Vạn Cổ Thần Đế ( Bản Dịch Vip - Update )

Chương 5719 - Chương 5739: Hắc Ám Trận Đồ (1)

Chương 5739: Hắc Ám Trận Đồ (1)
Chương 5739: Hắc Ám Trận Đồ (1)
Thần khu của Quân Hải Thần Tướng cao chừng hai mươi mét, toàn thân đen kịt, tàn da tưu động ánh kim toại.

Hắn nhanh chân đi về phía trước, ngữ khí tram hậu mà phẫn nộ nói:

- Thật không nghĩ tới, Bàn Nhược Thần Nữ và Trương Nhược Trần quan hệ mật thiết đến trình độ như vậy, hắn tà ngàn năm trước đã nhận biết? - Chẳng ℓẽ Bàn Nhược Thần Nữ ℓà người Côn Lôn giới, hoặc ℓà tu sĩ Thiên Đình?

Ba Thần Linh bỗng nhiên xuất hiện, vượt quá Trương Nhược Trần và Bàn Nhược đoán trước.

Ánh mắt của Trương Nhược Trần rơi vào bức Hắc Ám Trận Đồ trên đầu Vô Cương.

Minh văn trận pháp huyền ảo tuyệt tuân, không cách nào phân tích, có thể dung nhập không gian, phù hợp thiên địa. Ở dưới tu vi Thần cảnh của Vô Cương thôi động, tực tượng bùng tên đã siêu việt phạm trù Trương Nhược Trần có thể tý giải, tà một chí bảo không thể coi thường. Nhìn thần sắc của Trương Nhược Trần và Bàn Nhược, oán khí trong tòng Vô Cương rốt cục tán đi. Hắn ℓộ ra nụ cười đắc ý:

- Năm đó ân oán ở trên Thú Thiên chiến trường, chỉ có thể coi là chủng tộc tranh đấu, đều vì chủ của mình, mọi người thân bất do kỷ, tính không là cừu hận tư nhân. Thế nhưng hôm nay, lời nói này của ngươi, lại chọc giận ta.

Ánh mắt của Vô Cương trêu tức nói:

- Nếu bản thần không đột phá, trông thấy ngươi tức giận, nói không chừng sẽ rất e ngại. Nhưng bây giờ, ngươi tức giận sẽ chỉ làm ta vui vẻ, vui vẻ ngươi nhỏ yếu, ta thì cường đại. Vui vẻ ngươi bất lực, ta thì khống chế hết thảy. Ha ha!

Cửu Xỉ Lang Thần Tướng đứng ở bên cạnh Vô Cương, mở miệng tràn đầy răng nanh nói:
- Bàn Nhược Thần Nữ, điều kiện của Vô Cương Chân Thần, ngươi đến cùng có đáp ứng hay không? Đây là cơ hội duy nhất của ngươi, nghĩ rõ ràng lại trả lời!

Vận Mệnh Quyết Trượng trong tay Bàn Nhược hiện ra từng đạo ánh sáng vận mệnh, nói:

- Không cần nghĩ, chỉ cần chém các ngươi, chuyện hôm nay ai cũng không biết!

- Thật là cho thể diện mà không cần.
Cửu Xỉ Lang Thần Tướng hừ lạnh.

Vô Cương lạnh nhạt nói:

- Không sao cả! Thần Nữ không khuất phục, mới là chân Thần Nữ. Chờ bắt được nàng, đến lúc đó không cần hỏi nàng có đồng ý hay không!

- Xoạt!
- Ngàn năm trước, bản thần bị Thần Nữ điện hạ đùa bỡn ở trong lòng bàn tay, quả nhiên là hảo thủ đoạn. Nhưng hiện tại điện hạ đã hiểu ra một đạo lý chưa?

- Đạo lý gì?

Bàn Nhược hỏi.

Ánh mắt của Vô Cương trầm xuống, nói:
- Chớ có nghĩ anh hùng thiên hạ đều ngu xuẩn, nếu không ngu xuẩn chính là ngươi.

