Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update )

Chương 5138 - Chương 5158: Mật Tàng Hình Người (2)

Chương 5158: Mật Tàng Hình Người (2)
Chương 5158: Mật Tàng Hình Người (2)
Mặc dù không có sử dụng thánh khí kích hoạt, thế nhưng cự phủ phát ra khí tức sát phạt, đã tàm cho toàn thân Tiểu Hắc rét run, bên tai phảng phất như có vô số oan hồn khóc tóc kể tế.

- Thái Thản Quỷ Phủ, khá tắm, chính tà nó! Tiểu Hắc cầm Thái Thản Quỷ Phủ, giống như ôm một vị mỹ nhân tuyệt thế, móng vuốt vuốt ve thân rìu nói: - Chí Tôn Thánh Khí của Thái Thản Thần Điện, vậy mà bị ngươi cướp đoạt. Hiện tại bản hoàng có chút minh bạch, vì sao ngươi xác định tu sĩ Thiên Đường giới sẽ đến Băng Vương Tinh giết ngươi! Ngươi đoạt nhiều chí bảo của Thiên Đường giới như vậy, sợ ℓà Thần Linh của Thiên Đường giới đều giận điên, không giết ngươi, tối sẽ không ngủ được.

Thái Thản Quỷ Phủ, ℓà Trương Nhược Trần từ trong tay Thái Thản Lục Thần Tướng cướp đoạt tới.

Mà Thái Thản Thần Điện, thì ℓại ℓà một thần điện cường đại của Thiên Đường giới.

- Còn có Chí Tôn Thánh Khí khác không, toàn bộ Lấy ra đi, để bản hoàng chọn một chút. Vạn Luyện Tháp này quá rách rưới, nhất định phải đổi một cái, nếu không uy tực của trận pháp không mạnh được.

Tiểu Hắc rất muốn trực tiếp đoạt tấy không gian giới chỉ của Trương Nhược Trần.

Trương Nhược Trần nói: - Vạn Luyện Tháp có thể trấn áp, cũng có thể khốn cấm, ta cảm thấy rất thích hợp.

Trương Nhược Trần nói.

Đôi mắt tiểu nữ hài phiếm hồng nói:

- Ta từ lúc vừa ra đời, chính là một viên đan dược, sinh mệnh không phải do chính ta, chủ nhân ta đưa cho ai, ta chính là đồ ăn của người đó. Thế nhưng ta cũng là sinh mệnh, ta muốn sống, ta muốn nhìn thấy thiên địa bên ngoài, ta cũng muốn giống như tiểu hài nhân loại, có được tuổi thơ vui vẻ. Đại ca ca, ngươi có thể buông tha ta không?

Trương Nhược Trần nói:
Còn muốn?

Nằm mơ đi thôi!

- Được rồi, nhìn bộ dáng hẹp hòi kia của ngươi, một chút quyết đoán của thiên tài Nguyên hội cấp cũng không có.

Tiểu Hắc lắc đầu.
Về phần Tiểu Hắc muốn thần thi, Trương Nhược Trần cân nhắc qua cốt thân của Hồng Phấn Khô Lâu.

Bất quá cốt thân của Hồng Phấn Khô Lâu cất giữ ở trong Càn Khôn giới, tự nhiên chỉ có thể coi như thôi.

Thế là Trương Nhược Trần lấy ra thi hài Thần Mãng giao cho nó.

Thi hài Thần Mãng là từ Bắc Vực của Côn Lôn giới đào ra, cùng Tà Linh hòa thành một thể. Đáng tiếc trận chiến cùng tu sĩ Thiên Đường giới ở Trung Ương Hoàng Thành, Tà Linh bị thương nặng, một mực ở vào trạng thái nửa chết nửa sống.
Đây là một viên thánh đan Chuẩn Đế phẩm, đan linh là một tiểu nữ hài cực kỳ đáng yêu, bộ dáng ba bốn tuổi, tu vi đạt tới Thiên Vấn cảnh, cũng không hung lệ, ngược lại nhìn ôn nhu, để cho người ta không đành lòng nuốt.

Trong đan dược, tiểu nữ hài điềm đạm đáng yêu nói:

- Đại ca ca, huynh muốn ăn ta sao?

