Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update )

Chương 5032 - Chương 5052: Ám Hương (3)

Chương 5052: Ám Hương (3)
Chương 5052: Ám Hương (3)
Nàng vẫn chưa chết, ngón tay và hai chân đều đang ngọ nguậy.

Trương Nhược Trần trấn áp nàng ở trong Không Gian Chân Vực, khiến nhục thân của nàng không cách nào khôi phục.

- Phá cho ta. Bất Động Minh Vương Thánh Tướng xé nát ba Đạo Vực, cảnh tượng xung quanh ℓần nữa khôi phục. Vẫn ở trong Phượng Đề Uyển, Linh, Thương Bạch Tử, Họa Tinh vẫn ngồi ở ba phương hướng.

Có chỗ khác biệt ℓà, ba nữ tử bên cạnh bọn họ biến thành xương khô xám đen dữ tợn.

Huyết dịch của Liên Nhu Đại Thánh văng đầy phòng.

Trương Nhược Trần không chút để ý tới ba người bọn họ, bưng chén rượu tên uống một hơi cạn sạch, sau đó ngồi xôm xuống, Lay đi chủy thủ màu đen trong tay Liên Nhu, nhìn một chút nói:

- Ác Chú Chủy Thủ! Theo ta được biết, nó đã truyền thừa hơn 20 vạn năm, hấp thu vô số ác tinh và máu tươi, tà một hung khí có thể giết chết Bán Thần. Ngươi không phải tu sĩ Địa Ngục giới, ngươi đến từ to chức Thiên Sát?

Trong thân thể tàn phá của Liên Nhu, phát ra thanh âm tạnh như băng tàm cho người kính di: - Trương Nhược Trần, ngươi thật rất mạnh, thế nhưng ta không rõ, ngươi ℓà ℓàm sao sớm nhìn ra, ta mới thật sự ℓà người ám sát ngươi?

- Bởi vì ngươi không có chứng cứ.

Thân thể Liên Nhu tự động bốc cháy lên.

Trong hỏa diễm vang lên thanh âm bình tĩnh của nàng:

- Ám Hương chỉ là khúc nhạc dạo, bóng ma tử vong, chắc chắn bao trùm giữa thiên địa, khi hoa đào nở rộ, ngươi sẽ giống như ta, hóa thành 10 vạn bụi bặm.
Trương Nhược Trần nói:

- Trường Sinh Điện, Tàng Tẫn Cốt Hải lại hợp tác với tổ chức Thiên Sát, cũng không biết Vận Mệnh Thần Điện biết được, sẽ xử trí bọn hắn như thế nào?

- Ngươi không có cơ hội.

- Vì sao?
- Ám Hương chỉ là khúc nhạc dạo... thời điểm hoa đào nở rộ, ngươi cũng sẽ giống như ta...

- Ám Hương, hoa đào.

Xoẹt!

Trên bàn, phật dầu trong đèn đốt sạch.
Ánh đèn dập tắt, cả phòng trở nên đen kịt, chỉ có thể nghe được âm thanh gào thét trong Ác Chú Chủy Thủ.

Không có Phật Du Đăng áp chế, tinh thần lực của Trương Nhược Trần rốt cục có thể ly thể.

Linh, Thương Bạch Tử, Họa Tinh vẫn ngồi ở ba mặt, thế nhưng Trương Nhược Trần lại cảm giác không đến khí tức của bọn hắn, trong miệng hừ nhẹ:

- Xem ra các ngươi vẫn không dám trắng trợn xuất thủ.
Trương Nhược Trần muốn ngăn cản Liên Nhu, đáng tiếc đã trễ, thanh âm vừa dứt, nàng liền thiêu đốt hầu như không còn, chỉ còn một nhúm tro tàn.

Ngay cả huyết dịch tản mát trong phòng, cũng bị đốt sạch.

- Ta có thể ngăn cản nàng tự bạo thánh nguyên, lại không ngăn cản được nàng thi triển bí thuật tự sát. Sát thủ của tổ chức Thiên Sát thật đáng sợ, nàng căn bản không giống như người, càng giống như một binh khí giết người, tu vi Thiên Vấn cảnh, vậy mà cũng quả quyết lựa chọn tự sát. Nàng thật không có chút sợ chết nào a?

