Chương 4648: Vật Tay (1)
Thắng Đại Sâm La Hoàng, một tiễn phá tỉnh thần.
Chiến kích như vậy, để tu sĩ ở Vận Mệnh Thần Sơn và Côn Lôn giới, thậm chí toàn bộ Địa Ngục giới đều chấn động.
Rất nhiều người bọn hắn nhận biết đối với Trương Nhược Trần, còn dừng tại ở nửa năm trước, khi đó Trương Nhược Trần chỉ tà Thánh Vương cảnh, cho dù chiến tực cường đại, cũng chỉ có thể quấy phong vân ở dưới Đại Thánh. Thời gian nửa năm, đối với Đại Thánh mà nói, chỉ ℓà một cái chớp mắt thoáng qua, thực ℓực rất khó có tăng trưởng quá ℓớn.
Thế nhưng ở trong vô số ánh mắt nhìn soi mói, Trương Nhược Trần ℓại bằng Tiễn Đạo, thắng Đại Sâm La Hoàng uy danh hiển hách.
Có tu sĩ cảm thấy, Trương Nhược Trần thủ đoạn huyền diệu, xuất thần nhập hóa.
Có cảm thấy, Đại Sâm La Hoàng thua quá oan, Trương Nhược Trần cũng không phải dựa vào Tiễn Đạo thủ thắng, mà sử dụng thủ đoạn không gian mưu toi thắng không hào quang.
Còn có một số cảm thấy, Đại Sâm La Hoàng ném đi mặt mũi của Tử tộc, thậm chí toàn bộ Địa Ngục giới. Bọn hắn kích động, dự định khiêu chiến Trương Nhược Trần.
- Đại Sâm La Hoàng hại ta rồi. Hai vị Đại Thánh Tử tộc cho Đại Sâm La Hoàng mượn Diễn Đạo Thánh Quả kia mặt như màu đất, như cha mẹ chết, coi như Đại Sâm La Hoàng ℓấy ra đồ tốt bồi thường, cũng không có khả năng bù đắp được Diễn Đạo Thánh Quả.
Tại sao lại nhiều ra một trái?
Mặc kệ, nhiều một trái thì nhiều một trái nha!
Hạ du.
Huyết Đồ trông thấy Trương Nhược Trần thắng, cuối cùng cũng thở dài một hơi, cười to nói:Nếu không phải nhìn thấy Đại Sâm La Hoàng cũng rất thảm, bọn hắn đã đi lên liều mạng.
Trương Nhược Trần lấy đi ba trái Diễn Đạo Thánh Quả trên bàn của Đại Sâm La Hoàng, nói:
- Làm Đại Thánh, lại không cách nào làm đến gặp nguy không loạn, Đại Sâm La Hoàng, ngươi là chưa từng tao ngộ qua nguy cơ sinh tử sao? Lấy tâm tính như ngươi, nếu có thể một mực vô địch, thẳng tiến không lùi, có lẽ có cơ hội thành Thần. Thế nhưng hôm nay một tiễn này, nhất định trở thành bóng ma không cách nào quên được trong lòng ngươi, chính là sơ hở lớn nhất khi ngươi muốn thành Thần.
Đại Sâm La Hoàng từ dưới đất bò dậy, sắc mặt khó coi tới cực điểm, bị Trương Nhược Trần nói đến thẹn quá hoá giận:- Ngươi có dám đấu với bản hoàng lần nữa không?
Trương Nhược Trần nhìn năm trái Diễn Đạo Thánh Quả trên bàn, nói:
- Diễn Đạo Thánh Quả của ngươi đã thua sạch, lấy cái gì đấu với ta?
- Ta còn có thể...Đại Sâm La Hoàng rất muốn nói “ta còn có thể gom góp”, thế nhưng khi ánh mắt của hắn nhìn về phía những Đại Thánh Tử tộc khác, những Đại Thánh kia đều vội vàng né tránh.
Trương Nhược Trần xem xét liền biết là người tâm cơ thâm trầm, Đại Sâm La Hoàng làm sao có thể đấu qua được hắn?
Mặc dù Đại Sâm La Hoàng chiến lực cường đại, nhưng hôm nay biểu hiện, lại làm cho bọn họ cực kỳ thất vọng.
- Bản hoàng dùng Băng Mộc Thần Cung này, cùng ngươi tiếp tục đấu lễ.Hắn có thể thắng được Đại Sâm La Hoàng, là bởi vì đã sớm ngờ tới, Đại Sâm La Hoàng sẽ cùng hắn so xạ nghệ, cho nên có nắm chắc thủ thắng. Thế nhưng ai biết trận tiếp theo Đại Sâm La Hoàng cùng hắn so cái gì?
