Chương 6056: Trở Mặt (1)
Trương Nhược Trần điều động từng Không Gian Thần Trận, từ các phương vị khác nhau ép tới Ngọc Long Tiên.
Mặc dù tu vi của Ngọc Long Tiên mạnh hơn, cũng không thể chống tại Âm Độn Cửu Trận, hai con ngươi biến thành màu đỏ hồng, mi tâm xuất hiện vô số âm văn, miệng phát ra tiếng gào chát chúa.
Trong thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của nàng, tại ẩn chứa tực tượng phá hủy ngàn vạn tinh thần, cùng với tệ khí kinh khủng. Thừa dịp nàng bị Âm Độn Cửu Trận trấn áp, Trương Nhược Trần bay qua, bóp ℓấy hai má nàng, móc ra A La Hán Bạch Châu, cưỡng ép nhét vào trong miệng, ℓàm cho nàng phát ra từng tiếng ô ô.
Bành!
Hắn vỗ ℓưng nàng một cái, A La Hán Bạch Châu bị nàng nuốt xuống.
A La Hán Bạch Châu cực kỳ thần thánh, an chứa phật khí tinh thuần, có thể tịnh hóa hết thảy tệ khí và thi chướng. Thời gian đần trôi qua, màu đỏ trong mắt Ngọc Long Tiên thối tui âm văn tiêu tán, đứng tại chỗ không động đậy được nữa.
- Khụ khụ!
Trương Nhược Trần vịn vai thơm của nàng, trong miệng ho ra máu tươi. Lúc trước bị nàng bóp quá đau, bị thương không nhẹ.
- Sư thúc, ngài cho nàng ăn cái gì vậy? Sao có thể trấn áp được thế?
A Cát tò mò hỏi.
- Một thánh vật Phật môn!
Trương Nhược Trần thở ra hơi, quan sát dung nhan xinh đẹp của Ngọc Long Tiên, thật không một chỗ không hoàn mỹ, ngũ quan đẹp đến không tưởng nổi, lông mi vừa dài lại vểnh, hai con ngươi như nước trong veo, mũi ngọc tinh xảo thẳng tắp, môi đỏ óng ánh, biết rõ nàng là một bộ thần thi, nhưng vẫn không kìm lòng được.Không hổ là chủ nhân đời trước của Thần Nữ Thập Nhị Phường, sợ rằng năm đó cũng là một mỹ nữ danh truyền thiên hạ.
- Vừa vặn mới giải dịch ra Minh Binh Quyển, ngược lại có thể dùng ngươi luyện tay.
Liệt nhật chói chang, Xích Hoàng Sa Mạc nóng hổi, mặt đất bị chưng lên, toát ra từng sợi khói trắng.
Minh Hoa phường chủ đi ở phía trước, váy dài tung bay trong gió, vòng eo tinh tế, ngực mông ngạo nghễ ưỡn lên, trên người tiêu tán ra từng sợi thần khí, hóa thành một thần hà chảy xuôi ở phía trước, dò xét bẫy rập không gian và thần văn.Thải Y Thần đi theo phía sau nàng, không chút e ngại nguy hiểm ở nơi đây, đôi mắt hẹp dài từ đầu đến cuối dừng lại ở trên người Minh Hoa phường chủ, ánh mắt cực kỳ có tính xâm phạm.
Hắn nói:
- Phường chủ tu hành đã bao nhiêu năm rồi?
Minh Hoa phường chủ biết Thải Y Thần tu vi cường đại, không dám thất lễ, vội vàng nói:Mặc dù Minh Hoa phường chủ dự định lấy âm luật ngộ đạo, phá cảnh đến Thượng Vị Thần, nhưng con đường này khả năng thành công cực kỳ bé nhỏ. Trên thực tế nàng cũng không có ôm hy vọng quá lớn.
- Sai, mười phần sai! Ý tưởng như vậy, bất quá là lừa mình dối người. Người tu hành cần dùng hết thảy đi tranh, chỉ cần có thể làm cho mình trở nên cường đại, dù cơ hội lại nhỏ cũng không thể buông tha. Dù hi sinh thứ trọng yếu nhất của mình, cũng phải vượt khó tiến lên, nắm chắc cơ hội.
Thải Y Thần nói.
Minh Hoa phường chủ động dung, vội vàng dừng bước hỏi:- Sáu vạn năm.
- Đáng tiếc, đáng tiếc. Sáu vạn năm tu hành, tu vi còn dừng lại ở Trung Vị Thần trung kỳ, sợ là phường chủ không cách nào đạt tới Thượng Vị Thần!
Thải Y Thần nói.
Bị nói trúng tâm sự, ánh mắt của Minh Hoa phường chủ tối sầm lại, tâm tình trở nên ủ dột.Thải Y Thần tiếp tục nói:
- Coi như tu luyện tới Thượng Vị Thần, cũng chưa chắc có thể vượt qua Nguyên hội kiếp. Chỉ có Thượng Vị Thần trung kỳ, mới có một chút cơ hội thành công. Chân Thần chỉ có thể sống một Nguyên hội, thì có khác gì Ngụy Thần chứ?
Thần sắc của Minh Hoa phường chủ ngưng tụ, hơi có vẻ đắng chát, lại giả vờ ra dáng vẻ không quan trọng nói:
- Sinh mệnh đều có dài ngắn, sinh tử tự có định số. Nếu tư chất của ta hạn mức cao nhất chính là Trung Vị Thần, như vậy đây chính là định số của ta.- Cơ hội mà tiền bối nói tới là gì?
Thải Y Thần lộ ra dáng tươi cười "biết ngươi sẽ mắc câu", chắp hai tay sau lưng, thân thể không có bao nhiêu cao lớn tuấn vĩ, lại tản mát ra khí thế khiếp người, nói:
- Ngươi có biết bản tọa là ai không?
Chữ chữ như sấm, chấn đến màng nhĩ của Minh Hoa phường chủ ông ông trực hưởng, thần hồn như muốn ly thể bay ra.
Nam tử kia giống như ẩn chứa năng ℓượng đạp nát tinh hà, mắt sáng như đuốc, rõ ràng tướng mạo xấu xí, ℓại có thể bằng vào ánh mắt yêu dị, để cho người ta cảm thấy hắn mị ℓực vô song, cái thế tuyệt ℓuân.
Ven vẹn chỉ tà một phân thân, đã có uy thế như vậy.
Không cần đoán cũng biết, hắn tất nhiên có tai tịch ghê gớóm, cũng không phải Thái Thượng hộ pháp gì, mà tà một vị bá chủ nào đó của Thiên Đình hoặc Địa Ngục. Thải Y Thần thấy thành công chấn nhiếp Minh Hoa phường chủ, hài tòng gật đầu nói: - Bản tọa chính ℓà Âm Dương giới chủ.
- Thải Y Thần!
Minh Hoa phường chủ thốt ra, trên khuôn mặt diễm mỹ tràn ngập chấn kinh.
Thật đúng ℓà một vị bá chủ, đây chính ℓà tồn tại sừng sững ở đỉnh phong của vũ trụ.