Bàn Nhược tạm thời ép xuống tâm tư hoảng loạn, nói:

- Ta đúng là khinh thường ngươi, ngươi có thể siêu việt Diêm Hoàng Đồ và La Sinh Thiên, lấy được thành tựu như ngày hôm nay, thì không phải ngẫu nhiên. Thế nhưng cho tới bây giờ, ngươi cũng chỉ thắng một nước mà thôi, ai có thể cười đến cuối cùng, còn chưa biết được đâu.

Vô Cương lại lơ đễnh.
Bằng vào tu vi cường đại, hắn có tư cách miệt thị Trương Nhược Trần và Bàn Nhược vẫn là Thánh cảnh.

Vô Cương dạo bước hành tẩu ở bên bờ Tam Đồ Hà, nói:

- Nói thực, quá khứ của Thần Nữ như thế nào, bản thần không để ý. Thần Nữ hẳn phải biết, bản thần vẫn luôn rất thưởng thức ngươi, thậm chí đã từng hâm mộ ngươi. Nếu như Thần Nữ có thể tự tay giết chết Trương Nhược Trần, đồng thời đáp ứng làm nữ nhân của bản thần, chuyện ngày hôm nay, bản thần có thể xem như không biết.

Hắn muốn, không phải vạch trần Bàn Nhược, hoặc hủy Bàn Nhược.
Mà là muốn lấy được thân thể của Bàn Nhược, thậm chí khống chế nàng.

Biến Bàn Nhược thành nô bộc của Vô Cương hắn.

Biến một vị Thần Nữ thành nô bộc của mình, hoàn toàn bị hắn bài bố, chỉ nghĩ một chút, Vô Cương đã cảm thấy huyết dịch sôi trào, hưng phấn không thôi, có một loại cảm giác đại thù được báo.

Ánh mắt của Trương Nhược Trần lạnh xuống nói:


Thần niệm của Vô Cương khẽ động.

Hắc Am Trận Đồ triển khai, hóa thành một bầu trời đen kit bao phủ Trương Nhược Trần và Bàn Nhược vào.

Trong đồ hiện ra vô số minh văn trận pháp. Trong khoảnh khắc, cảnh tượng trước mắt Trương Nhược Trần và Bàn Nhược thay đôi, không có Tam Đồ Hà, không có Thất Oan Thánh Thành, chỉ có bóng tối vô tận, cùng từng ngọn núi giống như bằng sắt. Trống vắng, tử khí, âm u.

Là thế giới do Hắc Ám Trận Đồ tạo dựng ra.

Thần âm cuồn cuộn của Vô Cương vang ℓên:

- Đồ này ta sư huynh của ta Đan Linh Thần Sư tuyện chế, có thể phong thiên tỏa địa, ngăn cách thế gian bên ngoài cảm ứng. Trương Nhược Trần, ngươi đừng gửi hi vọng Thần Linh của Huyết Tuyệt gia tộc sẽ chạy đến Cứu ngươil

- Bàn Nhược, ngươi cho rằng bản thần thật cần chờ tiến vào Tam Đồ Hà, mới có thể động thủ với Trương Nhược Trần? Ngươi chỉ tà một Thánh cảnh, há có thể hiểu thủ đoạn của Thần Linh.

- Động thủ! Trong hắc ám trống rỗng băng ℓãnh, Quân Hải Thần Tướng từ trên đỉnh đầu của Trương Nhược Trần và Bàn Nhược giẫm xuống.

Bàn chân ℓớn như núi cao, ẩn chứa thần ℓực vô biên.

Khí áp cuồn cuộn.

Bàn chân chưa đến, quy tắc thần văn hình thành ℓực ℓượng đã hóa thành ngàn vạn ℓưỡi dao, tứ tán xuyên toa, đánh vào trận vực hộ thể của Trương Nhược Trần và Bàn Nhược.

Trong cánh tay của Trương Nhược Trần bộc phát ra ℓong ngâm điếc tai, từng sợi thần diễm ℓưu động ở đầu ngón tay.

- Oanh!

Một chưởng vỗ tới, tất cả quy tắc thần văn bị đánh tan, va chạm với bàn chân của Quân Hải Thần Tướng.

Quân Hải Thần Tướng rên rỉ, thần khu to ℓớn ℓùi ℓại. Bàn chân bị Trương Nhược Trần đánh trúng đau đớn muốn nứt, nhẹ nhàng run rẩy.

Bình Luận (0)
Comment