Vận May Đổi Đời

Chương 265


Lời nói của Lý Thần khiến Tiền Thế Minh rùng mình.

Từ những lời của Trịnh Mộ Kiếm, Tiền Thế Minh đã xác nhận được một việc.

Đó là Lý Thần đã sử dụng một số biện pháp để khiến Trịnh Mộ Kiếm và thậm chí là nhà họ Trịnh phải chịu một tổn thất to lớn.

Gợi nhớ đến cái tát in hằn trên mặt Trịnh Mộ Kiếm khi đó và ánh mắt tức giận muốn ăn tươi nuốt sống Lý Thần ngày hôm nay…
Tiền Thế Minh đột nhiên nhận ra… lần này mình gây ra họa lớn rồi.

Anh ta không có tự tin như Lý Thần, gia đình của anh ta thậm chí không phải một gia tộc.

Cùng lắm là một công ty giàu có và có chút danh tiếng ở Tân Hải mà thôi…
Với vốn liếng như này, anh ta làm sao có thể đấu được với Lý Thần – người đã khiến nhà họ Trịnh phải chịu tổn thất lớn?
“Lý Thần, chúng ta là bạn học… Chúng ta là bạn học cấp ba đấy, ba năm học chung, dù sao thì cũng có chút tình cảm đúng không?”
“Tôi biết mình sai rồi, như vậy đi, tôi quỳ xuống dập đầu nhận sai với cậu được không!”
Nói xong, Tiền Thế Minh quỳ phịch xuống, không hề do dự dập đầu trước mặt Lý Thần, sau đó liên tục đưa tay ra tự tát vào mặt mình.

Tiền Thế Minh vì muốn sống nên đã dồn hết chút sức lực cuối cùng của mình, âm thanh của những cái tát vang lên rất rõ ràng, chỉ sau ba đến năm cú đánh, khuôn mặt anh ta đã sưng tấy lên.


Nhìn đầu Tiền Thế Minh lúc này đã sưng như đầu heo, Lý Thần nheo mắt lại.

Trong mắt của anh, Trịnh Mộ Kiếm là một cậu chủ con nhà giàu có bị chiều hư nên mới không coi ai ra gì, vô pháp vô thiên như vậy, không mưu trí cũng không thủ đôạn, điều này rất rõ ràng.

Nhưng Tiền Thế Minh thì khác, Tiền Thế Minh lòng dạ sâu hơn, tâm địa độc ác hơn.

Kế hoạch gọi Lưu Quân đến xử lý anh hôm nay là do một tay Tiền Thế Minh thực hiện.

Vậy cũng thôi đi, nhưng khi kế hoạch thất bại, Tiền Thế Minh có thể hạ mình đến mức này.

Mấy cái tát này, người khác chỉ nghe thôi mà cũng thấy đau.

Nhưng tuyệt đối không có nghĩa là Tiền Thế Minh dễ đối phó hơn Trịnh Mộ Kiếm.

Loại người này mới là rắn độc thật sự, nếu không đánh chết nó lần này, những rắc rối tiếp theo sẽ theo đó mà ập đến.

Lý Thần cứ thản nhiên đứng nhìn Tiền Thế Minh tát mình hết lần này đến lần khác mà không ngăn cản, cũng không lên tiếng.


Dần dần, Tiền Thế Minh tát đến mức trước mặt toàn là sao, cảm thấy hai má mình tê dại đến mất đi ý thức, khóe miệng chảy ra vết máu.

Cuối cùng, tay của anh ta cũng hết sức rồi, nói với Lý Thần: “Cầu xin cậu tha cho tôi, tôi bảo đảm, từ nay về sau tôi sẽ xốc lên cái đuôi lên mà làm người, sẽ không bao giờ gây rắc rối cho cậu nữa”.

Lý Thần cười nhạt, như thể định bỏ qua cho anh ta vậy.

Khi trong lòng của Tiền Thế Minh dấy lên hi vọng, Lý Thần lấy điện thoại di động ra.

Cuộc gọi này được gọi cho Triệu Hùng, rất nhanh đã được kết nối.

“Sếp Lý, chào anh”, giọng của Triệu Hùng có chút bối rối, nhưng vẫn rất kính trọng.

“Đêm nay sẽ cho ông làm vua của ngành vật liệu xây dựng Tân Hải, ông có dám không?”
Nghe thấy lời của Lý Thần, Triệu Hùng bật dậy khỏi giường, hơi thở lập tức trở nên gấp gáp và nặng nhọc.

“Tôi dám”, Triệu Hùng nói.

“Vậy tốt, tung tin ra ngoài đi, sau đó thông báo cho các nhà cung cấp mà ông đã liên hệ, bảo họ tới công ty Tiền Trình giải quyết các khoản thanh toán trước đó”.

Triệu Hùng hỏi: “Sếp Lý, có phải tình hình đã thay đổi rồi không?”
Lý Thần liếc nhìn Tiền Thế Minh đang tràn đầy kinh ngạc, nhẹ giọng nói: “Tiền Thế Minh đang ở bên cạnh tôi”.

Chỉ một câu nói ngắn gọn, Triệu Hùng dường như đã đánh hơi được một số chuyện nhạy cảm và kinh sợ, nén sự tò mò của mình xuống, nói: “Tôi sẽ lập tức đi làm ngay, tôi đảm bảo, rất nhanh thôi, cửa công ty Tiền Trình sẽ bị chủ nợ chặn chật cứng”..

Bình Luận (0)
Comment