Chương 904: Thế Giới Trong Tranh (1)
Cảnh giới đột phá, thân thể Trương Nhược Trần đột nhiên run ray thoáng một phát.
Sau đó (ỗ chân tông toàn thân mở ra, tạo thành hấp tực, hấp thu tinh khí ở giữa thiên địa.
Thân thể Trương Nhược Trần hoàn toàn bị một vòng xoáy tinh khí bao phủ, thắng đến mấy ngày sau, vòng xoáy tinh khí mới tiêu tán. Đột nhiên, Trương Nhược Trần cười to nói:
- Bắt đã được, bắt đã được! Rốt cục bắt được Thời Gian Ấn Ký.
- Thời Gian Chi Kiếm, Sát Na Vô Ngân.
Cặp mắt của hắn cũng không có mở ra, như vẫn còn ở trong ngủ say. Cánh tay tạo thành kiếm quyết, đột nhiên vung tên, hóa thành cột sáng chém ra ngoài. Bái Kiếm quang chém vào Lĩnh Vực Không Gian, xé ra một vết rách.
- Cái này... Cái này là thế giới trong Càn Khôn Thần Mộc Đồ, không khác gì thế giới chân thật. Thật lợi hại, không biết năm đó tu vi của Tu Di Thánh Tăng đạt đến cảnh giới gì, lại có thể tạo ra một thế giới như vậy.
Trương Nhược Trần thán phục không thôi, lập tức nghĩ đến lý niệm một bông hoa một thế giới, một diệp một Bồ Đề của Phật môn.
Hắn hít sâu một hơi, trong không khí mang theo mùi bùn đất, mùi thơm ngát của hoa cỏ, linh khí tràn vào thân thể, vận chuyển ở trong kinh mạch.Trương Nhược Trần cố gắng nhớ lại, nhưng làm sao cũng nghĩ không ra, đến cùng chuyện gì xảy ra, trong đầu chỉ có chút ấn tượng mơ hồ.
- Chẳng lẽ ta đi chỗ kia, là thế giới trong Càn Khôn Thần Mộc Đồ?
Càn Khôn Thần Mộc Đồ hấp thu Bản Nguyên chi khí của Mộc Tinh Khư Giới, có lẽ Tiếp Thiên Thần Mộc đã lớn, đủ để chống đỡ thế giới trong tranh.Hắn cảm giác, hình như mình là cùng lão giả kia luyện kiếm pháp mấy tháng.
Nhưng lại giống như chỉ mới qua một sát na.
- Lại là loại cảm giác lần trước, như đã qua thật lâu, lại như chỉ mới qua nháy mắt. Bất quá lúc này đây, so với lần thứ nhất thì rõ ràng hơn rất nhiều. Ta dám khẳng định, đích thật là cùng một lão giả học kiếm, học chính là Thời Gian Chi Kiếm. Chiêu thứ nhất tên Sát Na Vô Ngân.Nghĩ đến đây, Trương Nhược Trần lập tức rót chân khí vào Càn Khôn Thần Mộc Đồ, xôn xao… mặt ngoài bức tranh dâng lên từng đạo hào quang.
Những hào quang kia nhỏ như sợi tơ, sau đó hội tụ lại, hóa thành một cánh cửa không gian.
Trương Nhược Trần sải bước đi vào cánh cửa không gian, như xuyên qua màn sáng, sau một khắc, hai chân của hắn dẫm trên bãi cỏ xanh biếc.- Thời Gian Chi Kiếm thật lợi hại, rõ ràng có thể phá vỡ Lĩnh Vực Không Gian. Nhưng ta là làm sao luyện thành Thời Gian Chi Kiếm?
Trương Nhược Trần vuốt vuốt huyệt thái dương, dùng sức nhớ lại.
Ngay vừa rồi, hắn đưa tay đặt lên Càn Khôn Thần Mộc Đồ, tựa hồ thấy được một cây cổ thụ to lớn, còn có một lão giả diễn luyện kiếm pháp.Lập tức, huyết thủy tràn vào, hoàn toàn bao phủ thân thể Trương Nhược Trần.
Trương Nhược Trần mở mắt, hai tay hóa thành chưởng ấn, lần nữa tạo ra Lĩnh Vực Không Gian.
Hắn nhìn nhìn tay của mình, lại nhìn Càn Khôn Thần Mộc Đồ trên mặt đất, lầu bầu nói:Trương Nhược Trần đưa mắt nhìn đi, toàn bộ thế giới xanh um tươi tốt, địa phương xa xôi mơ hồ có thể trông thấy từng rặng núi lớn cao vút trong mây, mây mù lượn lờ, cho người một loại cảm giác man hoang.
Trước một khắc, vẫn còn ở trong huyết trì ánh sáng lờ mờ.
Sau một khắc, lại đi vào một thế giới độc lập, giống như thế ngoại đào nguyên.
- Trình độ ℓinh khí không kém Thiên Ma Lĩnh bao nhiêu, nhưng không cách nào so sánh với Đông Vực Thánh Thành.
Nồng độ tinh khí quyết định hoàn cảnh tu tuyện ưu khuyết. Nhưng cũng không tuyệt đối. Chỉ cần Trương Nhược Trần có đủ Linh Tĩnh, có thể bố trí ra một Tụ Linh Trận. Kể từ đó, dù thế giới trong tranh ℓinh khí cằn cỗi, cũng không ảnh hưởng tu ℓuyện chút nào.
Trọng yếu nhất ℓà, thế giới trong tranh qua mười ngày, ngoại giới mới qua một ngày.
Đây mới ℓà địa phương trợ giúp ℓớn nhất với Trương Nhược Trần!
Trương Nhược Trần nhìn thoáng qua chân trời, rất nhanh thấy được Tiếp Thiên Thần Mộc, vì vậy hắn triển khai thân pháp bay ℓên.