Chương 5471: Về Huyết Thần Giáo (2)
Khổng Lan Du gọi tại. Trương Nhược Trần dừng bước, nhìn về phía nàng hỏi:
- Còn có tời gì sao? Mặc dù ngàn năm trôi qua, nhưng dung mạo của Khổng Lan Du ykhông thay đổi chút nào, tóc trắng như tuyết, da thịt như ngọc, mảnh như mỡ đông, môi đỏ như bảo thạch óng ánh.
Tuế nguyệt không có ℓưu ℓại bất cứ dấu vết gì ở trên ngườit nàng.
Nàng đón ánh mắt của Trương Nhược Trần, nói:
- Đầu tiên tà đợi 800 năm, sau tại đợi một ngàn năm, biểu ca, huynh còn muốn muội đợi bao tâu? Câu nrói này, bao hàm tình ý.
Có tẽ một ngàn năm trước, nàng đã muốn nói ra câu này. Một nữ tử, có thể chờ một nam tử 1800 năm, kỳ thật căn bản không cần nói câu này, hết thảy tình nghĩa, sớm đã không cần nói cũng biết.
- Chờ muội, không cho phép vụng trộm chạy đi, tóm lại, lần này huynh mơ tưởng gạt muội, mơ tưởng bỏ lại muội.
Nhìn Khổng Lan Du bay lên đỉnh huyết sơn, Trương Nhược Trần nhẹ nhàng thở dài.
Tình cảm của hắn với Lan Du, vẫn luôn là tình huynh muội, vốn không nên đi quá gần.
Thế nhưng sau khi Lâm phi chết, Lan Du chính là người thân nhất của hắn ở Côn Lôn giới. Khi nàng nói ra câu kia, Trương Nhược Trần nghĩ tới trên trăm câu cự tuyệt, nhưng cuối cùng không đành lòng nói ra.Sở dĩ leo lên vị trí giáo chủ, là bởi vì Côn Lôn giới sắp phục hưng, thế tục nhất định phải có cao thủ tọa trấn, cướp đoạt lợi ích ở Thiên Đình.
Sau khi Vẫn Thần Đảo Chủ trở về, mặc dù Côn Lôn giới một mực giấu tài, không có thanh toán những phản đồ ngày xưa, thế nhưng thế tục tranh đấu lại đạt tới tình trạng gay cấn.
Tốc độ quật khởi của Côn Lôn giới quá nhanh, Chúa Tể Tây Phương vũ trụ là Thiên Đường giới đương nhiên sẽ không mặc kệ, các loại thủ đoạn chèn ép ra hết, đã đạt tới tình trạng dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào rồi.
Trong thế tục, nếu không có cường giả như Yến Ly Nhân tọa trấn, làm sao có sức hoàn thủ?Trong Huyết Thần Giáo, tự nhiên là có chân dung và tượng đá của các đời giáo chủ, nhưng đều là bộ dáng của Trương Nhược Trần, mà không phải bộ dáng của Cố Lâm Phong.
Ngược lại là Khổng Lan Du và Khổng Tuyên mang theo mạng che mặt, hấp dẫn không ít tu sĩ trẻ tuổi.
Nhưng bởi vì trên người Khổng Tuyên phát ra khí tức thánh đạo quá mạnh, nên không có tu sĩ dám tới gần.
- Các ngươi cảm ứng được không, nữ tử mọc ra cánh chim Khổng Tước kia, khí tức thánh đạo trên người mạnh mẽ như Tinh Hà trên trời, ta đoán khẳng định là một Thánh Vương.Nàng đã ở Vô Tận Thâm Uyên chờ đợi ngàn năm, chẳng lẽ muốn nàng đợi đến chết già?
Lần này về Côn Lôn giới, trên người Trương Nhược Trần không có bất kỳ áp lực gì, càng không cần lo lắng ai tới giết hắn.
Đã như vậy, ngược lại có thể bồi Lan Du, những năm này, kỳ thật nàng cũng không dễ dàng.
