Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1021 - Chương 1021: Tới Ngày Lên Đài Biểu Diễn

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1021: Tới Ngày Lên Đài Biểu Diễn
 

Cảm khái một hồi, Chu Thiên Đạo cố gắng gạt chuyện xưa sang một bên, đoạn hỏi: "Hiện tại không có Sơn Hải cùng Nhật Nguyệt nào xuất hiện sao?"

"Tạm thời thì không!"

"Giám sát chặt chẽ!"

Chu Thiên Đạo nghiêm giọng dặn dò: "Bọn gia hỏa này bây giờ sẽ không xuất hiện, thế nhưng một khi chuyện có biến hóa, nhất định chúng sẽ tới! Giám sát kỹ vào, nhất định không thể mất dấu mục tiêu, tiếp cận rồi có thể âm thầm đánh giết thì cứ việc âm thầm đánh giết, không thể thì kéo tới ngoài thành xử lý bọn hắn!"

"Bách Đạo các chuẩn bị khởi động, tùy thời sẵn sàng xuất kích, các vị lão sư vất vả một thoáng, thời khắc mấu chốt, các vị lão sư cũng phải xuất thủ!"

Ngữ điệu của Chu Thiên Đạo bất giác cao lên: "Đại Minh phủ không quản sự, không lẫn vào sự tình, thế nhưng cũng không thể thả mặc cho đám gia hỏa này uy hiếp sự an toàn của chúng ta! Tùy thời liên hệ cho con trai của ta, một khi xuất hiện biến cố, lập tức tìm Đại Hán vương hỗ trợ, cần thì tìm tới Cầu Tác cảnh!"

"Đã làm thì làm tới cùng, mặc kệ Vạn Tộc giáo hội tụ về Đại Minh phủ với mục đích gì!"

Mấy lão nhân bật cười, "Ngươi lại muốn tìm bọn họ để gây sự à?"

Chu Thiên Đạo cười ha hả đáp: "Không phải lại muốn, mà là do không có cách, bọn gia hỏa này gần đây đưa ra rất nhiều chính sách khiến cho ta không hài lòng! Tô Vũ không biết tình huống, ta lười nói với hắn, miễn cho hắn phụng phịu. Hắn đã đẩy ra mấy bộ công pháp, hắn là nghiên cứu viên. . . Theo lý thuyết thì đã sớm nên được nâng thành nghiên cứu viên cao cấp. Thế mà Cầu Tác cảnh chẳng ho he tiếng nào! Bao gồm cả cơ hội đúc thân, Tô Vũ muốn đột phá, bên kia cũng không có chút động tĩnh, năm đó khi đưa raVạn Văn Kinh họ đều ban thưởng cho Chu gia cùng Nguyên gia mỗi nhà một danh ngạch đúc thân. Thế mà tới lượt Tô Vũ thì lại chẳng có ma nào nhắc tới!"

Chu Thiên Đạo lắc đầu: "Những việc này, Tô Vũ không biết, biết rồi không chừng lại làm ầm ĩ! Bát đại gia chấp chưởng Cầu Tác cảnh giả câm vờ điếc, thật sự cho rằng không lên tiếng liền không có ai biết rõ à, người của Chiến Thần điện đều đang chế giễu kia kìa!"

Lão bà họ Hồ cau mày nói: "Không nói tới chuyện đúc thân sao? Ta còn tưởng rằng đã nhắc rồi nhưng là do Tô Vũ cự tuyệt?"

"Không hề nhắc tới!"

Chu Thiên Đạo bất đắc dĩ nói: "Nhắc tới thì nói làm gì, then chốt là họ không đề cập đến! Được rồi, Tô Vũ không cần. . . Bất quá cũng không thể chấp nhận như vậy, sau này sẽ cáo trạng bọn hắn một lượt. Đại Hán vương vừa xuất quan lại lập tức bế quan, để mai mốt khi hắn đi ra, ta sẽ nện mấy bản công pháp lên mặt hắn, để coi hắn nói như thế nào!"

Mấy ông lão lại bật cười, "Đại Hán vương biết tâm tư của ngươi, còn không phải lột da của ngươi ra à?"

"Hắn chấp chưởng Cầu Tác cảnh mà, hắn thì hay rồi, suốt ngày đi bế quan!" Chu Thiên Đạo tức giận mắng: "Còn dám lột da ta, ta làm sao chứ? Dù sao ta cũng sẽ không cho hắn bế quan, mai này Tô Vũ làm thêm một bản công pháp thì ta đi tìm hắn một lần! Đúng, lần này Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết được mở rộng, ta phải đi tìm Chiến Thần điện xem thử, để coi Chiến Thần điện có biểu thị cái gì hay không."

"Diệt Tằm vương cũng không quản sự sao?"

"Không sao. . ." Chu Thiên Đạo cười ha hả: "Hắn không quản chuyện gì thì mặc kệ, quay qua quay lại ta liền đemThời Gian đi nhét hầm cầu, cha ta nói thế!"

Mấy người nghe vậy lại cười ồ lên.

Chu Thiên Đạo liến thoắng một hồi, rất nhanh bèn bảo: "Các vị lão sư lại để ý một chút, mấy ngày nay làm phiền mọi người, ngày mai là lúc then chốt! Chờ sự tình thành công, Đại Minh phủ tối thiểu sẽ có 10 năm không ai dám ngấp nghé!"

