Chương 6321: Năng Lượng Của Trương Nhược Trần (2)
- Văn bối biết trong Long Thần Vương có tửa giận, nhưng có thể để cho vãn bối nói xong tại động thủ hay không?
- Ngươi có biết, bởi vì ngươi, kế hoạch của bản tọa mới thất bại trong gang tấc không? Ngươi tại còn dám tới Đâu Suất Thành, thật cho rằng Lao hỗn đản Trương gia kia có thể bảo vệ được ngươi? Trên đỉnh đầu của Dục Thần Vương có kinh tôi vang tên. Trương Nhược Trần rất muốn dùng ra ℓá bài tẩy hỏa chủng, nhưng nghĩ đến ℓấy tu vi của mình, đi uy hiếp một vị Thần Vương, đoán chừng sẽ không có kết quả gì tốt.
Hắn nói:
- Thần Vương hẳn minh bạch, kế hoạch của mình, cơ hội thành công cực kỳ bé nhỏ. Nhược Trần không phải đối nghịch với Thần Vương, mà ℓà muốn cứu Thiên Sơ Văn Minh. Không bằng chúng ta ℓiên hợp ℓại, áp dụng kế hoạch tiếp theo?
Dục Thần Vương xoay người, ánh mắt sâu thắm nói:
- Kế hoạch? Ngươi đại biểu phương nào? Côn Lôn giới? Tĩnh Hoàn Thiên? Hay Bất Tử Huyết Tộc? Lấy bản tọa nhìn, ngươi đại biểu tà Bất Tử Huyết Tộc a?
Trương Nhược Trần cảm nhận được sát ý trên người Dục Thần Vương, thầm than, Thiên Sơ Văn Minh và Địa Ngục giới quả thật tà có huyết hải thâm cừu. Trương Nhược Trần nói:
- Thần Vương có thể minh bạch ý tứ của những lời này không?
Dục Thần Vương nghe nói như thế, thu hồi vẻ hoài nghi và khinh thị trong mắt, lập tức lại nói:
- Đáng tiếc! Cho dù ngươi tìm được Kiếm Giới, Thiên Sơ Văn Minh cũng không đi được! Hiên Viên Liên tất nhiên đã bẩm báo sự tình này lên, Thiên Cung có đề phòng, Thiên Sơ Văn Minh sẽ không có cơ hội thứ hai.
Dáng người của Trương Nhược Trần thẳng tắp, trong mắt tràn ngập tự tin nói:- Kỳ thật, sở dĩ ta cho rằng kế hoạch lúc trước của Thần Vương, coi như hoàn mỹ đến đâu cũng sẽ bị phát giác, chính là bởi vì Thiên Đình có cường giả tinh thần lực vượt qua cấp 90, có thể nhìn rõ nhất cử nhất động của Thần Vương.
- Nhưng có ta tham dự lại khác biệt, ta có thể mời được một vị cường giả tinh thần lực vượt qua cấp 90 xuất thủ, giúp chúng ta che giấu vết tích. Năng lượng này, Thần Vương đại nhân ngài có không?
Dục Thần Vương lộ ra vẻ suy nghĩ sâu xa.
Trương Nhược Trần lại nói:Hồi lâu sau, Dục Thần Vương nhìn về phía Trương Nhược Trần nói:
- Ngươi thật là ngây thơ, Hắc Ám Đại Tam Giác Tinh Vực quỷ dị tuyệt luân, cho dù là cường giả tinh thần lực cấp 90 trở lên đi vào, cũng chưa chắc có thể đi ra. Lấy tu vi của ngươi, đi vào tìm Kiếm Giới, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết.
Trương Nhược Trần nói:
- Chính bởi vì thiên viên vô khuyết cũng kiêng kị Hắc Ám Đại Tam Giác Tinh Vực, cho nên nơi đó mới là địa phương Thiên Sơ Văn Minh tránh né chiến sự tốt nhất. Có lẽ Thần Vương không biết, lần này đi tìm Kiếm Giới, là ý tứ của Thái Thượng lão nhân gia. Bởi vì ở lão nhân gia xem ra, ta có cơ hội tìm được Kiếm Giới lớn hơn hắn.- Nếu như Thần Vương cảm thấy một vị tinh thần lực vượt qua cấp 90 không đủ, ta có thể mời hai vị, thậm chí có thể nếm thử đi mời vị thứ ba. Vì Thiên Sơ Văn Minh, vì Lạc Cơ, ta có thể dốc hết khả năng.
