“Có thể thử đi Bách Đạo Các xem, bắt đầu từ tầng thứ nhất, thử đột phá từng tầng Đúc Binh.”
Thần văn ngũ hành xuất hiện cung cấp một trợ lực cực lớn giúp Tô Vũ Đúc Binh.
Nó xem như thần văn phụ trợ cực phẩm.
Khoách Thần Chùy phối hợp với thần văn ngũ hành, Tô Vũ cảm thấy hiệu quả càng tốt hơn.
Còn vấn đề dương khiếu, hiện tại Tô Vũ không có biện pháp thử nghiệm, chờ toàn bộ khiếu huyệt khôi phục rồi lại tính, đương nhiên kỳ thật một vài tù binh cũng có thể thử xem, về cơ bản hắn đã phát hiện vị trí dương khiếu, nếu có thời gian, có thể sai bọn họ thử mở ra.
Còn kết quả có chết hay không, hắn không phụ trách.
Cùng lúc này, Tô Vũ cũng xem một vài thư tịch khác, có đôi khi hắn sẽ xem một ít bản thảo của vô địch hắn lấy được.
Hiện giờ, hắn đang xem thần văn, cũng xác định được vài mục tiêu.
Thần văn không gian, thần văn ẩn hình, thần văn liễm tức, thần văn thay hình đổi dạng, hắn cần tất cả các loại thần văn này.
Hứa Bân đi thương hội cũng đã trở về, Tô Vũ hỏi một chút thần văn hắn phác họa lúc trước, xem xem là ý chí chi văn nào, cũng cho người mua về, chuẩn bị sau đó sẽ nhìn xem.
Văn Minh sư cường đại ở chỗ có quá nhiều thủ đoạn! Thần văn quá mức huyền diệu!
Kỳ thật Chiến Giả cũng không tồi, nhưng Chiến Giả không có nhiều công pháp, Tô Vũ lại biết rất nhiều công pháp, hóa thủy, hóa phong, hóa thổ. . . những thứ này kỳ thật đều có thể thay đổi thông qua khiếu huyệt.
Nhưng Nhân tộc có quá ít loại chiến kỹ tương tự, Vạn tộc cũng không có nhiều, làm cho Chiến Giả ở phương diện thiên biến vạn hóa kém xa Văn Minh sư.
Chữa thương, đúc thân, đọc sách.
Đây là những việc làm hằng ngày của Tô Vũ hiện giờ.
Bên ngoài thực an tĩnh, có thể là Vạn tộc mới lấy được tin tức, còn chưa có biện pháp ứng đối, Tô Vũ lười quan tâm, hắn chỉ cần chăm sóc chính mình cho tốt là được.
Nghe nói trên đường Đan Hùng trở về nguy cơ trùng trùng, đến bây giờ còn chưa về tới Đại Chu phủ, Tô Vũ cũng không định quản sự sống chết của gã.
. . . . .
Trong chớp mắt, đã đến tháng 4.
Ngày 1 tháng 4.
Bên ngoài Bách Đạo Các.
Thời gian qua Tô Vũ tương đối điệu thấp, hắn không thay hình đổi dạng, nhưng lại đeo mặt nạ mãnh hổ.
Đừng cảm thấy đeo mặt nạ thì không đủ khiêm tốn, mà hoàn toàn tương phản, người Đại Minh học phủ thích diện áo quần lố lăng, nữ trang đại lão cũng có, chẳng có gì lạ.
Người thủ tháp vẫn là vị Vân lão kia.
Người khác không chú ý tới Tô Vũ, nhưng lão thì có, lão phụ trách đăng ký, đối chiếu thẻ học viên, kết quả. . . giấy chứng nhận Các lão danh dự của Tô Vũ vừa đưa ra, lão liền biết mãnh hổ này là ai.
“Lại muốn vào à?”
Vân lão nhăn nhó, Bách Đạo Các mới tu dưỡng hơn một tháng thôi, ngươi lại muốn vào gây tai họa cho nó sao?
“Khụ khụ!”
