Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 393

Lúc trước Tô Vũ có 11.800 điểm công huân, tiến vào bí cảnh bỏ ra 100, còn lại 11.700 điểm.

Giờ trừ đi 1830 điểm, còn lại 9.870 điểm.

Tiêu tiền quá nhanh!

Mà đấy là trước đó hắn chỉ mua 20 bản ý chí chi văn.

"Sắp tới sẽ lấy được Võ kỹ Thiên Giai, chỉ sợ vẫn phải mở ra không ít khiếu huyệt, cũng phải tốn tiền..."

Nghĩ vậy, Tô Vũ lại nói: "Cố gắng thu mua tinh huyết Phá Sơn cho ta, không giới hạn ở Vạn Thạch sơ kỳ, trung kỳ cũng được!"

Hiện tại Tô Vũ đã đến Thiên Quân cửu trọng, thân thể mạnh mẽ hơn.

Vạn Thạch trung kỳ cũng không có vấn đề.

"Vạn Thạch trung kỳ giá cao hơn, tối thiểu 15 điểm công huân trở lên!" Hạ Hổ Vưu vội vàng nói: "Đến Vạn Thạch cảnh, giá cả tăng cũng nhanh, 15 điểm là giảm cho ngươi rồi, ngươi hỏi trong học phủ xem, nếu có thấp hơn 20 điểm công huân, ta miễn phí tặng ngươi luôn!"

"Được, ta biết rồi, vậy đi, cố thu thập nhanh giúp ta!"

"Được!"

Hạ Hổ Vưu vui vẻ, đây lại là một vụ mua bán lớn.

Lần này Tô Vũ không nói số lượng, rõ ràng là muốn không ít.

Vạn Thạch trung kỳ, 15 điểm một giọt, thu thập 500 giọt thì thế nào?

"7500 điểm..."

Hạ Hổ Vưu tính toán một thoáng, hẳn là Tô Vũ bỏ ra được 7500 điểm, nhiều hơn nữa chưa chắc tên này đã có.

"Tính ra thì sắp đến hai vạn điểm công huân rồi!"

Hạ Hổ Vưu líu lưỡi, Tô Vũ thật cam lòng dùng tiền!

Hai vạn điểm công huân... Số tiền này đủ để có người dám đi săn giết Sơn Hải đấy, có tin không?

Đương nhiên đó chỉ là một vài cuồng đồ không tiếc mạng.

Săn giết Sơn Hải không thể dùng điểm công huân bình thường.

Giết một Lăng Vân sơ kỳ, bình thường là 1000 điểm công huân, Tô Vũ tiêu tiền giỏi thật!

Trong phòng, Hạ Hổ Vưu suy đoán, rốt cuộc Tô Vũ dùng tinh huyết làm gì.

"Tăng thực lực?"

"Cần nhiều tinh huyết như vậy sao?"

"Thần văn thôn phệ?"

"Hình như thần văn thứ nhất là chữ "Máu", chẳng lẽ hút máu giúp thần văn lớn mạnh? Thần văn của hắn đến nhị giai chưa nhỉ?"

Nhưng hút máu vậy thì cũng quá nhiều!

Tô Vũ còn muốn mình thu thập tinh huyết loại khác, chẳng lẽ thần văn của hắn còn bị kén ăn sao?

Tinh huyết Phá Sơn ngưu thơm nhất à?

Hạ Hổ Vưu lắc đầu, được rồi, không đoán nữa.

Chờ Tô Vũ tiêu hết tiền rồi, không chừng mình có thể bán tư liệu của hắn!

"Tô Vũ..."

Hạ Hổ Vưu yên lặng thì thầm, hi vọng hắn không phải thám tử, mặt khác thì thế nào cũng được.

Làm người Hạ gia, con trai của Hạ Long Võ, cậu có đầy đủ lòng dạ tha thứ hết thảy.

Trên thực tế con dân Đại Hạ phủ chính là con dân Hạ gia.