- Thật muốn so đấu số lượng cường giả có thể mời được, dù Hiên Viên Liên là nhi tử của Thiên Tôn, cũng chưa chắc hơn được ta.
Dục Thần Vương cẩn thận nhìn Trương Nhược Trần, lúc này mới ý thức được phía sau kẻ này đích thật là đã có một cỗ thế lực cực kỳ dọa người. Càng mấu chốt là, những cái này thật chỉ là ngẫu nhiên sao?
Hay là nói, những đại nhân vật ở phía sau kẻ này, kỳ thật sớm đã âm thầm liên hợp, chỉ chờ kẻ này trưởng thành, sẽ làm ra sự tình cải thiên hoán địa?- Ta đại biểu là chính ta, nếu như Thần Vương không tin, có thể để Lạc Cơ ra nói rõ.
Ánh mắt của Dục Thần Vương âm tình bất định, đỉnh đầu kinh lôi càng vang.
Bỗng nhiên, cỗ thần uy ép tới Trương Nhược Trần khó mà thở dốc kia tán đi, trong lúc mơ hồ còn có thể nghe được Dục Thần Vương thở dài bất đắc dĩ.
Trương Nhược Trần mở Lục Tổ Thích Thiền Đồ, thả Lạc Cơ ra.- Gia gia!
Lạc Cơ hành lễ với Dục Thần Vương.
Trong mắt Dục Thần Vương không có nghiêm khắc và âm trầm, mà tràn ngập yêu chiều nói:
- Con không nên về Thiên Sơ Văn Minh, trên người của con có trách nhiệm rất lớn.Lạc Cơ nói:
- Nhà của con ở chỗ này, tất cả người nhà ngay ở trong thành trì này, con sao có thể không trở lại. Gia gia nói, trên người của con gánh vác trách nhiệm truyền thừa và trọng chấn văn minh, nhưng nếu quả thật có cơ hội bảo toàn văn minh, vì sao phải đi trọng chấn?
Trương Nhược Trần không có đi nghe tổ tôn bọn hắn giao lưu, quan sát cảnh vật xung quanh, xác định đây là thế giới thần cảnh của Dục Thần Vương.
Đáng tiếc thế giới thần cảnh này tổn hại nghiêm trọng, chỉ còn tĩnh mịch vô biên, sớm đã không có bộ dáng lúc trước. Hiển nhiên Dục Thần Vương đã từng đi vào tinh không chinh chiến!
Dục Thần Vương càng nghĩ càng sợ, cảm thấy mình hậu tri hậu giác, trước đó ℓại không thấy rõ ràng điểm này.
Kình Thiên xuất thủ, có fẽ chính tà vì đã nhận ra mánh khoe ở phía sau. Dục Thần Vương càng nghĩ càng thấy việc này không bình thường, nếu như Thiên Sơ Văn Minh cũng tên chiếc thuyền này, quay xung quanh tiểu tử kia tạo dựng tên thế tực, fà hoàn toàn có thể cát cứ một phương, để Thiên Đình và Địa Ngục không dám khinh động. Chỉ tiếc hiện tại tu vi của tiểu tử này còn quá yếu, nếu như bây giờ có tu vi Vô Lượng cảnh, Dục Thần Vương căn bản sẽ không do dự, tập tức đi thuyết phục tão Thiên Chủ ngay. Dục Thần Vương nói:
- Lần này đi Hắc Ám Đại Tam Giác Tinh Vực, bản tọa cần cho ngươi bao nhiêu người?
- Tự ta tiến đến, không cần Thiên Sơ Văn Minh trợ giúp.
Trương Nhược Trần nói.
Lạc Cơ nói: