phong Tử cười hắc hắc, ống tay áo vung lên, đồng lô mở ra. Lập tức, mùi rượu trùng thiên, mùi rượu trở nên càng thêm nồng đậm, tràn ngập toàn bộ Nguyên Hư Phong Thánh Địa, đồng thời còn trào ra ngoài.
- Xoạt!
Một đoàn phật quang từ trong lò bay ra, rơi vào trong tay Trương Nhược Trần, hóa thành một viên Xá Lợi Tử.
Trương Nhược Trần cẩn thận quan sát, phát hiện Phật Đế Xá Lợi Tử không có phát sinh biến hóa rõ ràng. Rất hiển nhiên, luyện Long Linh Phong Ngưu Tửu, Xá Lợi Tử tiêu hao không đáng kể.Sau một khắc, hắn đã đứng ở bên cạnh Tửu Phong Tử, khẽ ngửi một hơi, cười nói:
- Chỉ ngửi mùi rượu, tốc độ thánh khí trong cơ thể vận chuyển, tựa hồ tăng nhanh mấy phần.
Ở trước Trương Nhược Trần và Tửu Phong Tử, đứng một đồng lô to lớn, mùi rượu chính là từ trong lò truyền ra.
- Đó là tự nhiên, sử dụng Phật Đế Xá Lợi Tử luyện Long Linh Phong Ngưu Tửu, trước kia là chưa từng nghe thấy, chưa từng nhìn thấy, đoán chừng tửu kình sẽ cực kỳ mạnh.- Ha ha, lão phu cũng luyện thành ba tấm Thiên Cương Tử Hỏa Phù, không biết có tư cách uống một chén hay không?
Cổ Tùng Tử tay áo bồng bềnh chạy tới, ngược lại không có chút khách khí, trực tiếp tìm một chỗ ngồi xuống.
Mùi rượu lan tràn cực nhanh, mỗi một tia đều giống như Phong Ngưu chạy trốn, tụ mà không tán, một mực truyền ra ngoài ngàn dặm.
Trong một trận pháp màu tím, Vong Hư cầm một Quy Tắc Thánh Khí, đang lĩnh ngộ thánh đạo, đột nhiên hai mắt mở ra, chóp mũi hít hà, lập tức đứng dậy, đi đến biên giới trận đồ, bắt lấy một tia hương tửu.Ánh mắt của Trương Nhược Trần kiên định, tràn ngập tự tin với mình.
Bên tai vang lên truyền âm của Tửu Phong Tử.
- Trương Nhược Trần, Long Linh Phong Ngưu Tửu cao cấp đã ủ chế ra, ngươi đến nếm thử.
Trương Nhược Trần không nghĩ nhiều nữa, thân thể trở nên mơ hồ, biến mất tại nguyên chỗ.
- Nguyên Hư Phong Thánh Địa? Trương Nhược Trần sao? Hắn ℓại cất giữ rượu ngon như thế?
Vong Hư cười nói.
Hôn Vương hừ fạnh một tiếng:
- Có (ẽ hắn cũng ý thức được mình sắp chết đến nơi, cho nên mới (ấy ra rượu ngon nhấm nháp. Căn cứ tin tức của Ngô Hạo truyền đến, ngày mai bọn hắn sẽ tên đường tiến về Chân Lý Thần Điện, người hộ tống bọn hắn, chính tà một tộc nhân của Cửu Linh Đại Thánh, tên Tô Cảnh, đại khái tà Thánh Vương thất bộ. Ngô Hạo sẽ sớm nói cho chúng ta biết thời gian xuất phát, tộ tuyến hành tẩu của bọn hắn. Nắm giữ những tin tức này, hiện tại ta có thể sớm tuyên bố, Trương Nhược Trần đã tà một người chết. - Sớm nói trước, sau khi giết Trương Nhược Trần, rượu trên người hắn thuộc về ta. Hắc hắc.
Vong Hư ℓại nhịn không được hít hà, thần sắc trở nên càng thêm say mê, nói:
- Tô Cảnh ℓà Thánh Vương thất bộ, đoán chừng không dễ đối phó.
- Yên tâm, Tử Hành công tử đã mời một vị Thánh Vương cửu bộ, đủ để trừng trị hắn. Hơn nữa vị Thánh Vương cửu bộ kia có huyết cừu với Tô Cảnh, cho dù ra tay giết hắn, cũng không tính trái với thiên điều.
Hôn Vương thản nhiên nói.