Vạn Cổ Tinh Không

Chương 58


Liễu Giai Nhân cười nhẹ, nụ cười này quả thật mê hoặc lòng người, âm thanh bình tĩnh nói.

"Tính ra mạng ngươi còn tốt, rơi từ trên cao vậy mà không chết, trùng hợp lại gặp phải ta đang đi ngang qua, nên tiện tay đem ngươi cứu trở lại, không thì ngươi đã táng th@n dưới miệng núi lửa."
"Lần này nhờ có cô nương, đa tạ rất nhiều."
Trong lòng Vũ Thuần Tử hiện lên tia cảm kích, từ bên trong đáy lòng nói ra.

"Hiện tại xương cốt bên trong còn chưa lành lặn, ngươi tốt nhất đừng đi nhiều."
Liễu Giai Nhân mở miệng khuyên nhủ, sau đó tiến tới nâng Vũ Thuần Tử đặt lên giường.

Vũ Thuần Tử trong lòng xấu hổ, đây là lần đầu tiên được nữ nhân chăm sóc, không khỏi có chút bối rối.

"Không cần… Ta tự lên được!"
Liễu Giai Nhân không để ý đến hắn, chầm chậm dìu hắn đến bên giường, Vũ Thuần Tử ngửi được mùi thơm từ trên người nàng, mùi thơm này cùng mùi hương trong phòng giống nhau, dù không biết từ loài hoa gì, nhưng cảm giác rất dễ chịu.


"À, ngươi gọi Vũ Thuần Tử sao?"
Liễu Giai Nhân dường như nhớ ra cái gì chợt hỏi.

"Phải!"
Vũ Thuần Tử gật đầu đáp.

"Ta hiểu, dù không biết ngươi gặp phải chuyện gì, nhưng nơi này gọi là Vực Trượng Thiên Nhai, chỉ có vào được nhưng không thể ra được, dù là cao thủ trên Phá Đan cảnh cũng không thể."
Liễu Giai Nhân nhẹ cười, dường như đang nói một kiện sự tình đơn giản.

Vũ Thuần Tử nghe xong trực tiếp rơi vào im lặng.

Vực Trượng Thiên Nhai hắn cũng có nghe tới, truyền thuyết kể rằng, Vực Trượng Thiên Nhai hình thành từ mấy triệu năm về trước, do một người làm nên, người này pháp lực cao cường, tay không tấc sắc đem mặt đất chém nứt, biến thành một vùng u tối sâu vạn trượng.

Sau khi tạo nên vết nứt này, phía dưới vết nứt đột nhiên xuất hiện một bí cảnh kỳ lạ, bên trong còn tỏa ra yêu khí tà dị, chỉ cần ngửi nhẹ một hơi, cũng đủ khiến vô số nhân loại tu sĩ nhập ma.

Người kia thấy vậy, trực tiếp dùng tay đánh ra từng đạo trận pháp, đem yêu khí phong ấn hoàn toàn vào bên dưới.

Sau khi trận pháp hoàn thành, trên trời cao bỗng nhiên xuất hiện quang minh ánh sáng, một luồng ánh sáng mạnh mẽ lao thẳng xuống Vực Trượng Thiên Nhai.

Trận pháp do người kia tạo nên bỗng chốc trở nên cứng rắn vô cùng, quanh thân trận pháp liền bị bao phủ ấn ký thiên đạo.

Kể từ đó trở đi, Vực Trượng Thiên Nhai cách biệt với thế giới bên ngoài, tu sĩ bước vào không thể huy động tu vi, toàn bộ tu vi cũng triệt để phong ấn, ngay cả linh khí thiên địa cũng bị ngăn cách bên ngoài trận pháp.

Nghĩ tới điểm này, Vũ Thuần Tử cũng đoán ra được, xem ra toàn bộ tu vi của chính mình, đã bị nơi này phong ấn, không thể phát huy ra lực lượng.

"Này, ngươi bị sao thế?"

Cảm giác Vũ Thuần Tử thất thần.

Liễu Giai Nhân liền lên tiếng hỏi.

"Không có gì, ta đang suy nghĩ một chút."
Vũ Thuần Tử nhẹ nói.

"Được rồi, ngươi thương thế còn chưa lành, tốt nhất nên ở đây đừng đi ra ngoài."
Liễu Giai Nhân mở miệng nhắc nhở, nam nhân xa lạ ở trước mặt này, vốn không có bao nhiêu ý nghĩ xấu xa gì, chỉ đối với Vũ Thuần Tử quan tâm chút ít, ít ra nơi này, cũng có một người đồng chung cảnh ngộ với nàng.

Liễu Giai Nhân không tiếp tục ở lại lâu, dặn dò hắn vài câu, sau đó rời đi ra ngoài tìm kiếm ít thảo dược.

Vũ Thuần Tử gật đầu, lặng yên nhìn bóng dáng thiếu nữ bước ra khỏi căn phòng, trong lòng bất giác hiện lên tia xúc động.

"Chẳng lẽ thật không thể thoát khỏi đây sao?"
Qua những lời Liễu Giai Nhân nói vừa nãy, Vũ Thuần Tử chợt rơi vào trầm tư, Vực Trượng Thiên Nhai vốn là nơi bí cảnh kỳ bí, chỉ có vào nhưng lại không thể đi ra.

Lần này coi như xui xẻo thật sự, Kinh Thiên Đao rơi vào dung nham, không biết còn nguyên vẹn hay không, ngay cả bản thân bây giờ cũng rơi vào tuyệt địa, khó có cơ hội trở ra.


"Tới đâu thì tới, trước tiên đem thương thế hồi phục rồi tính tiếp."
Qua một canh giờ, Liễu Giai Nhân cuối cùng trở lại, chỉ thấy sau lưng nàng mang một đống thảo dược kỳ lạ, mùi hương nồng nặc truyền vào trong mũi hắn.

"Nàng là y sư sao?"
Vũ Thuần Tử nhíu mày thầm nghĩ, y sư tuy không tính là nghề nghiệp lớn, nhưng cũng xem là một nghề đáng tôn vinh.

Y sư tại trong mắt tu sĩ, không có đáng lấy một đồng, nếu sinh sống tại nhân thường, tất nhiên sẽ được coi là thánh y cứu nhân độ thế, có khi tôn lên làm bồ tát cứu khổ cứu nạn.

Ngoại trừ y sư ra, còn có nhiều ngành nghề tiêu biểu, như Luyện Khí sư, Luyện Đan sư, Trận sư, Phù sư…
Mà Y sư chính là bước đầu tiên của cửa ngưỡng tiến vào Dược sư, qua Dược sư sẽ tới Đan sư, tu sĩ thường hay gọi là Luyện Đan sư.

Luyện Đan sư, Luyện Khí sư, Trận sư, Phù sư là bốn ngành nghề nổi bật nhất, được cả đại lục tôn sùng, cũng là nghề có thể hái ra tiền, rất nhiều tu sĩ không dám mạo phạm đến bọn họ..

Bình Luận (0)
Comment