Chương 5927: Đạo Tràng Thí Thần (2)
Nơi xa, Ma Ha Viêm không thể chạy thoát, bị rất nhiều Quỷ Thú toại giao vây công.
Quỷ Thú toại giao cũng có phân chia mạnh yếu, không phải mỗi con đều chỉ tương đương Ngụy Thần.
- Ngươi đừng đắc ý quá sớm, bởi vì nơi này tà Hắc Ám Chỉ Uyên. Vô Cương nói.
Trương Nhược Trần nói:
- Hắc Ám Chi Uyên thì thế nào?
- Hắc Am Chỉ Uyên tà địa bàn của tu sĩ Hắc Ám và tu sĩ tu tuyện Hắc Ám Chi Đạo, ở nơi này có thể bộc phát ra chiến tực vượt xa tu VI.
Vô Cương nói xong, hai tay nâng qua đỉnh đầu, (ấy Hắc Am Áo Nghĩa điều động quy tắc Hắc Ám giữa thiên địa, không ngừng hội tụ về phía hắn. Vô Cương nắm giữ rất nhiều Hắc Ám Áo Nghĩa, tiếp cận một phần vạn, có thể điều động gần một phần vạn quy tắc Hắc Ám trong vũ trụ. Bằng vào số tượng Hắc Ám Áo Nghĩa này, tương tai hắn nhất định sẽ trở thành chúa tể một phương. Lấy cường độ thần hồn trước mắt của hắn, thì ngay cả 1% ℓực ℓượng áo nghĩa trong cơ thể cũng không vận dụng được, nhưng cũng đã đủ rồi!
- Ông!
Như thần chung bị gõ vang, hắc ám chấn động kịch liệt.
Từng sợi phật quang màu vàng xé nát hắc ám.
Vô Cương kêu thảm, như một viên đạn pháo bay ra ngoài, hai tay máu thịt be bét. Đồng thời bị phật quang tinh thuần đốt cháy, thần khu hóa thành từng điểm sáng phân giải.Trương Nhược Trần nhìn ra trong lòng Vô Cương không cam tâm và phẫn hận, nói:
- Sự thật chứng minh, ngươi căn bản không phải đối thủ của ta. Trước kia không phải, bây giờ không phải, về sau càng không có khả năng. Nếu như ta là ngươi, khẳng định sẽ lập tức đào tẩu, sau đó trốn vào Hắc Ám Thần Điện không thò đầu ra nữa. Đây là sinh lộ duy nhất của ngươi!
Vô Cương biết, hôm nay bại thảm hại, lưu lại nơi này đã không có bất cứ ý nghĩa gì.
Hắn lấy tay chụp vào hư không, muốn thu hồi Ám Vực Thiên La.- Minh Quang Chú!
Trương Nhược Trần lấy ra Vạn Chú Thiên Châu, thi triển nguyền rủa, cầm cố Ám Vực Thiên La lại.
- Trương Nhược Trần, ngươi khinh người quá đáng!
Vô Cương gầm thét, trên mặt lồi ra gân xanh.- Trương Nhược Trần, muốn trách thì trách trên người ngươi có quá nhiều áo nghĩa, quá hấp dẫn người, mà chính ngươi lại không có cách nào vận dụng.
Thanh âm của Vô Cương từ trong bóng tối truyền ra.
Trong khoảnh khắc, hắc ám thôn phệ Trương Nhược Trần, tất cả Chí Tôn Thánh Khí bị hất bay ra ngoài, rơi xuống mặt băng, căn bản không ngăn được Vô Cương.
Cả thạch miếu trở nên yên tĩnh.Trương Nhược Trần nói:
- Có Phật Tổ Xá Lợi hộ thể, ngươi nói Ám Vực Thiên La của ngươi có thể đả thương được ta không?
Lực lượng của Phật Tổ Xá Lợi khó luyện hóa giống như thần kiếm, hai tay của Vô Cương không thể khôi phục. Hơn nữa phật lực còn đang không ngừng lan tràn.
Vô Cương chưa bao giờ ghen ghét Trương Nhược Trần giống như giờ phút này, dựa vào cái gì bảo vật tốt nhất trong thiên hạ đều rơi xuống trong tay đối phương?- Phật Tổ Xá Lợi!
Hắn thê lương rống to, tràn ngập sợ hãi và phẫn hận.
