Vạn Giới Vĩnh Tiên

Chương 320


Linh văn trận trang bảo vật đỉnh cao tại tu chân giới là, người thấy đã ít, người có càng ít hơn.
Nên nhiều tu sĩ chưa thấy linh văn trận trang lại tưởng tượng linh văn trận trang thành hình phẳng, khắc trên da thú, dán vào mình là xong.
Chỉ linh cấu sư mới biết linh văn trận trang là một kết cấu lập thể phức tạp. Da thú khắc được linh văn trận trang tất dày như đồng tiền ở thế tục giới. Đối với tuyệt đại đa số mọi người thì độ dày đó cũng như "mặt phẳng".
Với linh cấu sư thì độ dày đó có thể chia làm ba tầng.
Với Tôn Lập thì có thể thành năm tầng, nếu cần, gã tối đa chia được thành chín tầng.
Nhưng tầng này có kết cấu khác nhau, các kết cấu trừ dựa vào năng lượng thông đạo từ các bộ phận và nét khắc trận pháp nối với bên ngoài thì cả linh văn trận trang còn trận thung nhỏ hơn cả chân muỗi.
Trận thung trong trận pháp có thể dài mấy trượng, nhưng ở linh văn trận trang phải rất nhỏ, không thì cho vào thể nội sẽ khó sử dụng.
Tế luyện trận thung nhỏ như thế, còn phải triện khắc kết cấu, đấy là một trong những kỹ xảo mà linh cấu sư vượt lên tu chân thế giới.
Tôn Lập gắn linh văn trận trang đó lên tay trái - - gã chiếu theo kinh mạch ở đó mà thiết kế.
Mới dán lên, trận thung trong linh văn trận trang thò ra, đâm vào da gã, quá trình này mảnh như không thấy nhưng càng không có cảm giác thì linh văn trận trang càng thành công, nếu thấy đau thì dù thành công, linh văn trận trang cũng không phối hợp hoàn mỹ với chủ nhân.
Trận thung vào thể nội, những bộ phận khác mới "lạc ấn" vào theo.
Quá trình này cực kỳ thống khổ.
Như có người ấn sắt nóng lên da, thậm chí thống khổ hơn, vì còn ăn sâu vào kinh mạch, vào cơ nhục, thậm chí vào xương cốt!

Tôn Lập đau đến run rẩy, nhưng tay trái bất động.
Linh quang yên vụ dấy lên, kết cấu trên da thú từ từ tan vào tay gã, da thú hóa thành tro, tan trong quang vụ.
"Vù - - "
Tôn Lập thở phào, mồ hôi đầm đìa.
Võ Diệu nói đem mình ra thử lần đầu có lợi, vì Long bì ảnh tuy phá tổn nhưng kỳ thực uy lực cực kỳ khủng khiếp, tiếp nữa mình hiểu rõ kinh mạch nhất nên sẽ kết hợp hoàn mỹ.
Tôn Lập gắn thành công, cũng muốn thử xem linh văn trận trang đầu tiên uy lực cỡ nào - - gã hơi thắc thỏm, có lẽ nên giảm bớt kỳ vọng xuống chỉ cần thành công là được chăng?
Gắn thành công không có nghĩa là linh văn trận trang thành công, đây là lần đầu của Tôn Lập, hà huống dùng linh văn trận trang của thần long mà thay đổi?
Gã hít sâu một hơi, linh nguyên từ từ dồn ra, vận chuyển đến tay trái, vào linh văn trận trang.
Lúc mới khơi động tựa hồ hơi trì trệ, đấy là bình thường do linh nguyên lần đầu chảy vào linh văn trận trang. Kết cấu thần bí được khởi động rồi từ từ vận chuyển tới vị trí Long bì ảnh.
"Xoạt! - "
Tiếng động cực khẽ vang lên, linh văn trận trang trong Long bì ảnh trầm mặc, Tôn Lập thất vọng.
Gã tưởng đã thất bại thì Long bì ảnh sáng lên.
Sức mạnh dâng tràn trên tay trái, gã giơ tay thấy kim hồng sắc quang mang dày tới ba đốt tay bao phủ, như hồng thủy tinh bọc quanh tay.

Tôn Lập hớn hở, đấy là tinh quang do năng lượng ngưng tụ thành, hàm chứa sức mạnh không tin nổi!
"Ha ha ha!"
Gã cười vang.
Tay trái vung lên, quang phong ào ào, thanh thế kinh nhân!
Gã động tâm niệm, linh văn trận trang chuyển hóa sang hình thái khác, Long bì ảnh bay lên khỏi linh văn trận trang, trận pháp phong ấn sáng rực kiếm ảnh...
Linh văn trận trang này lợi dụng linh văn trận trang phá tổn trong Long bì ảnh để thành linh văn trận trang mới, có thể phát Long bì ảnh ra sử dụng như pháp bảo.
Diễn luyện xong, gã hớn hở thu Long bì ảnh thu về. Linh văn trận trang tắt quang mang, trở lại bình tĩnh.
Từ lúc kích hoạt, linh văn trận trang dù chủ nhân không biết cũng từ từ hút thiên địa linh khí, trữ lại sử dụng sau.
Linh văn trận trang của Đại Tùy linh cấu sư không thể dự trữ năng lượng, chỉ khi kích phát linh văn trận trang mới lâm thời ngưng tụ thiên địa linh khí, uy lực tất nhiên giảm đi.
Tôn Lập thiết kế bốn trữ năng trận pháp trong cơ sở phong ấn của linh văn trận trang này, lại nối với tám Tụ linh trận, tại nơi linh khí mỏng như Ô Hoàn thì nửa tháng mới hút đủ; về Đại Tùy chỉ cần mười hai ngày.
Cũng vì Tôn Lập đẳng cấp hữu hạn, theo Võ Diệu thiết kế, ít nhất cần ba mươi sáu cao giai trữ năng linh trận, nối với một trăm bốn mươi bốn cao giai Tụ linh trận mới "cơ bản" đủ yêu cầu.
Linh văn trận trang đầu tiên thành công, tạo niềm cổ vũ rất lớn với gã, gã tính xem có nên chế tác ỗi người một linh văn trận trang.
Lần này bế quan rất lâu, Tôn Lập ra ngoài thì đã thấy một người hầu đợi sẵn, chào gã xong là đi bẩm cáo Tông Dương Hỏa.

