Vạn Tộc Chi Kiếp

Chương 660

Vô thanh vô tức!

Trên đài dưới đài, giờ khắc này đều hết sức an tĩnh.

Đám Lưu Hạ cũng trợn mắt há hốc mồm, hoàn toàn không nghĩ tới sẽ là kết cục như vậy.

Dưới đài có một ít học viên mạnh cũng là sắc mặt biến ảo!

Chiêm Hải, Khương Mục, Lý Mẫn Du đều dồn dập biến sắc.

Quá mạnh!

Không có kẽ hở!

Văn Minh sư dù sao cũng sẽ có đôi chỗ thiếu hụt, chủ yếu nhất chính là thân thể, kết quả thân thể của Tô Vũ còn mạnh hơn cả Văn Minh sư Đằng Không, chuyện này quá đáng sợ!

Một môn Thiên giai công pháp rèn luyện thân thể!

Mở ra trọn vẹn 300 khiếu huyệt!

Mà giờ khắc này Tô Vũ có vẻ như vẫn rất thoải mái dễ chịu.

Dõng dạc?

Cuồng vọng?

Trong nháy mắt Tô Vũ hạ gục 5 người, giờ khắc này hắn dùng hành động thực tế chứng minh hết thảy, hắn không phải cuồng vọng, hắn là yêu nghiệt chân chính.

Nếu đây không phải lôi đài, năm người kia sẽ không còn một mống, toàn bộ đều phải chết!

Tô Vũ... hoàn toàn chính xác là đã nể mặt Triệu Minh.

Bằng không những người khác không nói nhưng người cuối cùng là Vương Triều sẽ chết chắc, một đao kia vô thanh vô tức, ngay cả Triệu Minh đều bởi vì cứu chữa mấy người khác nên không kịp để mắt đến bên kia, kém chút đã để Vương Triều bị giết.

Tô Vũ không giết gã, đây là vì nể mặt Triệu Minh.

Cũng là đang khiến Đơn thần văn nhất hệ lạnh tâm!

Cứu thì phải dùng tiền.

Không cứu, thì sẽ rét lạnh lòng người.

Thương thế nặng như vậy, đều dính đến biển ý chí, trừ phi Nhật Nguyệt ra tay, bằng không chỉ có thể dựa vào hàng loạt thiên tài địa bảo để cứu vớt.

...

Dưới đài.

Ngô Lam ngây ngốc mà nhìn, rất lâu sau nàng mới quay đầu nhìn về phía tỷ tỷ mình, lắp bắp nói: "Tỷ... Hắn... Thật là lợi hại..."

Ngô Lam hít sâu một hơi, gật gật đầu.

Rất lợi hại!

"So với Hạ Ngọc Văn lúc trước lại càng mạnh hơn!"

Khi Hạ Ngọc Văn đứng đầu Bách Cường bảng cũng chưa hẳn đã mạnh như vậy, cho nên Hạ Ngọc Văn đã có khả năng quét sạch hạng 2 đến hạng 10 Bách Cường bảng thì Tô Vũ đương nhiên cũng có thể!

Mà Tô Vũ tại giai đoạn này thế mà còn chưa tới đỉnh phong.

Thân thể hắn chưa tới Vạn Thạch, dù cho xem ra khả năng là rất khó đi đến, khai khiếu quá nhiều, lực đẩy sẽ tăng.

Ý chí lực cũng chưa tới đỉnh phong!

Ngô Kỳ đều muốn mắng người!

Có còn là người không?

Đây là nguyên thủy thần tộc à?

Muốn nói nếu ở giai đoạn đẳng cấp thấp, chủng tộc nào mạnh nhất thì đó chính là nguyên thủy thần tộc. Cái tên Tô Vũ này ném đến nguyên thủy thần tộc thì đại khái đều có thể trấn áp một nhóm thiên tài của bọn chúng.

...

Vẻ mặt Chiêm Hải cũng thay đổi.

Mạnh mẽ!

Rất mạnh!

Đây là tân sinh mới nhập học mấy tháng sao?