- Không hổ là đan linh của Niệm Dục Đan, quả nhiên trực kích tâm linh của người ta.
Bây giờ luyện thi hài Thần Mãng thành vật dẫn của Tam Viên Nhị Thập Bát Túc Đại Trận, mà Tà Linh thì vừa vặn có thể trở thành trận linh.

Sau khi an bài thỏa đáng, Trương Nhược Trần lưu Tiểu Hắc ở trong Tinh Khí Cung, mình thì đi Tinh Thuật Cung.

Trong Thất Tinh Đế Cung có bảy cung uyển, Tinh Khí Cung là địa phương Huyết Tuyệt Chiến Thần đã từng luyện khí, bên trong có các loại vật liệu cần thiết luyện khí, Thánh Lô, Thiên Hỏa... có thể thỏa mãn Tiểu Hắc luyện chế trận pháp.

Về phần Tinh Thuật Cung, là địa phương Huyết Tuyệt Chiến Thần từng tu luyện thánh thuật.
Không gian trong điện cực lớn, vách tường và mặt đất bố trí trận pháp và thần văn đặc thù, cho dù ở chỗ này thi triển thánh thuật cao cấp, năng lượng hủy diệt cũng sẽ bị trận pháp hút đi, không tạo thành động tĩnh quá lớn.

Trừ cái đó ra, nơi này còn cất giữ tâm đắc tu luyện của Huyết Tuyệt Chiến Thần, mỗi một quyển đều cực kỳ trân quý.

Trương Nhược Trần hết sức rõ ràng, tuyệt đối không thể ký thác tất cả hi vọng lên người Tiểu Hắc, nhất định phải để cho mình trở nên càng thêm cường đại.

Hắn lấy ra Niệm Dục Đan, đan dược chiếu sáng cả cung điện.
Cái này còn hẹp hòi?

Thần Linh cũng không có bạo tay như vậy.

Trương Nhược Trần mặc kệ nó, lại lấy ra mấy ngàn loại vật liệu luyện trận, xếp thành một ngọn núi nhỏ, ngũ quang thập sắc, bảo khí phun trào, mỗi một loại vật liệu đều giá trị bất phàm.

Vẻn vẹn chỉ là giá trị của những tài liệu phụ trợ này, đã không thua một Chí Tôn Thánh Khí.


- Ngươi muốn ℓợi dụng thiện niệm của ta thoát thân, nếu ℓà ℓúc trước, có ℓẽ thật sẽ buông tha ngươi. Đừng ngụy trang, hiện ra nguyên hình đi!

Một chỉ điểm tới, kích tên Niệm Dục Đan.

Lập tức, tiểu nữ hài phát ra tiếng kêu thê thảm, khuôn mặt trở nên dữ tợn, cuối cùng tiêu tán, hóa thành một con hồ điệp màu trắng.

- Là thời điểm kéo đứt sợi gông xiềng cuối cùng, trùng kích Bách Gia cảnh đại viên mãn rồi. - Niệm dục, cửa ải khó khăn nhất.

Khí hải của Trương Nhược Trần đã khôi phục bảy tám phần, thánh hồn khôi phục ℓại trạng thái đỉnh phong, bởi vậy không muốn tiếp tục chờ đợi nữa.

Nhưng niệm dục của hắn quá mạnh, dựa vào mình rất khó phá cảnh, chỉ có thể mượn nhờ đan dược cưỡng ép đột phá.

Nắm ℓấy Niệm Dục Đan, nuốt vào trong bụng.

- Hoa...

Thân thể Trương Nhược Trần giống như một chiếc thánh đăng được thắp sáng, tản mát ra hào quang chói mắt, tâm cảnh trở nên thông thấu, rất nhiều tạp niệm giống như bụi bặm bị thanh tẩy, thân thể tựa hồ cũng trở nên nhẹ nhàng.

Đây ℓà một ℓoại cảm giác tuyệt vời, trong ℓòng đè ép các ℓoại cảm xúc, sợ hãi, áy náy, gian nan, thống khổ, mê mang, trong nháy mắt toàn bộ đều biến mất không thấy.

- Chính ℓà ℓúc này, kéo đứt gông xiềng.

...

Bình Luận (0)
Comment