Vận Mệnh Nghịch Hành

Chương 33 - Ngươi Thật Sự Là Trần Ngọc

Đúng lúc này từ trong đám người hiếu kỳ kia bất chợt vang lên một giọng nói đầy uy phong: “Kim xà bang đến mau tránh đường”, chẳng ai bảo ai nhưng tất cả đều nhanh chóng nép vào 2 bên đường để lộ ra một khoảng trống lớn. Người dẫn đầu của Kim xà bang hôm nay chẳng ai xa lạ chính là bang chủ Kim xà bang Lý Vân Vũ, theo sau hắn chính là Lý thừa phong và tứ đại hộ pháp.

-Lý bang chủ đã đến thứ lỗi cho lão phu đã không đón tiếp từ xa, Đồng thiện trưởng lão là người được ủy thác làm chủ sự trận đấu ngày hôm nay nên đã đến từ rất sớm, có lẽ ngồi một mình trên ghế chủ sự khá buồn tẻ nên khi thấy Lý vân vũ xuất hiện Đồng lão tỏ ra rất vui mừng.

-Đồng trưởng lão đã khách khí rồi, thời gian qua vì quá bận rộn mà ta cũng chưa đến bái phỏng thất là có lỗi, Lý vân vũ hôm nay mặc một bộ chiến giáp hoàng kim, khoác một chiếc áo choàng lông thú theo phong cách quý tộc từ phong thái cho đến trang phục đều toát lên một vẽ cao quý khiến cho những người xung quanh không khỏi trầm trồ.

Lý thừa phong được thừa hưởng phong cách từ cha nên cho dù chỉ tùy tiện khoác lên một bộ chiến giáp cũng khiến cho người khác ngưỡng mộ không thôi, không biết ở đâu đó trong đám người hiếu kỳ những thiếu nữ vẫn đang khản cổ hét lớn tên của hắn. Khí thế của Kim xà bang hôm nay xem ra thật sự giống như đã cầm chắc chiến thắng trong tay.

Lý Vân vũ đưa ánh mắt quan sát xung quanh một lượt rồi nhìn về phía Đồng thiện với ánh mắt hoài nghi: “Quang minh hội vẫn chưa xuất hiện hay sao, không biết là họ có đến ứng chiến như đã ước hẹn”.

Nếu như phong cách của Lý bang chủ là khí phách và bá đạo thì phong cách của Đồng thiện lại là đơn giản và thân thiện, hôm nay Đồng lão lại chọn một bộ sam y đơn giản cũng không mang theo tùy tùng nên thoạt nhìn chỉ giống như một lão giả bình thường nhưng trước khí thế của Lý vân vũ đồng lão lại chẳng hề có chút ảnh hưởng. Trước sự truy vấn của Lý Vân vũ, Đồng thiện khẻ cười rồi khẻ vuốt bộ râu của mình: “Lý bang chủ không cần phải sốt ruột thật ra bọn người Quang minh hội đã đến đây từ sớm rồi, chỉ là chưa lộ diện mà thôi. Trần ngọc tiểu hữu còn chưa chịu xuất hiện hay sao”, Đồng thiện vừa nói vừa nhìn về phía đối diện của võ đài.

-Trần ngọc xin bái kiến Đồng trưởng lão, xin chào Lý bang chủ, từ trong đám đông đang chen lấn một bóng người nhanh chóng từ phía dưới đã phi thân lên võ đài một cách nhẹ nhàng chỉ bằng một cú nhún chân, xem phong thái thật sự rất tùy ý. Người vừa xuất hiện mặc một bộ trang phục màu xám, phần mặt được che kín bởi một chiếc khăn trùm đầu, từ hành động cho đến trang phục chỉ có thể nhận xét bằng một từ “bí ẩn” mà thôi.

Trước sự xuất hiện của người tự xưng là Trần ngọc kia khiến cho Lý vân vũ có chút khó chịu: “nếu đã đến sao còn không chịu lộ diện”.

-Thật xin lỗi Lý bang chủ, gần đây vì xảy ra một việc ngoài ý muốn nên gương mặt có chút dị dạng không tiện để mọi người nhìn thấy, Trần ngọc vừa nói vừa hành lễ với Lý Vân Vũ.

Lý vân vũ ra hiệu cho Lý thừa phong tiến đến gần: “đây có phải là người đã thách đấu một tháng trước đúng không”.

-Hài nhi thật sự cũng không dám khẳng định qua ngoại hình và giọng nói thì đúng là người này nhưng khí thế quả thật không giống, không những Lý vân vũ thấy ngạc nhiên mà ngay cả Lý thừa phong cũng không dám khẳng định rốt cuộc người trước mặt có đúng là Trần ngọc của một tháng trước hay không.