Đừng con mẹ nó gạt người!

Hắn có cảm giác, thân thể mình đều không mạnh bằng Tô Vũ, Thiên giai võ kỹ không có nhiều bằng Tô Vũ, ý chí lực... ý chí lực của hắn cũng rất mạnh, nhưng muốn nói mạnh hơn Tô Vũ thì rất khó.

Nhị giai thần văn của hắn cũng không nhiều bằng Tô Vũ, lại không có thần kỹ...

Hắn đang nghĩ, nếu hắn gặp Tô Vũ thì có thể thắng sao?

Điểm duy nhất mà hắn mạnh hơn Tô Vũ đại khái là hắn đã hợp thành cửu khiếu, trọn vẹn 108 khiếu huyệt hợp thành, lực bộc phát mạnh hơn Tô Vũ bây giờ, dưới tình huống lúc này thì hắn cũng chỉ mạnh hơn một chút như vậy.

Đại khái khoảng cách không lớn!

Tô Vũ không có hợp khiếu, thế nhưng Tô Vũ tu luyện Khai Thiên đao, mở ra tới tận 300 khiếu!

Hợp khiếu, chung quy vẫn là bùng nổ tốc độ nhanh hơn một chút, hơi mạnh mẽ hơn một chút.

108 khiếu huyệt hợp thành 9 khiếu, hắn cũng là cường giả hợp 12 khiếu, bạo phát thì đại khái có thể so với Thiên Quân 200 khiếu, đây chính là chỗ cường đại của Chiêm Hải, còn những cái khác... hắn ta không có bất kỳ ưu thế nào.

Tô Vũ vận dụng võ kỹ không hề kém hơn hắn mảy may!

...

Trên lôi đài.

Tô Vũ nhìn phía dưới không ai lên tiếng, nhìn Chu Bình Thăng trợn mắt cách đó không xa, tủm tỉm cười hỏi: "Làm sao vậy? Ta thắng, mọi người sao phải phản ứng kiểu này?"

"Ánh mắt này của Chu quán trưởng là muốn giết ta à?"

"Tới tới tới, Chu quán trưởng, ta duỗi cổ cho ngài giết, thế nào?"

Chu Bình Thăng giận không kìm được!

Có khoảnh khắc hắn thực sự muốn liều mình đi giết Tô Vũ!

Tai hoạ!

Tuyệt đối là tai hoạ!

Cái tên này đến Đằng Không rất có khả năng sẽ nghịch phạt Lăng Vân, vả lại tấn cấp tốc độ nhanh như vậy, đơn giản là không thể tưởng tượng nổi, một khi hắn tấn cấp thành công, trở thành Đằng Không cảnh, Đằng Không thật sự có ai áp chế được hắn sao?

Đây là dưới tình huống hắn chưa hình thành thần văn chiến kỹ, thần văn một mực không thể hợp nhất, một khi đến Đằng Không, thần văn hợp nhất rồi thì thế nào?

Thời điểm đó Tô Vũ sẽ có thêm một đòn sát thủ càng mạnh mẽ hơn, thần văn chiến kỹ càng thêm khủng bố!

Mấu chốt là, hắn thắng, hắn có khả năng tiến vào thức hải bí cảnh! Như thế thì hắn sẽ lại càng mau chóng tiến bộ.

Giờ khắc này, Chu Bình Thăng thật sự lâm vào hoảng sợ.

Tô Vũ, tuyệt đối không thể tiến vào thức hải bí cảnh!

Lưu Hồng đã đánh giá quá thấp Tô Vũ, tuyệt đối không thể để ý chí lực của Tô Vũ tấn cấp thành công!

Đến lúc đó, Tô Vũ lại rèn thân thể, thân thể còn mạnh hơn cả Chiến giả thông thường!

Hắn còn là Văn Minh sư sao?

Chu Bình Thăng nghiến răng nghiến lợi, sau một khắc, đột nhiên bén nhọn quát: "Hạ gục Tô Vũ, ta thưởng cho kẻ đó một thanh huyền giai cao cấp văn binh..."