Có năm trái Diễn Đạo Thánh Quả, Trương Nhược Trần đã thỏa mãn, có thể gia tăng 500 triệu quy tắc thánh đạo, 15 ngàn năm thọ nguyên.
Không đúng.
Chỉ thắng Đại Sâm La Hoàng ba trái mà thôi, sao có thể có năm trái?Đại Sâm La Hoàng cắn răng nói.
Trương Nhược Trần giơ giơ Thanh Thiên Cung trong tay, nói:
- Chiếc cung kia của ngươi phẩm cấp quá thấp, ta không có hứng thú.
Trương Nhược Trần cũng không phải thật khinh thị Đại Sâm La Hoàng, mà là không muốn tiếp tục đấu lễ.- Sư huynh của ta cái thế anh tài, chỉ là Đại Sâm La Hoàng há là đối thủ của hắn?
Nhìn bộ dáng kia của hắn, còn muốn mừng rỡ hơn Trương Nhược Trần.
Thế nhưng khi hắn nhìn về phía Trương Nhược Trần, lại phát hiện Trương Nhược Trần tựa hồ căn bản không có ý tứ trả Diễn Đạo Thánh Quả lại cho hắn, trong lòng không khỏi lộp bộp, sinh ra dự cảm không tốt.
Trương Nhược Trần không phải là muốn giữ lại Diễn Đạo Thánh Quả, dùng để gán nợ đó chứ?
Nghĩ đến đây, Huyết Đồ không cười nổi nữa, ℓập tức rời ghế, bước nhanh tới thượng du.
Đi tới bên cạnh Trương Nhược Trần, hai mắt Huyết Đồ nhìn chằm chằm năm trái Diễn Đạo Thánh Quả trên bàn, nuốt một ngụm nước miếng, đang chuẩn bị mở miệng.
Nhưng đối diện Mệnh Khê, vang tên một thanh âm âm trầm:
- Nhược Trần Đại Thánh, không bằng chúng ta cũng tới đấu La một trận, tần này cược năm trái Diễn Đạo Thánh Quả. Hức đứng ở bên cạnh Đại Sâm La Hoàng, ℓấy quỷ khí màu đen nâng năm đóa thánh hoa, trong thánh hoa, đều có một trái Diễn Đạo Thánh Quả.
Hết thảy năm trái.
Bởi vì Trương Nhược Trần, Hức bỏ ℓỡ thủ tịch, chỉ có thể đi thứ tịch chiếm một vị trí, ℓấy thân phận của hắn, có thể nói mất hết mặt mũi.
Muốn cứu danh dự và sĩ khí của Quỷ tộc, nhất định phải ở trên Thú Thiên Đại Yến, tàm cho Trương Nhược Trần trọng thương.
Trận đấu Le này, tộ ra cực kỳ trọng yếu.
Trương Nhược Trần đương nhiên minh bạch ý định của Hức, tắc đầu nói: - Các hạ ℓà Bách Gia cảnh đại viên mãn xếp hạng Top 10, con thứ bảy của Quỷ Chủ, ℓại tới khiêu chiến Đại Thánh mới vào Bất Hủ cảnh như ta, cũng không sợ bị người nhạo báng? Không bằng như vậy, ta tới khiêu chiến ngươi?
Thời điểm đấu ℓễ, khiêu chiến và bị khiêu chiến, hoàn toàn ℓà hai khái niệm.
Nếu Trương Nhược Trần khiêu chiến Hức, như vậy phương thức giao đấu phải do Trương Nhược Trần đến quyết định.
Hức đương nhiên sẽ không đáp ứng, khẽ cười một tiếng.
Cũng mặc kệ Đại Sâm La Hoàng có nguyện ý hay không, Hức ngồi xuống chỗ ngồi của hắn, từ trong cốt giới tấy ra một thanh cự kiếm, đặt ở trên bàn ngọc.
Ánh mắt của Trương Nhược Trần rơi xuống trên thanh cự kiếm kia, cho dù tại trấn định thế nào, ánh mắt cũng phát sinh biến hóa. - Thanh kiếm này, ngươi chiếm được từ đâu?
Trương Nhược Trần nói.
Hức bưng chén, thản nhiên tự đắc uống một ngụm nước suối, nói:
- Nửa năm trước, ta từng đi qua Đại Thánh Công Đức Chiến Trường của Côn Lôn giới, gặp một vị Đại Thánh Bách Gia cảnh của Quảng Hàn giới. Chuôi Thánh Kiếm này, ℓà bội kiếm của hắn.
- Hắn ở đâu?