Tôn Lập theo thói quen, ra sân xách thùng tắm gội, gột sạch mồ hôi.
Nước trong núi lạnh buốt, gã tắm rất dễ chịu.
Gã thu dọn sạch sẽ xong, Tông Dương Hỏa cười ha hả đi vào, trước đó thỉnh thoảng gã bế quan vài ngày, lần nào cũng có Thú thần ấn mới, đều “bàn bạc” với y và Tông Khánh Viêm.
Nói là "chia sẻ" chứ thực tế cả hai chăm chú học tập Tôn Lập, có gì không hiểu là hỏi.
Tôn Lập lần này bế quan lâu như thế, Tông Dương Hỏa mỉm cười: "Ha ha, Tôn tiên sinh lần này có tác phẩm kinh thế hãi tục gì?"
Tác phẩm kinh thế hãi tục đương nhiên có nhưng không thể cho xem, Tôn Lập nhủ thầm.
"Lần này tại hạ bế quan tu luyện."
Tông Dương Hỏa hơi thất vọng nhưng rồi hiểu ngay: "Đúng rồi, tiên sinh, mấy hôm trước có một lão giả thần thần bí bí dến tìm, biết tiên sinh bế quan thì nghỉ lại ngoài tiểu trấn."
Tượng Bôn sơn vốn không có tiểu trấn nào, nơi này linh thú hoành hành, trước đây không có người ở.
Sau đó Tông Dương Hỏa thích linh thú trong núi nên sống ở đây, Tông gia phát triển dần, tông tộc thân thuộc cũng tới ở, Tượng Bôn sơn nhờ vào Tông gia mà hình thành một tiểu trấn.
Chín phần mười số dân tiểu trấn sống nhờ vào Tông gia. Bất quá tiểu trấn và Tông gia đại viện cách nhau chừng năm dặm.
Thần bí lão nhân đó ở trong một khách sạn.
Tôn Lập lấy làm lạ, gã không có người thân ở Ô Hoàn thì sao lại có người tìm? Tông Dương Hỏa nói: "Vị lão tiên sinh đó tựa hồ là người ở cạnh Vu lão tại Thú thần đại hội..."
Lúc cuối Thú thần đại hội, cạnh Vu Thần Uyên có thêm một lão giả che mặt, ai cũng lạ lùng nhưng đấy là đặc quyền của Vu lão nên không ai dám hỏi, dù Tông Dương Hỏa cũng tránh xe họ.
Bất quá Tông Dương Hỏa nhớ được hình dáng.

Tôn Lập giật mình, Tô Phượng Trai đến rồi, y tới đây làm gì?
Lại nghĩ gã tới Tông gia không phải chuyện gì bí mật, Tô Phượng Trai nghe ngóng là ra, gã gật đầu, thản nhiên nói: "Được, mời y đến đây."
Tông Dương Hỏa đi ngay.
Tôn Lập co tay tính, bọn gã tới Tông gia lão trạch đã ba tháng, bọn Tô Tiểu Mai chắc sắp xuất quan, tiếp theo nên đi tìm cao cấp linh thú.
Tuy đã định sẽ bế quan tăng tiến cảnh giới, tăng cường tự thân thực lực rồi vào Vĩnh Một uông dương, nhưng ba tháng liền thì gã cũng nóng lòng, nghĩ đến giấc mộng thế giới sụp đổ là gã càng muốn về.
Quan trọng là tìm cao cấp linh thú. Tô Phượng Trai là Bắc Ô Hoàn linh thú giới đệ nhất nhân, ngang với Vu Thần Uyên, việc này y có thể giúp được.
Chỉ sau một canh giờ Tô Phượng Trai đã tới Tông gia lão trạch.
Tông Dương Hỏa và Tông Khánh Viêm dẫn người tới rồi tìm cớ lui đi, trong nhà chỉ còn lại Tôn Lập và Tô Phượng Trai, y cười ha hả cởi khăn ra: "Che giấu thế này khó chịu quá."
Tôn Lập cười: "Các hạ vì sao không dùng pháp thuật thay đổi dung mạo?"
Tô Phượng Trai lắc đầu: "Lúc trả tại hạ bị Vân độc hoa mãng phun trúng, tuy đã chữa nhưng có những kinh mạch bị tổn hại, không thể dùng pháp thuật thay đổi dung mạo."
Tôn Lập lúc đó mới để ý quả nhiên nét mặt Tô Phượng Trai tuy bình thường nhưng không thể hiện phong phú như mọi người.
Gã hỏi ngay: "Tô lão tìm mỗ có việc gì?"
Tô Phượng Trai gật đầu, nói thật: "Đích xác có việc xin tiên sinh giúp."
"Tô lão cứ nói."

Bình Luận (0)
Comment