Vận May Đổi Đời

Chương 319


Chuyện này không thể cứu vãn được nữa.

Bây giờ cát bụi đều đã lắng xuống, Hoa Nghị Huynh Đệ đã thuộc về Lý Thần một cách hợp pháp.

Ngô Hồng Hà bây giờ chẳng khác nào một tên hề!
Đây là lần đầu tiên Ngô Hồng Hà cảm thấy tức giận và nhục nhã như vậy sau ba mươi năm sống trên đời này.

Đổi lại là trước đây, Ngô Hồng Hà nhất định sẽ không dừng lại.

Nhưng Ngô Hồng Hà không phải kẻ ngốc, lần này mức giá mà Lý Thần đưa ra, anh em nhà họ Vương không thể nào từ chối được!
Trước sự cám dỗ lớn như vậy, việc uy hiếp anh em nhà họ Vương đương nhiên không thể đạt được hiệu quả như mong muốn.

Cưỡng ép càng không thể được, anh em nhà họ Vương cũng không phải loại hiền lành gì.


Dù bọn họ không muốn đắc tội với nhà họ Ngô, nhưng số tiền mà Lý Thần trả cũng đủ để họ cao chạy xa bay rồi!
Ngô Hồng Hà hít sâu một hơi, lạnh lùng nhìn Lý Thần một cái, nói: “Được rồi! Để tao xem xem, mày tốn 600 triệu để mua lại giải trí Hoa Nghị Huynh Đệ, liệu có bật lên được không!”
Trái tim của Mạnh Quốc Đàm đập loạn xạ, ông ta liếc nhìn Ngô Hồng Hà, nhưng anh ta chỉ dừng chân lại một chút, sau đó lại bỏ đi không ngoảnh đầu lại.

Lúc này, Mạnh Quốc Đàm cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng.

Ông ta biết rằng Lý Thần muốn ra đòn với mình.

Nhưng chỗ dựa lớn nhất Ngô Hồng Hà của ông ta đã đi rồi, vậy thì còn ai sẽ quan tâm đến sự sống chết của ông ta nữa chứ?
“Lý Thần, đừng ức hiếp người quá đáng!”, Mạnh Quốc Đàm tức giận nói.

Ông ta đã lăn lộn ở Yến Kinh hơn mười năm, tất cả tài sản của ông ta đều do công ty này mà lên, làm sao có thể cam tâm từ bỏ được.

“Ha ha, cạnh tranh thương trường thường tình ấy mà, tôi ức hiếp ông lúc nào?”, Lý Thần lạnh lùng nói.

Sắc mặt Mạnh Quốc Đàm lập tức thay đổi, môi khẽ run lên, không dám nói gì nữa.

Trái tim của Mạnh Quốc Đàm đập loạn xạ, ông ta liếc nhìn Ngô Hồng Hà, nhưng anh ta chỉ dừng chân lại một chút, sau đó lại bỏ đi không ngoảnh đầu lại.

Lúc này, Mạnh Quốc Đàm cảm thấy hoàn toàn tuyệt vọng.

Ông ta biết rằng Lý Thần muốn ra đòn với mình.


Nhưng chỗ dựa lớn nhất Ngô Hồng Hà của ông ta đã đi rồi, vậy thì còn ai sẽ quan tâm đến sự sống chết của ông ta nữa chứ?
“Lý Thần, đừng ức hiếp người quá đáng!”, Mạnh Quốc Đàm tức giận nói.

Ông ta đã lăn lộn ở Yến Kinh hơn mười năm, tất cả tài sản của ông ta đều do công ty này mà lên, làm sao có thể cam tâm từ bỏ được.

“Ha ha, cạnh tranh thương trường thường tình ấy mà, tôi ức hiếp ông lúc nào?”, Lý Thần lạnh lùng nói.

Sắc mặt Mạnh Quốc Đàm lập tức thay đổi, môi khẽ run lên, không dám nói gì nữa.

Ông ta biết rằng Lý Thần là người nói được làm được.

Từ việc anh bỏ 600 triệu ra để mua Hoa Nghị Huynh Đệ mà không hề chớp mắt, chuyện bóp chết ông ta và giẫm chết một con kiến không có gì khác biệt cả.

Mà Ngô Hồng Hà thì không quan tâm đến ông ta, ông ta làm sao có thể là đối thủ của Lý Thần được chứ?
Mạnh Quốc Đàm cảm thấy tuyệt vọng một cách sâu sắc.


“Sếp Lý, anh tha cho tôi đi, tôi không dám đối đầu với anh nữa”, Mạnh Quốc Đàm khóc lóc, cầu xin lòng thương xót.

Lý Thần liếc nhìn Mạnh Quốc Đàm, đột nhiên mỉm cười nói với Diêu Chí Quân: “Chú Diêu, chú thấy công ty của Mạnh Quốc Đàm đáng giá bao nhiêu?”
Diêu Chí Quân ngây người ra, trước đây Lý Thần chưa từng thảo luận chuyện này với ông ấy, nhưng lúc này đương nhiên ông ấy phải phối hợp với Lý Thần.

Diêu Chí Quân cũng cười theo, nghiêm túc xoa cằm nói: “Trước đây ấy mà, thì có thể khoảng bảy tám triệu, nhưng bây giờ thị trường không tốt, kinh doanh khó khăn, nhiều nhất thì cũng chỉ 2 triệu thôi?”
Mạnh Quốc Đàm nghe xong lập tức nổi giận, hét lớn: “Ông nói nhăng cuội gì vậy, riêng nguồn khách hàng trong tay công ty chúng tôi cũng nhiều hơn con số này!”
Lý Thần nhẹ giọng nói: “Chú Diêu nói 2 triệu vậy thì là 2 triệu, ông có thể bán cho tôi với giá 2 triệu, hoặc là cạnh tranh với chúng tôi”.

Sắc mặt Mạnh Quốc Đàm lập tức tái đi, trái tim ông ta đang rỉ máu.

Dùng 2 triệu để mua lại công ty của ông ta, việc này khiến ông ta lỗ trắng tay chứ còn gì..

Bình Luận (0)
Comment