Người này tuy rằng chưa biết cách kiểm soát tiên thiên chân khí thật tốt nhưng dựa theo lượng mà nói tuyệt đối không phải là người mới bước vào tu luyện như những gì Lý thừa phong đã miêu tả, theo nhận xét của Lý vân vủ người này ít nhất cũng phải đạt đến tụ khí trung kỳ hoặc là hơn thế nữa như vậy xem ra rất có thể Lý thừa phong đã bị lừa gạt rồi, trận đấu này xem ra sẽ không dễ dàng.

Lý Vân vũ tùy ý tiến lên phía trước, ánh mắt của hắn nhìn về phía Trần ngọc như muốn nhìn thấu hết con người hắn ta, cũng may mắn là Trần ngọc từng trải qua những giây phút sinh tử nên đối với sự uy hiếp này cũng miễn cưởng chống cự được. Lý vân vũ mặc dù không phải là một cao thủ nhưng khí thế của hắn là rèn luyện từ trong sinh tử mà thành có thể xem như mà một lĩnh hội của riêng hắn, chính khí thế bá đạo này đã làm cho những kẻ dám đối đầu hắn phải khiếp sợ vậy mà đối với Trần ngọc lại chỉ tỏ ra có chút miễn cưỡng khiến cho Lý vân vũ bất ngờ: “Nếu như ngươi không chịu lộ diện làm sao có thể xác định ngươi chính là người đã thách đấu chứ, trận đấu ngày hôm nay xem như ta thấy thì không cần phải tiếp tục nữa”.

Đồng thiện trước giờ vẫn tỏ ra bàng quan nhưng nếu như không ra tay can thiệp chỉ e rằng trận đấu sẽ bị hủy, Trần ngọc chắc chắn gặp nguy hiểm mà danh tiếng của Liên Thành thương hội cũng sẽ bị ảnh hưởng bởi chính họ là người được ủy thác để giám sát trận đấu này.

-Ta có thể đứng ra đảm bảo cho thân phận của Trần ngọc, như vậy Lý bang chủ đã hài lòng hay chưa, Đồng thiện tỏ ra khá nhún nhường trước sự bá đạo của Lý vân vũ tuy nhiên không có nghĩa là Liên Thành thương hội yếu thế hơn Kim xà bang, Lý vân vũ ít nhiều cũng phải nể mặt Đồng thiện ba phần.

Lý vân vũ xem ra cũng đoán được Đồng thiện nhất định sẽ nói giúp cho Trần ngọc nên hắn cũng không hề tỏ ra khó chiu: “Đồng trưởng lão đã chịu đảm bảo ta tất nhiên sẽ không truy cứu tuy nhiên ta có một điều kiện nhất định phải đáp ứng đó là ta muốn thấy gương mặt của hắn ta”, rồi chưa cần đến sự đồng ý của Đồng thiện Lý vân vũ đã động, bằng một bộ pháp quỷ dị hắn ta đã nhanh chóng tiến đến vị trí của Trần ngọc rồi tung ra một chưởng, mọi việc diễn ra nhanh đến mức ngay cả Đồng thiện cũng chưa kịp phản ứng, Trần ngọc chỉ kịp nhảy về sau né tránh nhưng động tác của hắn lại quá chậm so với tốc độ của Lý vân vũ nhưng thật may mắn một chưởng này lại không hề có chút sát lực mục tiêu của Lý vân vũ chính là chiếc khăn trùm trên đầu của Trần ngọc.

Xoẹt, âm thanh của chiếc khăn trùm đầu bị xé toạc thành hai mảnh để lộ khuôn mặt bên trong của Trần ngọc, những người xung quanh không khỏi ồ lên một tiếng kinh hoàng vì sau lớp khăn trùm kia đang che dấu một con quái vật, khuôn mặt của Trần ngọc dường như bị chia làm 2 phần rõ rệt, một bên gương mặt bị sưng phù và chuyển sang màu xanh lá bên kia lại teo tóp và có màu đen, ngủ quan đều có cảm giác lệch lạc và không cân đối, có thể dùng một từ kinh quái để hình dung.

Trần ngọc cũng hoàn toàn bất ngờ trước hành động của Lý vân vũ nên hoàn toàn không kịp phòng bị, đến khi chiếc khăn trùm đầu bị đánh rớt hắn vẫn chưa kịp phản ứng, giờ phút này hắn đang đối mặt với những giây phút khó khăn nhất trong cuộc đời vì đối diện với hắn là hàng trăm hàng nghìn ánh mắt kinh khiếp và dè bỉu. Ngay cả những giây phút đối mặt với tử thần hắn cũng chưa từng sợ hãi như vậy, hắn không biết phải nên dùng thái độ gì để đối mặt với sự phán xét của xã hội.

-Đúng thật là khuôn mặt bị dị dạng, bây giờ có thể cho trận đấu bắt đầu được rồi, Lý vân vũ khẻ nở một nụ cười mĩa mai xem ra hắn đã đạt được mục đích của mình đó là làm cho Trần ngọc dao động.

Bình Luận (0)
Comment