Tô Vũ xấu hổ, thái độ này của ngài có vấn đề đấy, cái gì gọi là lại muốn vào?
Một tháng ta có thể vào ba lần, tháng 2 ta vào, tháng 3 thì chưa, giờ đã tháng 4 rồi còn gì.
“Vâng.” Tô Vũ lên tiếng: “Tiền bối, ta bắt đầu từ tầng thứ nhất, có thể sửa tên không?”
“Ngươi sửa làm gì, giờ ngươi tiến vào tầng 50 cũng không ai kinh ngạc.”
“Nổi bật quá cũng không tốt.”
Tô Vũ nói: “Có mấy kẻ cao điệu có kết cục tốt chứ, ngài xem ba cái tên ở tầng 99 và tầng 100, hiện tại đã chết hai, còn một vị thì cũng phiền toái quấn thân!”
Nói rất có đạo lý, quả thực vô lực phản bác.
Vân lão không còn lời gì để nói, sau một lúc lâu mới đáp: “Sau khi đi vào, đưa nguyên khí và ý chí lực vào vách tường tầng 1, tiến hành sửa tên, mà ngươi định đổi sang tên gì?”
Tô Vũ nghĩ nghĩ, cuối cùng quyết định: “Chu Phá Đạo!”
“. . .”
Cái tên quỷ gì thế?
Lão Chu gia người ta có vài cái Chu Phá gì gì đó, ngươi cũng đặt theo vậy, còn gọi là Chu Phá Đạo, phá cái đạo nào?
Ngưu Bách Đạo?
Chu Thiên Đạo?
Hay là ai?
Gia hỏa này còn định giả mạo người Chu gia ư?
Lão nhân không nói gì, cũng lười nói, lão xua tay, nhân lúc còn sớm thì vào đi, lão lười nhiều lời với ngươi, tiểu tử này bị thương mà không chữa thương, chạy tới vượt ải, rảnh rỗi sinh nông nổi à, vậy cũng tốt, như vậy không cần lo lắng hắn sẽ lấy đi quá nhiều tài nguyên.
. . . . .
Tô Vũ vui tươi hớn hở bước vào Bách Đạo Các.
Tầng 1, vách tường tái hiện.
Tô Vũ thay tên mới, làm người thì phải khiêm tốn, chính như hắn nói, kẻ không khiêm tốn đã chết gần hết rồi, kẻ đến tầng 99 và tầng 100 Bách Đạo Các có ba người, hai kẻ đã chết, hiện tại Chu Phá Long cũng đang rơi vào tình huống khó xử.
Ngày nào đó nếu có người thấy tên mình lưu lại Bách Đạo Các, cũng sẽ hoài nghi có phải người Chu gia đã tới hay không.
Mà liên quan gì đến hắn đâu!
Tiến vào tầng 1, vẫn là căn phòng nhỏ trống trải.
Lúc này Tô Vũ đã có kinh nghiệm, hắn không chần chờ, thần văn ngũ hành cùng Khoách Thần Chùy xuất hiện, đánh một trận vào không khí, cho Bách Đạo Các biết hắn tới Đúc Binh, kế tiếp sẽ an bài khảo hạch Đúc Binh cho hắn.
Quả nhiên, hắn nhanh chóng tới được tầng thứ 2.
Trong hư không xuất hiện một cái bếp lò, đây là thủ đoạn rèn cơ sở nhất, cường giả chẳng ai còn dùng lò rèn, Triệu Lập đã bỏ hoang lò rèn từ lâu.
Hắn không phải chế tạo Văn Binh, mà là Võ Binh.
Thứ này chế tạo không khó, chủ yếu là cần kiên cố, sắc bén, không cần quá nhiều đặc tính, trừ khi cường giả định chế ra binh khí đặc thù, nếu không, trong tình huống bình thường, các đại phủ đều có thể sản xuất quy mô lớn để trang bị cho quân đội!
Đồ vật ở đây bắt chước như thật, Tô Vũ cầm một ít tài liệu liền bắt đầu rèn, âm thanh lách cách vang lên.
