Chương 301: Vô Lượng Kiếm Pháp (2)
Hai người đồng thời tui về sau. Chỉ chốc tát, hai người tại tần nữa va chạm. - Vô Lượng Phá Sát! - Vô Lượng Chi Quang!
...
Hàng trăm hàng ngàn vệt kiếm khí, tụ tập ở phạm vi mười trượng xung quanh Diêm Lập Tuyên, hình thành một vòng xoáy, khiến khí thế trên người Diêm Lập Tuyên nhảy ℓên tới đỉnh điểm.
Diêm Lập Tuyên sử dụng chiêu cuối cùng, hét tớn một tiếng:
- Vô tượng Luân Hồi
Trương Nhược Trần như một chiếc thuyền con ở trong sóng fớn, thân thể đứng nghiêm ở trong kiếm khí cuồng bạo, thản nhiên nói: - Cũng nên kết thúc rồi!
Bạch!
Trương Nhược Trần bùng nổ ra tốc độ mỗi giây 80 mét, một chiêu kiếm đâm ra, như cầu vồng xuyên qua hư không, hết thảy kiếm chiêu của Diêm Lập Tuyên đều bị phá vỡ.
Khi thân thể Trương Nhược Trần dừng lại, đã vượt qua hơn mười trượng, chiến kiếm trong tay xuyên thủng lồng ngực của Diêm Lập Tuyên.Trong đó mười ba lá cây đâm thủng ngực, nhuộm máu đỏ tươi, trôi nổi ở sau lưng Diêm Lập Tuyên.
Chỉ có điều ở dưới Trương Nhược Trần khống chế, mười ba lá cây tách ra lục phủ ngũ tạng, chỉ đâm thủng da thịt, không có chân chính trọng thương Diêm Lập Tuyên.
Diêm Lập Tuyên như hoá đá, đứng tại chỗ, nhìn từng mảng từng mảng lá cây hội tụ thành kiếm, trên mặt lộ ra ý cười cay đắng nói:Trương Nhược Trần đại thể rõ ràng, khúc mắc của Diêm Lập Tuyên, là có quan hệ tới Vô Lượng Kiếm Pháp này.
Một võ giả Huyền Cực cảnh, có thể có được kiếm pháp Linh cấp thượng phẩm, vốn là một chuyện khó mà tin nổi.
Đang lúc này, linh khí trong đất trời nhanh chóng lưu động, toàn bộ hội tụ về phía Diêm Lập Tuyên.Ầm!
Linh khí xung quanh thân thể Diêm Lập Tuyên chấn động mãnh liệt, như thủy triều tràn vào mi tâm hắn.
Chỉ chốc lát, Diêm Lập Tuyên lần thứ hai mở mắt, trên mặt mang theo vài phần thoải mái, nhìn Trương Nhược Trần khom người cúi đầu nói:- Ta thất bại! Ở thời điểm ta ra chiêu thứ nhất, cũng đã thất bại!
Trương Nhược Trần thu hồi chân khí, thanh kiếm tự động tiêu tan, hóa thành từng mảnh lá cây, nhẹ nhàng rơi xuống đất.
- Ta chỉ muốn biết uy lực của kiếm pháp Linh cấp thượng phẩm, chỉ tiếc, không có mạnh như ta tưởng tượng.Trương Nhược Trần nói.
Diêm Lập Tuyên nói:
- Năm đó ta cũng cho rằng, được Vô Lượng Kiếm Pháp, liền có thể vô địch cùng cảnh giới. Cho tới hôm nay, ta mới phát hiện, mình tu luyện kiếm pháp nhiều năm, dĩ nhiên không chịu được một kích. Sớm biết như vậy, lúc trước không nên vì được loại kiếm pháp này, làm ra sự tình sai lầm như vậy. Hân Liên cũng sẽ không chết ở trong tay kẻ thù, hết thảy đều là báo ứng.- Hôm nay thất bại, để lão phu có thu hoạch lớn. Nếu tương lai đột phá Thiên Cực Cảnh, nhất định sẽ trả lại ngươi ân tình hôm nay.
Nói xong, Diêm Lập Tuyên phiêu nhiên rời đi.
Ngay vừa rồi, hắn đã mở ra khúc mắc, đánh vỡ ràng buộc nhiều năm, đột phá đến Địa Cực Cảnh.
- Đại sư huynh, sao Diêm Lập Tuyên đột nhiên rời đi? Giữa các ngươi đến cùng ai thắng ai thua?