Cường giả Đại Hạ phủ đều là cường giả Hạ gia.

Thiên tài của Đại Hạ phủ kỳ thật cũng là thiên tài của Hạ gia.

Cậu bán đồ cho Tô Vũ thật sự là không đắt lắm, bởi vì Hạ gia tình nguyện bồi dưỡng thiên tài, thiên tài mạnh lên đồng nghĩa với việc Đại Hạ phủ trở nên mạnh mẽ.

Trong một số thời khắc, cậu thật sự đã trợ cấp một chút.

Thứ như điểm công huân, kỳ thật... cũng là Hạ gia ban phát!

Nếu muốn, Hạ gia có thể tùy tiện phát.

Đương nhiên, nếu làm như vậy thật, toàn bộ hệ thống sẽ sụp đổ, lúc đó mới là tai hoạ ngập đầu, huống chi phía trên còn có Chiến Thần điện và Cầu Tác cảnh chưởng khống.

"Tô Vũ, Trịnh Vân Huy... Ta đã chứng kiến thực lực của hai người này rồi, Vạn Minh Trạch thế nào? Triệu Thế Kỳ thì sao?"

Hạ Hổ Vưu tính toán một thoáng, người Vạn gia và Triệu gia đều là người của Hạ gia cậu.

Không biết hậu nhân thế hệ này như thế nào.

Năm đó khi phụ thân ở học phủ đã làm quen với không ít cường giả tương lai, mỗi đời Phủ chủ của Đại Hạ phủ đều sẽ bồi dưỡng căn cơ chính mình từ nhỏ.

Ví như Phó tướng Long Võ quân bây giờ là do phụ thân cậu tự đào móc bồi dưỡng.

Tỉ như đương nhiệm tướng chủ của Trấn Ma quân cũng là bằng hữu của phụ thân, cho nên có thể giúp phụ thân chấp chưởng Trấn Ma quân, Đại thống lĩnh phủ quân cũng là thiên tài phụ thân lôi kéo năm đó...

Hạ Hổ Vưu nở nụ cười, hi vọng lần này mình có thể khai quật thật nhiều thiên tài, cường giả tại Đại Hạ Văn Minh học phủ.

Đương nhiên, tâm tính cũng phải hợp yêu cầu.

"Nhưng... Ta cũng phải mạnh lên mới được!"

Phủ chủ Đại Hạ phủ không có kẻ yếu.

Năm đó khi phụ thân tiếp nhận vị trí Phủ chủ đã là Sơn Hải đỉnh phong.

Đại Hạ phủ đến nay có ba đời Phủ chủ, đời thứ nhất Đại Hạ vương đã lên đến đỉnh vô địch, đời thứ hai, gia gia của cậu cũng là cường giả Nhật Nguyệt cảnh, đáng tiếc ông đã chết tại chiến trường Chư Thiên, đến thế hệ phụ thân cậu, Hạ gia có thể sẽ xuất hiện vị cường giả vô địch cảnh thứ hai!

Cậu là Phủ chủ dự bị đời thứ tư, thực lực không thể quá yếu.

"Ai!"

Hạ Hổ Vưu bỗng than nhẹ một tiếng, một khi phụ thân lên đến đỉnh vô địch, sẽ không ở lại Đại Hạ phủ lâu nữa.

Thời gian của mình chắc không còn nhiều.

Nếu thực lực không đủ, Phủ chủ đời thứ tư chưa chắc là cậu!

Mặc dù cậu là dòng chính, đích tôn, nhưng Hạ gia rất lớn!

Chỉ tính dòng chính thì còn có Nhị gia gia bên kia, Nhị gia gia không thèm để ý, nhưng Nhị gia gia còn có con cháu.

Nghĩ đi nghĩ lại, cậu không khỏi nghĩ đến một người.

Hạ Vân Kỳ!

Tuổi tác lớn hơn phụ thân, năm đó sau khi gia gia chết trận, thật ra di nguyện của Đại Hạ vương không phải là Hạ Long Võ, mà là muốn Hạ Vân Kỳ kế thừa vị trí Phủ chủ.