Hắn có thực lực cường đại, cũng có kinh nghiệm rèn cơ sở, chế tạo một ít Võ Binh bình thường không khó khăn chút nào.
Tầng thứ 2 là khảo hạch cho gia hỏa mới vừa tiến vào dưỡng tính mà thôi.
Nháy mắt Tô Vũ liền qua quan, hắn chế tạo một thanh võ binh rác rưởi, không có cấp bậc, chủ yếu là vì chất liệu cũng kém.
Chế tạo xong, vậy mà Bách Đạo Các còn đưa ra lời bình.
“Khống hỏa không tốt, 3 phút 31 giây, lửa yếu hơn ba phần, 3 phút 58 giây, lửa mạnh hơn hai phần.”
Tô Vũ cảm thấy ngoài ý muốn, hóa ra là thế này!
Chỉ điểm trực quan tại chỗ!
Chỉ ra trong quá trình chế tạo xảy ra vấn đề ở đâu, sửa lại như thế nào, dù sao tài liệu nơi đây đều là giả, không cần tiêu tiền mua sắm.
“Má!”
Tô Vũ hơi kinh hãi, thứ này thật lợi hại, khó trách hệ thống Đúc Binh Đại Minh phủ không yếu, có không ít Đúc Binh sư Địa giai, nhưng loại chỉ điểm trực quan này khiến học viên nhiều một ít thợ khí, thiếu vài phần tự nhiên. Có cảm giác hình thức hóa!
Đúc Binh, luyện đan, ở nhiều thời điểm chú trọng thu hoạch ngoài ý muốn, nếu chỉ dựa theo khuôn mẫu thì là nhân tài, không thành được đại sư.
Đương nhiên Tô Vũ không quá để ý vấn đề này.
Hắn không muốn thành đại sư!
Nếu học hết thủ đoạn thì còn cần để ý tiểu tiết nữa sao?
Thành Đúc Binh sư Địa giai rồi thì còn để ý chế tạo binh khí có linh hồn hay không ư?
Bách Đạo Các này rất đặc biệt, hắn nhanh chóng tiến vào tầng thứ 3, vẫn giống như lúc trước, hắn tiếp tục chế tạo, tài liệu giống tầng trước, nghĩa là Bách Đạo Các yêu cầu hắn tiếp tục chế tạo binh khí như cũ, tài liệu tương tự, xem hắn có tiếp thu được kinh nghiệm giáo huấn của tầng thứ 2 hay không.
“Thú vị, đây chắc là cách tính tăng điểm?”
Cũng không biết binh khí rác rưởi hắn chế tạo ở tầng thứ 2 được cho bao nhiêu điểm, nhưng qua ải chứng tỏ đã được Bách Đạo Các tán thành, không có vấn đề gì.
Đều là binh khí không giai mà thôi!
Lần này Tô Vũ đã có kinh nghiệm, cũng nhớ rõ nhắc nhở ở tầng thứ 2, cố ý khống chế hỏa hậu ở mấy thời điểm dựa theo nhắc nhở của Bách Đạo Các.
Lại một trận đánh gõ, một thanh tiểu đao nhanh chóng xuất hiện.
So với chuôi tiểu đao ở ải trước, nó đã sắc bén hơn.
Lại qua ải!
Lúc này, Bách Đạo Các lại bình xét, cuối cùng còn tính điểm, “Tinh phẩm võ binh không giai, có thể đổi mấy cái màn thầu.”
“. . .”
Tô Vũ dại ra, đây là điểm do Bách Đạo Các chấm hay là một trong số các Đúc Binh sư chế tạo năm xưa để lại đánh giá?
Nó chỉ đổi được mấy cái màn thầu thôi sao?
Đùa ta à!
Binh khí thế này bán ở dân gian kiểu gì cũng đáng mấy ngàn khối chứ?
Màn thầu nhà ngươi quý như vậy?
Hắn lười so đo với Bách Đạo Các, tiếp tục vượt ải.
Tầng thứ 4, vẫn là tài liệu như cũ, vẫn có bếp lò, tiếp tục chế tạo binh khí.
Vẫn là Võ Binh!