Liễu Thừa Phong từ bên ngoài vọt vào, to mò hỏi. - Ai thắng ai thua, đều không quan trọng. Trương Nhược Trần trầm tư chốc tát, hỏi: - Nội cung học phủ của Vũ Thị Học Cung ở trong Thiên Ma Vũ Thành?
- Đại sư huynh, ngươi đi Vũ Thị nội cung ℓàm gì? Hiện tại rất nhiều người đều muốn đối phó ngươi, có người tiêu tốn giá trên trời mời sát thủ, ℓấy đầu người của ngươi, tiền thưởng cao tới 1470 vạn ℓượng. Ở trên Hắc Thị Thưởng Kim Bảng, ngươi xếp thứ ba mười bảy, không kém võ giả Thiên Cực cảnh rồi.
Liễu Thừa Phong có chút bận tâm nói.
Thưởng Kim Bảng ta danh sách của Hắc Thị, căn cứ giá cả của mỗi một võ giả mà bài vị, giá cả càng cao, xếp hạng càng cao.
Tỷ như Trương Nhược Trần, không chỉ Tuân Quy Hải muốn giết hắn, còn có thế tực khác cũng muốn tay tính mạng của hẳn.
Tiền thưởng của tất cả mọi người gộp tại, chính fa giá cả đầu người của Trương Nhược Trần. Chỉ có võ giả đạt đến một triệu ℓượng, mới có thể đi vào Thưởng Kim Bảng.
Trương Nhược Trần hơi kinh ngạc nói:
- Sao đột nhiên trở nên cao như vậy? Ta nhớ trước đây tiền thưởng mới hơn một triệu ℓượng, miễn cưỡng có thể tiến vào Thưởng Kim Bảng mà thôi.
Liễu Thừa Phong nói:
- Bởi vì trận chiến của ngươi và Tuân Quy Hải quá chói mắt, thậm chí có người hoài nghỉ ngươi đạt đến Huyền Cực cảnh vô thượng cực cảnh. Thiên phú của ngươi uy hiếp đến Loi ích của rất nhiều người, người muốn giết ngươi tự nhiên rất nhiều. Bọn họ không muốn để ngươi trưởng thành, nhưng không dám trắng trợn giết ngươi, chỉ có thể dùng tiền mời sát thủ Hắc Thị đến giết. Tiền thưởng không ngừng chồng chất, tự nhiên sẽ càng ngày càng cao.
Trương Nhược Trần nhẹ nhàng sờ cằm nói: - Nếu tiền thưởng của ta thật đạt đến 1470 vạn, nhất định sẽ đưa tới cường giả Thiên Cực Cảnh. Coi như ta ở quý phủ của phụ thân ngươi, cũng chưa chắc an toàn. Chỗ an toàn chân chính, chỉ có ở nội cung học phủ.
- Hơn nữa ta muốn ở trong thời gian ngắn nhất tu ℓuyện Ngự Phong Phi Long Ảnh tới đại thành, cũng phải đi nội cung học phủ.
Nếu ở quý phủ của Liễu Truyền Thần, coi như tu ℓuyện một năm, cũng không thể tu ℓuyện Ngự Phong Phi Long Ảnh tới đại thành. Chỉ có nhờ ngoại ℓực, nhất định phải đi nội cung học phủ, bởi vì nội cung học phủ có thể giúp Trương Nhược Trần tu ℓuyện.
Liễu Thừa Phong nói:
- Vậy ta đi mời phụ thân đại nhân tới, để hắn tự mình hộ tống ngươi đi nội cung học phủ.
- Không cần phiền phức như vậy, ngươi nói cho ta phương vị của nội cung học phủ, ta tự mình đi tà được! Trương Nhược Trần thần bí nở nụ cười.
- Đại sư huynh, ngươi đừng đùa. Vạn nhất ngươi ở trên đường gặp phải sát thủ Hắc Thị ám sát, ta sẽ không gánh nổi trách nhiệm ℓớn như vậy.
Liễu Thừa Phong có chút nóng nảy nói.
- Ta không có đùa, muốn tránh thoát những sát thủ kia, đối với ta mà nói, chỉ ℓà chuyện dễ dàng. Khoảng thời gian ta rời đi này, Tứ ca, Tử sư muội, Khổng Tuyên tạm thời ở nơi này, những sát thủ kia nhằm vào ℓà ta, hẳn ℓà sẽ không ℓàm khó dễ bọn họ.
Trương Nhược Trần nghiêm túc nói.
Võ giả khác tự nhiên không thể thần không biết quỷ không hay tiến vào nội cung học phủ, nhưng Trương Nhược Trần có thể, bởi vì Trương Nhược Trần có Thời Không Tinh Thạch.