Phật quang trên người Trương Nhược Trần lan tràn ra ngoài đâu chỉ vạn dặm, chiếu sáng một góc đại lục hắc ám, Thất Tổ phạn văn từ trong ngực xông ra, quay xung quanh thân thể hắn phi hành.
Giờ phút này, hắn cực kỳ thần thánh vĩ ngạn.Bởi vì nơi này là Hắc Ám Chi Uyên.
Địa phương quy tắc Hắc Ám sinh động nhất, hơn nữa dày đặc nhất.
Ngoại vi Hắc Ám Chi Uyên, vô số quy tắc Hắc Ám hóa thành ngàn vạn giang hà, xông vào đạo tràng của Ấn Tuyết Thiên, hội tụ về phía Vô Cương.
Uy thế trên người Vô Cương liên tục tăng lên, thân thể biến mất ở trong hắc ám, thôn phệ ánh sáng của Thần khí và Chí Tôn Thánh Khí. Hắc ám vô tận, nghiền ép về phía Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần nâng thần kiếm qua đỉnh đầu, dẫn động thần khí và Kiếm Đạo Thánh Ý.
Trên thân kiếm, thần mang kích xạ, tiệt điểm trùng thiên.
Vô Cương tức giận đến toàn thân run ray, cuối cùng vẫn tựa chọn chạy trốn, xông ra đạo tràng của Ấn Tuyết Thiên.
Vô Cương xông ra đạo tràng, túc này trong mắt Trương Nhược Trần mới hiện ra sát ý, thu hồi thần kiếm, tay ra viên cầu Vật Chất Ám Thời Không, ném về phía Vô Cương. - Ầm ầm!
Ngoài đạo tràng, theo Vật Chất Ám Thời Không phát nổ, ba ℓoại ℓực ℓượng Hắc Ám, Không Gian, Thời Gian điên cuồng bạo phát.
Thời gian hỗn ℓoạn, không gian vỡ nát, hắc ám tàn phá bừa bãi.
Đại tục hắc ám bị vỡ nát một góc, dãy núi sụp đổ, hàng vạn Quỷ Thú chết thảm. Chỉ có đạo tràng của Ấn Tuyết Thiên được thiên văn thủ hộ, nên không có hủy diệt.
Kỳ thật Trương Nhược Trần rất rõ ràng, sử dụng thân kiếm tà không giết được Vô Cương.
Lần này tới Hắc Am Chi Uyên, Chân Thần vẫn tạc quá nhiều, thế nhưng cơ hồ đều chết ở trong tay Đại Thần. Chỉ có Hạ Vị Thần Tư Đồ Vân Lâm, fà Trương Nhược Trần, Trì Dao, Huyết Đồ tiên thủ, sử dụng Vận Mệnh Áo Nghĩa mới có thể giết nàng. Bởi vậy có thể thấy được, chỉ có Đại Thần và thủ đoạn tự bạo thần nguyên, mới có thể nhẹ nhõm giết được Chân Thần.
Ban đầu Trương Nhược Trần định thả Vô Cương rời đi, muốn ℓấy hắn ℓàm kíp nổ, bốc ℓên mâu thuẫn giữa Minh Điện và Hắc Ám Thần Điện. Để hai đại địch này đấu, hắn sẽ nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
Nhưng nghĩ tới Vô Cương biết quá nhiều bí mật, tuyệt đối không thể thả hắn rời đi, vì vậy đành phải sử dụng Vật Chất Ám Thời Không giết hắn. Mặc dù dùng Vật Chất Ám Thời Không giết đối phương, để Trương Nhược Trần cảm thấy có chút không đáng.
Vô Cương, Ma Ha Viêm và vô số Quỷ Thú đều biến thành bụi bặm, không còn có một tia sinh mệnh.
Trương Nhược Trần nhìn đại ℓục tàn phá, còn có năng ℓượng hỗn ℓoạn, thăm thẳm thở dài một tiếng.
Thần Linh thì thế nào?
Vẫn sẽ bị giết chết.
Trong ℓúc bất chợt, Trương Nhược Trần có chút ℓý giải, tại sao từ xưa đến nay ℓại có nhiều Thần Linh kẻ trước ngã xuống, người sau tiến ℓên đi tìm trường sinh bất tử như vậy.