Mấy người vội vã gật đầu, có thể ở Đại Minh phủ hưởng thụ thái bình, đây cũng là hi vọng của bọn họ.

Mà giờ khắc này, các điểm nhỏ lít nha lít nhít cũng làm cho người xem tê cả da đầu, từng vị lão nhân cấp tốc ghi chép số liệu, nơi đây nghiễm nhiên trở thành hạch tâm của Đại Minh phủ.

Giám sát thiên hạ!

Không chỉ muốn nhìn chằm chằm kẻ ngoại lai, còn phải nhìn chằm chằm cường giả vốn có trong nội thành, quan sát hành tung của bọn hắn, quỹ tích hành động gần nhất có trùng hợp với trước đó hay không.

Dạng số liệu xử lý thế này cũng chỉ có những vị Văn Minh sư cao thâm như bọn họ mới có thể đảm đương nổi.

Chu Thiên Đạo nhìn thoáng qua một lượt rồi cấp tốc rời đi.

Ông thấy hơi xúc động, tinh lực mấy chục năm của Chu gia không phí công, chỉ là sự tình không tiện truyền đi, những người này đều là anh hùng vô danh, chuyện về ngọc cảm ứng cũng không thể lan truyền, bằng không, chuyện giám sát Thiên Đô phủ mà lộ ra ngoài để cho cường giả biết, đại khái sẽ dẫn đến tạo phản.

. . .

Ngay khi ông vừa rời đi, bên trong sở nghiên cứu, Tô Vũ liên tục cau mày.

Thần văn chữ "Kiếp" đã nhảy lên mấy lần, Đại Minh phủ này càng ngày càng thần bí, có phải ta lại bị giám sát rồi?

Thứ đồ chơi gì lại lợi hại như vậy?

"Về sau phải cẩn thận một chút, tốt nhất làm ra chút bảo bối phản giám sát mới được, đại trận của Nhật Nguyệt đều vô dụng, khó trách lão Chu tự tin mười phần, nhất định có khả năng bắt được kẻ địch!"

"Ngày mai chính là lúc ta nên lên đài biểu diễn!"

Tô Vũ không suy nghĩ thêm nữa, bị giám sát thì cứ mặc kệ đi, quen liền tốt rồi, tại Đại Hạ phủ. . . Người nào đó hình như cũng thường xuyên giám sát bốn phía mà.

. . .

Ngày 24 tháng 2.

Thiên Đô phủ, Chiến Long đài.

Từ sáng sớm đã lục tục có người vội vã tới đây giành chỗ, hôm nay, Tô Vũ sẽ ở đây truyền thụ Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết , thuận tiện đúc thân thể và đột phá Đằng Không.

Chiến Long đài, nghe nói năm đó Đại Minh Vương và một vị vô địch của Long tộc đã từng giao chiến ở nơi này. Sau khi đánh tan một vị vô địch Long tộc, về sau, ông liền thành lập Đại Minh phủ, về phần tin đồn là thật hay giả thì chỉ e cũng chỉ có đám lão nhân từ thuở khai phủ mới biết.

Chiến Long đài, một bình đài rộng lớn, vào lúc này, bốn phía đều là Thiên Đạo quân, thậm chí có cả thiết kỵ vệ đóng quân.

Hiện tại mấy vị Sơn Hải cảnh đang kiểm tra trên trời dưới đất, đề phòng bị người bố hạ bẫy rập.

Bên ngoài, đám người kéo đến càng ngày càng đông.

Bốn phía Chiến Long đài ngoại trừ có một con đường thông xuống dưới, còn ở những địa phương khác đều bị người nhồi chật ních.

Đám người sôi trào, ồn ào không ngừng.

"Tô Vũ còn chưa tới à?"

"Tô Vũ rốt cuộc trông như thế nào, lần trước hình ảnh không thấy rõ ràng hình dáng lắm."

" Nguyên Thần Khai Khiếu Quyết có thực sự trân quý hay không?"

"Hắn đúc thân là dùng tinh huyết gì để đúc thân thế, các ngươi có biết không?"

"Tối thiểu cũng phải là Thần Ma tinh huyết nhỉ!"

"Vậy ý chí lực của hắn có tấn cấp hay chưa, hay chỉ đơn thuần là thân thể tấn cấp?"

"Cái này ai mà biết!"

". . ."

Tiếng nghị luận xôn xao không ngừng.

Xem náo nhiệt, xem hiếm lạ, đây là thói quen của dân chúng ở Đại Minh phủ, trong đám người, lão nhân hài tử đều có, phần lớn đều đã có kinh nghiệm, thậm chí họ còn tự chuẩn bị bàn nhỏ, chuẩn bị sẵn sàng bám chắc nằm lâu.

Mỗi một lần có thiên tài đột phá đều là một lần lễ lớn, một lần tụ hội.

Bất quá xưa kia có vài thiên tài đột phá kỳ thật cũng không có gì đáng xem, chỉ đơn giản là nhẹ nhàng đột phá, nhìn không ra cái gì. Dĩ nhiên, chuyện đó không trọng yếu, trọng yếu là mọi người thích náo nhiệt, như vậy là đủ rồi.

Bình Luận (0)
Comment