Tô Vũ rầu rĩ nói: "Ngươi chơi như vậy, ta sẽ muốn cứ mãi nhận thua!"

"..."

Chu Bình Thăng sững sờ, sau một khắc, vẻ mặt tối sầm, kém chút thổ huyết!

Đồ vô sỉ!

Hắn không thể không nói bổ sung: "Ngay trận chiến tiếp theo hạ gục hắn, Tô Vũ thua, ta cam đoan đưa cho các ngươi một thanh huyền giai cao cấp văn binh!"

Thứ này Lăng Vân cảnh cũng mua không nổi!

Chu Bình Thăng nhìn về phía Chiêm Hải, nhìn về phía mấy học viên lâu năm trong đám người tạo thành cường đội!

Chỉ bọn hắn có hi vọng!

Không thể để Tô Vũ tiến vào thức hải bí cảnh, dù cho hiện tại mất mặt vô cùng, dù cho trả giá là một thanh huyền giai văn binh thì hắn cũng không thể để cho Tô Vũ thắng ba trận!

Tô Vũ mãnh liệt như vậy, còn ai dám khiêu chiến hắn?

Tô Vũ cười nhạt: "Một thanh không đủ đâu, 5 người không đủ chia, tốn một thanh văn binh đổi lấy 5 người tàn phế, đều là thiên tài cường giả, thế thì quá ít! Chu quán trưởng, ngươi có tiền, cũng đừng chỉ cho mỗi văn binh, dứt khoát bỏ ra 1 vạn công huân đi, có lẽ có người sẽ động tâm!"

Giờ khắc này, ngay cả Tôn Các lão đều không ngăn cản Chu Bình Thăng bên dưới.

Tô Vũ mạnh mẽ quá nhanh!

Đội ngũ mạnh nhất của họ cũng tuỳ tiện bị hắn phế đi, dạng người này tốn 1 vạn công huân đều đáng giá!

Nhất định phải giải quyết Tô Vũ!

Bằng không, để hắn đến Đằng Không thì ai có thể áp chế hắn?

Chu Bình Thăng cắn răng, quát: "1 vạn công huân, hạ gục Tô Vũ!"

Tô Vũ cười, thúc giục: "Ngài mau thêm tiền tố vào, vòng tiếp theo đánh bại ta, bằng không thì... Ta cứ một mực nhận thua, ngài lại quỵt nợ thì làm sao bây giờ, ta lúc nào cũng có thể nhận thua hết!"

"..."

Chu Bình Thăng tức thì nóng giận công tâm, căn bản không muốn đáp lời.

Tô Vũ cười nói tiếp: "Hay vậy đi, ta không đánh, ngươi cho ta 1 vạn công huân, chúng ta vẹn toàn đôi bên, thế nào?"

"Hèn mạt!"

Chu Bình Thăng giận dữ!

Tô Vũ tỏ ra nghiền ngẫm, "Làm sao lại thành hèn mạt rồi? Mục đích của ngươi là khiến ta thua, chính ta không đánh, ngươi cho ta 1 vạn công huân không phải vừa hay à? Miễn cho người khác lên đài, ta là tân sinh, không giỏi khống chế sức mạnh, đánh phế đi mấy thiên tài, không phải là chuyện chỉ 1 vạn công huân có thể bù đắp đâu!"

Dưới đài, không người nào lên tiếng.

Vì 1 vạn công huân, dùng tương lai của 5 người đi liều mạng một lần sao?

Dù cho Chiêm Hải nguyện ý, 4 người trong đội đều sẽ không đáp ứng!

Chiêm Hải có nắm bắt bảo vệ chính mình nhưng bọn hắn lại không!

Phân đến tay 2000 điểm công huân, lại khiến bản thân phế đi... Ai mà nguyện ý?

Tiến vào Văn Minh học phủ, ai mà không truy cầu thực lực trên Đằng Không, chỉ vì 2000 điểm công huân mà bán đi tương lai của bản thân, có lẽ còn chưa đủ tiền thuốc!
Bình Luận (0)
Comment