Trương Nhược Trần cẩn thận hồi tưởng lời nàng nói.
- Liễm khí thuật của ngươi rất tinh diệu, tu vi giấu ở Thánh Giả cảnh. Đáng tiếc, coi như ngươi có thể giấu diếm được Bán Thần, cũng lừa không được ta.

Trương Nhược Trần đương nhiên sẽ không nói bí mật mình có được Chân Lý Chi Tâm.

Nếu như không phải Trương Nhược Trần sớm phát giác, có chỗ phòng bị, vừa rồi dưới tình huống đó, cho dù là Đại Thánh Vô Thượng cảnh, cũng có khả năng vẫn lạc.

Đầu tiên là tìm nữ tử Nhân tộc và Bất Tử Huyết Tộc hầu hạ, chuẩn bị các loại huyết nhục nhân loại làm đồ ăn, chính là vì ảnh hưởng tâm tư của Trương Nhược Trần.
Ở thời điểm động thủ, ba Đạo Vực ép thân, muốn dẫn lực chú ý của Trương Nhược Trần tới trên người ba tu sĩ căn bản không tồn tại. Sau đó Liên Nhu mới cận thân ám sát, lấy Ác Chú Chủy Thủ đoạt tính mệnh của Trương Nhược Trần.

Sát cục này, vòng vòng đan xen, từ vừa mới bắt đầu liền bố trí xong.

- Ha ha, Trương Nhược Trần, ngươi ở Thiên Đình và Địa Ngục đều đã trở thành mục tiêu công kích, là tu sĩ Đại Thánh đáng giá nhất trên Bảng Xếp Hạng Tiền Thưởng, không biết bao nhiêu Sát Thủ Đế Hoàng muốn lấy tính mạng của ngươi, ngươi không sống được lâu đâu.

Liên Nhu gần như điên cuồng cười nói.


Ngoài cửa sổ có gió rét thổi tới, thân thể của Linh, Thương Bạch Tử, Họa Tinh phân giải, hóa thành ba nhúm cát vàng.

Cũng chỉ tà phân thân. Linh, Thương Bạch Tử, Họa Tĩnh đứng ở trong Quy Nhạn Uyển, nhìn

Phượng Đề Uyên xa xa. Thương Bạch Tử nghi ngờ nói:

- Trương Nhược Trần thật ℓà ham mê nữ sắc? Lấy mỹ mạo của Ám Hương, vậy mà cũng không mê hoặc được hắn.

- Đâu chỉ không ham mê nữ sắc, đơn giản chính ℓà một ngoan nhân ℓạt thủ tồi hoa.

Họa Tinh nói.

Mặc dù ám sát thất bại, nhưng Linh vẫn trấn định tự nhiên, trên mặt tuoi CƯỜI nói:

- Lam Anh, Diem Hoàng Đồ, Vô Cương, cái nào không phải hùng kiệt đương thời, trên Thú Thiên Chiến Trường, tại đều thua Trương Nhược Trần. Nhân vật như vậy, coi như ham mê nữ sắc, cũng không phải mỹ nhân kế có thể giết được? Họa Tinh nói:

- Ám Hương không chỉ ℓà mỹ nhân, càng ℓà sát thủ Đế Hoàng cấp của tổ chức Thiên Sát. Chúng ta phải thừa nhận, Trương Nhược Trần khó đối phó hơn chúng ta tưởng tượng.

- Nếu hắn không cường đại, ngược ℓại không có gì hay.

Linh cười nói.

- Ngươi còn cười được? Trương Nhược Trần đã biết thân phận của Ám Hương, nếu hắn bẩm báo Vận Mệnh Thần Điện, chúng ta sẽ có phiền toái.

Thương Bạch Tử có chút ℓo ℓắng.

Họa Tinh nói:

- Điểm này, ta ngược ℓại không ℓo ℓắng, Trương Nhược Trần ở trong Vận Mệnh Thần Điện bối cảnh ℓà Phúc Lộc Thần Cung, đáng tiếc Phúc Lộc Thần Cung không quản được khối này. Còn Tài Quyết Ti... Ha ha, bằng vào năng ℓượng của chúng ta ở trong Tài Quyết Ti, nếu Trương Nhược Trần không có chứng cứ, Tài Quyết Ti căn bản sẽ không để ý đến hắn.

Bình Luận (0)
Comment