Vận May Đổi Đời

Chương 260


Không ngoài dự đoán thì khoảng nửa năm nữa, Lưu Thái Ny sẽ qua đời.

Sau đó, Lưu Quân lấy tên là vu tăng Dực Long, khổ tâm luyện tập suốt bốn năm, cuối cùng đã trở thành một nhân vật nức tiếng.

Lý Thần không ngờ rằng Trịnh Mộ Kiếm lại tìm tới Lưu Quân.

Nếu như là người khác, hôm nay anh thật sự đã gặp phiền phức rồi, nhưng anh hiểu rất rõ máu anh hùng trong người Lưu Quân.

Cộng thêm câu anh vừa nói, Lý Thần đủ tự tin để nắm bắt cục diện, khiến cho Lưu Quân bỏ tối theo sáng.

“Tôi biết chuyện chị gái của anh bị bệnh máu trắng, bây giờ hai chị em các anh rất nghèo, đã bị bệnh viện đuổi ra ngoài vì không có tiền nộp viện phí, mà tôi có thể giúp anh”, Lý Thần nhìn chằm chằm Lưu Quân, nói.

Lưu Quân nghi hoặc nhìn Lý Thần, trầm giọng nói: “Sao anh lại biết chuyện của chị em tôi?”
“Trên đời này có rất ít chuyện mà tôi không biết”, Lý Thần cười nhẹ, bởi vì anh cảm nhận được đối phương vẫn còn lương tâm, chỉ còn có một tia hi vọng, anh tuyệt đối sẽ không từ bỏ con đường này.

Còn Lý Thần, vừa hay mang đến cho gã hi vọng, hơn nữa không chỉ là một tia hi vọng, mà là một hướng đi tươi sáng có thể chữa khỏi cho chị gái gã.


“Tôi còn biết là do Trịnh Mộ Kiếm bảo anh tới đây, đúng không?”
Lưu Quân không trả lời câu hỏi này của Lý Thần.

Im lặng có nghĩa là thừa nhận.

Lý Thần cười nhẹ: “Anh nghĩ đi, Trịnh Mộ Kiếm bảo anh đối phó tôi, khi mọi chuyện thành công, anh sẽ bị hắn nắm thóp, cả đời này anh làm sao thoát ra khỏi bàn tay của hắn được?”
Sắc mặt Lưu Quân lập tức thay đổi, lúc này gã không nghĩ nhiều về việc tại sao Lý Thần lại biết chuyện của mình mà thay vào đó, gã bắt đầu suy xét về ý đồ của Trịnh Mộ Kiếm.

.

Ngôn Tình Ngược
Bởi vì lúc trước một lòng muốn có tiền cứu chị gái, gã hoàn toàn không suy nghĩ đến hậu quả.

Nhưng bây giờ, gã quả thực có chút do dự!
“Trịnh Mộ Kiếm không dám tới tìm tôi mà bảo anh tới đối phó với tôi, chứng tỏ hắn sợ tôi, một khi tôi xảy ra chuyện, anh nghĩ xem, anh có thể thoát được không?”
Sắc mặt Lưu Quân sầm xuống, nói: “Tôi không nghĩ nhiều như vậy, bây giờ tôi cần tiền!”
“Tôi có thể cho anh tiền, còn có thể cho anh tủy cứu mạng chị gái anh!”
Lời nói của Lý Thần đã khiến Lưu Quân hoàn toàn bị lay động.


Nếu như có thể, gã đương nhiên không muốn làm chuyện phạm pháp.

Thực lực gã có mạnh thế nào thì sao chứ?
Lẽ nào gã có thể chống lại pháp luật được sao?
Trong khoảng thời gian này, gã đã thấy rõ được, trên đời này, dù có thực lực mạnh cũng không là cái gì.

Chỉ có giàu có và quyền lực mới là thật thôi.

Còn Lý Thần ở trước mặt này, từ đầu đến cuối luôn tỏ ra rất bình tĩnh, không có chút lo lắng nào.

Chỉ riêng khoản này đã mạnh hơn Tiền Thế Minh và Trịnh Mộ Kiếm rất nhiều rồi.

“Sao tôi tin anh được?”, Lưu Quân hỏi.

Lý Thần biết Lưu Quân đã động lòng, anh cười khẽ một tiếng, nói: “Trịnh Mộ Kiếm cho anh bao nhiêu tiền?”
“Một triệu”, Lưu Quân thẳng thắn trả lời.

“Đúng là một khoản tiền lớn”, Lý Thần cười nhạt nói.

Nói xong, Lý Thần gọi điện thoại ở ngay trước mặt Lưu Quân.

“Giám đốc Lưu, là tôi đây, lấy hai triệu tiền mặt ra khỏi két sắt của công ty, mang đến khách sạn cho tôi, cho ông thời gian nửa tiếng”..

Bình Luận (0)
Comment