Chương 4923: Tuyệt Không Thỏa Hiệp (3)
Xoet xoetl
Thiên địa Linh khí chuyển hóa thành từng sợi điện quang màu tím, điện quang tẫn nhau giao hội, hình thành tia chớp cực tớn, vạch phá thương khung, kích tên người Thụ Nhân Vyương.
Lập tức, Thụ Nhân Vương phát ra tiếng hét thảm, toàn thân trở nên cháy đen. Nó công kích ra nhánh cây và rễ cây, cũng vào ℓúc này trở nên trì hoãn thoáng một phát.
Trong nháy mắt đó, Trương Nhược Trần nắm lấy cơ hội, vọt tới dưới Thụ Nhân Vương.
Xoạt!
Trầm Uyên Cổ Kiếm đã bay trở lại, rơi vào trong tay hắn.
Trương Nhược Trần khrông chút do dự, một kiếm chém xuống, chặt đứt thân cây của Thụ Nhân Vương.
- Không...
Thụ Nhân Vương rống lớn, thời điểm sắp chết kia, khống chế hai rễ cây đánh vào ngực Trương Nhược Trần. Bành bành!
Trương Nhược Trần ho hai tiếng, ho ra máu tươi.
Thụ Nhân ngàn năm trông thấy Trương Nhược Trần trọng thương, lập tức xông tới, bây giờ là thời cơ giết chết Ngoại Vực Tử Thần tốt nhất.
Xoạt!Thấy một màn như vậy, Chanh Nguyệt Tinh Sứ khiếp sợ tới cực điểm.
- Cái này... Đây chỉ là một Man Thú sao...
Sau khi Tiểu Hắc biến thân, đâu còn như là một con mèo, quả thực giống như Mãng Hoang Thần Thú, ngẩng đầu có thể thôn nhật nguyệt, bước ra một bước, có thể vượt qua giang hà.Thụ Nhân Vương sắp chết phản kích, ẩn chứa lực lượng cả đời của nó, đục lỗ thiên cương hộ thể và lực lượng phòng ngự của Long Châu, đánh cho Trương Nhược Trần miệng phun máu tươi, bay ngược ra ngoài.
Trương Nhược Trần quỳ một chân trên đất, che ngực, trong miệng không ngừng tuôn ra máu tươi, chỉ cảm thấy lục phủ ngũ tạng nóng rát đau đớn, giống như hỏa diễm thiêu đốt.
- Chủ quan rồi! Thực lực của Thụ Nhân Vương khủng bố hạng gì, ta lại không tính tới nó trước khi chết phản kích, sau này nhất định không thể tái phạm sai lầm như vậy. May mắn có Long Châu hộ thể, bằng không hậu quả thiết tưởng không chịu nổi. May mắn đánh chết được Thụ Nhân Vương, mười vạn điểm quân công đến tay... Khục khục!Hai mắt nó giống như hai viên lôi cầu, nổi giận gầm lên một tiếng:
- Bổn hoàng không phát uy, ngươi cho rằng ta là con mèo bệnh sao.
Ánh mắt Trương Nhược Trần nhìn xa xa, chứng kiến một mảnh rừng rậm đông nghịt, giống như thủy triều vọt tới.Nó phân ra một nhánh cây bổ xuống, đánh về phía đỉnh đầu của Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nheo mắt, ngăn chặn thương thế, huy kiếm chém ra, chặt đứt nhánh cây.
Thụ Nhân ngàn năm lần nữa phân ra hai nhánh cây, tiếp tục công kích qua.- Đồ vật không biết sống chết, chẳng lẽ không biết bổn hoàng ở đây.
Trên người Tiểu Hắc tản mát ra hào quang màu đen, trong cơ thể vang lên thanh âm đùng đùng, thân hình không ngừng bành trướng.
Sau một lát, Tiểu Hắc cao chừng mười trượng, hơn nữa mọc ra hai cánh cực lớn, tựa như núi nhỏ, lộ ra móng vuốt và hàm răng sắc bén.Bá!
Tiểu Hắc đồng thời đưa ra hai móng, nhổ Thụ Nhân ngàn năm ra khỏi lòng đất, một ngụm cắn xuống, răng rắc… cắn đứt thân cây của Thụ Nhân ngàn năm.
Sau đó nó nuốt Thụ Nhân ngàn năm vào trong bụng.
Trương Nhược Trần nói:
- Chúng ta phải mau rời khỏi đây, một nhóm lớn Thụ Nhân đang chạy tới, hơn nữa còn có rất nhiều Thụ Nhân ngàn năm. Nếu bị chúng vây kín, sẽ trốn không thoát!
- Còn không mau trốn. Khí thế trên người Tiểu Hắc tiêu tán. Thân thể của nó lập tức thu nhỏ lại, hóa thành tàn ảnh bỏ chạy mất dép.
- Tổ trưởng, ngươi bị thương, ta cõng ngươi.
Ngao Tâm Nhan ân cần nói.
Trương Nhược Trần lắc đầu nói:
- Ta không sao, ngươi đi mang Chanh Nguyệt Tỉnh Sứ. Chúng ta không cần phải cứng đối cứng với Thụ Nhân nhất tộc, trước ly khai cái đã.
Trương Nhược Trần vận chuyển chân khí, bảo vệ tạng phủ bị thương, thi triển thân pháp xông ra ngoài. Ầm ầm!
Cũng không lâu lắm, trong rừng vang lên thanh âm kinh thiên động địa.
Hơn vạn Thụ Nhân, giống như một mảnh thủy triều đuổi tới.
Năm Thụ Nhân đầu lĩnh đều có thực lực cường đại, toàn bộ là Thụ Nhân Vương sinh trưởng ba ngàn năm.
- Đến chậm một bước, Tháp Cơ Thụ Nhân Vương đã bị Ngoại Vực Tử Thần giết chết.
Một cây Thụ Nhân Vương hừ lạnh.
- Đáng giận, đuổi theo cho ta, nhất định phải diệt trừ Ngoại Vực Tử Thần, bằng không thì không lâu sau, chính là tận thế của Thụ Nhân tộc chúng ta.
Ở dưới năm gốc Thụ Nhân Vương dẫn dắt, đại quân Thụ Nhân tiếp tục đuổi giết lên.