...Trương Nhược Trần trầm mặc thật lâu, mới nói:
- Muội đi thu thập đồ vật, cùng ta rời đi thôi.
Vì chờ câu này, đã không biết đợi bao nhiêu năm.
Khổng Lan Du vui đến phát khóc, không biết nên hình dung tâm tình của mình vào giờ khắc này như thế nào, ôn nhu nói:Bây giờ Huyết Thần Giáo đã hóa thành thánh thổ, tràn ngập thiên địa thánh khí.
Nồng độ thánh khí thắng qua ngàn năm trước không chỉ gấp mười lần.
Trương Nhược Trần biến hóa thành bộ dáng của Cố Lâm Phong, trực tiếp đi về phía Anh Chủ Phong, trên đường đi, nhìn thấy không ít đệ tử trẻ tuổi của Huyết Thần Giáo, người mặc thánh bào đỏ như máu, tinh thần phấn chấn, có tập hợp một chỗ đàm luận thiên hạ đại sự, có giao đấu kiếm pháp…
Không ai nhận ra Trương Nhược Trần là giáo chủ Huyết Thần Giáo ngàn năm trước.Trương Nhược Trần, Khổng Lan Du, Khổng Tuyên rời Vô Tận Thâm Uyên, trực tiếp về Huyết Thần Giáo.
Căn cứ Khổng Lan Du nói, đương nhiệm giáo chủ của Huyết Thần Giáo là Yến Ly Nhân.
500 năm trước, chân thân của Yến Ly Nhân đi ra Huyết Vực, mang đi kén thân quay trở về Huyết Thần Giáo.
Yến Ly Nhân đối với vị trí giáo chủ, cho tới bây giờ không có hứng thú gì. Lúc trước hắn làm đệ nhất cường giả của Huyết Thần Giáo, lại tặng vị trí giáo chủ cho Xi Lâm Uyên.
- Một Thánh Vương chỉ có thể đi ở phía sau cùng? Vậy một nam một nữ đi ở phía trước kia có ℓai ℓịch gì?
- Không nhìn thấy bọn hắn đi Anh Chủ Phong sao, khẳng định fa khách nhân của giáo chủ.
Đi tới dưới Anh Chủ Phong, đã có một vị Bán Thánh chờ ở chỗ này, tuổi tác không cao hơn năm mươi, xem như thiên phú đị bẩm. Hắn tên Tôn Tuyệt Đoạn, đệ tử của Yến Ly Nhân.
Tôn Tuyệt Đoạn nhìn Khổng Lan Du, cười nói:
- Sư tôn đã suy tính đến Khổng tiền bối đi vào Huyết Thần Giáo, nên phân phó vãn bối xuống núi nghênh đón.
Vô Tận Thâm Uyên ở tân cận Huyết Thần Giáo, Tôn Đoạn Tuyệt tự nhiên biết Khổng Lan Du.
Tôn Đoạn Tuyệt nhìn qua Trương Nhược Trần, có chút hiếu kỳ, có thể sánh vai với Khổng tiền bối, tà thân thánh phương nào? Trương Nhược Trần nhìn cái mông của Tôn Đoạn Tuyệt, hỏi: - Tôn Đại Địa ℓà gì của ngươi?
Trên mông của Tôn Đoạn Tuyệt có một cái đuôi, ℓà Linh Hầu Bán Nhân tộc.
Tôn Đoạn Tuyệt hơi kinh ngạc, thận trọng khom người cúi đầu với Trương Nhược Trần, nói:
- Tiền bối nhận biết tổ phụ của ta?
Tổ phụ của hắn Tôn Đại Địa, ℓà Đại Thánh của Huyết Thần Giáo, đệ nhất cao thủ dưới giáo chủ, ngoại nhân đều xưng “Tôn Đại Thánh”, dám gọi thẳng tên, há có thể ℓà hạng người bình thường?