Kết quả... Vị kia cùng thế hệ Liễu Văn Ngạn đều bị phế đi.

Hạ Vân Kỳ cũng không phải là dòng dõi đích truyền của Đại Hạ vương, mà là nhi tử của đệ đệ Đại Hạ vương, nhưng đệ đệ của Đại Hạ vương đã đến đại nạn mà ngã xuống, Hạ Vân Kỳ là cháu trai của Đại Hạ vương, đường đệ của Hạ Hầu gia.

Nói đến cùng, Hạ Long Võ cũng phải gọi một tiếng đường thúc.

Nếu không phải bị phế đi, Phủ chủ thế hệ này cũng không phải Hạ Long Võ.

"Còn có Trường Thanh thúc gia..."

Hạ Hổ Vưu thì thầm một tiếng, bây giờ người Hạ gia mạnh nhất là Đại Hạ vương, tiếp đó là phụ thân cậu, sau đó là Hạ Trường Thanh, phó phủ trưởng Đại Hạ Văn Minh học phủ, Văn Minh sư Sơn Hải cảnh đỉnh phong.

Vị này là ca ca của Hạ Vân Kỳ, Hạ Hổ Vưu không lo lắng về ông ta, nhưng chi tộc của ông ta cũng có hậu nhân, có người cũng đang nhòm ngó vị trí Phủ chủ.

Hạ gia lớn như vậy nhưng bây giờ đã có xu hướng suy tàn.

Nhật Nguyệt cảnh, trừ phụ thân mình ra, hình như không còn ai nữa.

"Nhị gia gia..."

Lại nghĩ tới Nhị gia gia sinh hoạt nhiều năm với mình từ nhỏ, Hạ Hổ Vưu cười cười, có lẽ... Hạ gia cũng có Nhật Nguyệt, trừ phụ thân ra, biết đâu còn có Nhật Nguyệt khác!

Cậu lắc đầu, không suy nghĩ thêm nữa.

Vị trí Phủ chủ, cứ chờ xem đi.

Nếu thật sự không tranh được thì thôi, dù sao mình cũng không sao cả, lão cha thành vô địch, thái gia gia cũng là vô địch, cùng lắm thì cậu làm con ông cháu cha là được rồi!

"Nhưng muội muội ngốc Hạ Thiền xem ra vẫn muốn tranh một lần..."

Hạ Hổ Vưu không nhịn được cười một tiếng, về phần cửa ải khó trước mắt không phải đâu xa, mà chính là thiên tài nổi danh học phủ, Hạ Ngọc Văn!

Hậu nhân của Hạ Trường Thanh!

Thiên tài áp đảo Ngô Kỳ, Bạch Phong, hiện tại không ít người đều đang thăm dò Hạ Ngọc Văn, một khi Hạ Long Võ thoái vị, người được ủng hộ làm Phủ chủ đời thứ tư không phải Hạ Hổ Vưu, mà là Hạ Ngọc Văn.

Đại Hạ phủ cần một vị Phủ chủ mạnh mẽ, ở bất cứ thời đại nào cũng đều là như thế!

Hạ Ngọc Văn đến chiến trường Chư Thiên, hiện đã bước vào Lăng Vân cảnh!

"Ngọc Văn đường ca..."

Hạ Hổ Vưu lẩm bẩm, đó là một thiên tài, phụ thân cũng từng khen ngợi, nhưng Nhị gia gia chướng mắt, cảm thấy so với Hạ Long Võ, kể cả là Hạ Vân Kỳ thì vẫn kém hơn một chút.

"Không nghĩ nữa, làm ăn quan trọng hơn!"

Hạ Hổ Vưu ngáp một cái, tiếp tục ngủ, làm ăn lớn nhất, có một số việc sau này thì cứ phải bình tĩnh quan sát.
Bình Luận (0)
Comment