Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1201 - Chương 1201: Thân Hạ, Địch Hạ Và Trung Lập

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1201: Thân Hạ, Địch Hạ Và Trung Lập
 

Diệt Tằm vương nghiêm mặt, thản nhiên nói: "Vậy lại đi vào bế tắc à? Các ngươi không đáp ứng, Phong Kỳ cũng cảm thấy không ổn, thế thì các ngươi muốn tra xét thế nào? Đi hỏi người chết ư? Mấy vị tướng lĩnh bị giết phần lớn đều chết không toàn thây, nếu như có chút huyết dịch lưu lại thì ta có thể thử quay lại thời gian, bất quá. . . Cái kia cũng không quá chuẩn. Chỉ có thể nhìn thấy một đoạn ký ức ngắn ngủi, vô phương chứng thực thật giả, ai biết là có người ngụy trang nào hay không."

Nam tử trung niên cau chặt mày, không cho là đúng, y nói: "Đại nhân, sự cấp tòng quyền! Phong Kỳ là kẻ tình nghi lớn nhất, vả lại trước đó hắn đã nhận tội, hiện tại lại bắt đầu phản cung, ta cảm thấy nên trực tiếp sưu hồn hắn để phán đoán thật giả. . ."

Bên kia, Hạ Hầu gia chợt cất tiếng: "Nào có phiền toái như vậy, không thì vầy, bỏ phiếu quyết định đi. Hai đại thánh địa bỏ phiếu, nghị hội nhiều năm chưa mở ra, ở đây có ba vị vô địch và nhiều vị hậu duệ của vô địch khác, còn có đại biểu của các đại phủ, thế thì chúng ta bỏ phiếu quyết định, thiểu số phục tùng đa số! Khi ấy cũng đừng ai nói không nguyện ý nữa, thời khắc mấu chốt phải phục tùng toàn cục!"

Dứt lời y liền giơ lên ba ngón tay: "Bỏ phiếu, ba sự lựa chọn. Thứ nhất, sưu hồn Phong Kỳ! Thứ hai, sưu hồn Phong Kỳ cùng Bát đại gia Nhật Nguyệt! Thứ ba, không cần sưu hồn ai hết, chậm rãi tra xét!"

"Chư vị, các ngươi cảm thấy thế nào?"

". . ."

Vẻ mặt mọi người trong đại điện đều quỷ dị, Hạ Hầu gia lại nói: "Đại biểu của 36 phủ đều có mặt ở đây, xem như có 36 phiếu. Hai đại thánh địa bên này, mỗi bên một đại diện, tổng cộng 38 phiếu. . . À không, Diệt Tằm vương đại nhân không có khai phủ, vậy thì coi như đại nhân tự mình quyết định, tổng cộng 39 phiếu, được không?"

Diệt Tằm vương nheo mắt nhìn y, đoạn hỏi: "Thế nếu kết quả là 13 - 1 3 - 13 thì sao?"

Hạ Hầu gia cười khan, "Không có trùng hợp như vậy chứ? Dĩ nhiên, đúng là phải tính tới trường hợp này."

Hạ Hầu gia sờ lên cái cằm béo ú, nhìn khắp lượt đại điện, nhìn về phía Triệu Thiên Binh bên kia, nhanh chóng ra quyết định: "Vậy thì tặng 1 phiếu cho Đúc Binh sư nhất mạch, đại biểu cho Thiên Đúc Vương đại nhân, ba vị đại nhân cảm thấy thế nào? Thiên Đúc Vương đại nhân cũng không khai phủ, có điều Đúc Binh sư nhất mạch luôn vi tôn theo ông, nơi này lại có nhiều vị địa giai Đúc Binh sư, cũng có thể thay mặt đại biểu cho một phe."

Diệt Tằm vương cười cười, "40 phiếu à? Ngẫm lại thì như này có vẻ giống thời điểm quyết định xem có nên liên minh với Tiên tộc hay không nhỉ. Cũng thú vị đấy, ta nhớ mấy trăm năm trước, Đại Tần vương bên kia cũng yêu cầu mọi người bỏ phiếu xem có liên minh với Tiên tộc hay không, có nên quyết chiến đến cùng với Thần Ma hay không. . . Bây giờ lại dùng tới cách này để phán định."

Hạ Hầu gia cười lấy lòng, "Không bỏ phiếu cũng được, ba vị đại nhân tự mình quyết định, chúng ta đương nhiên sẽ nghe theo."

Ba vị vô địch ở đây, không muốn bỏ phiếu cũng có thể.

Nhưng ba người bọn họ rốt cuộc nên lựa chọn như thế nào?

Đại Hán vương nói thẳng: "Vậy liền bỏ phiếu đi!"

Ông không muốn quyết định, bởi vì cả ba lựa chọn mà Hạ Hầu gia đưa ra đều không phải là thứ gì tốt lành.

Kỳ thật hiện giờ Phong Kỳ xem như đại biểu cho Hạ gia.

Mặt khác Bát đại gia thì đã bị Hồng Đàm trực tiếp đẩy lên mặt đối lập.

Việc này thoạt nhìn chẳng qua là đang vì vài vị Sơn Hải bị giết mà phân xử, nhưng hành động bỏ phiếu. . . Đại Hán vương ý vị thâm trường nhìn thoáng qua chỗ Hạ Hầu gia.

Hành động bỏ phiếu này không chỉ vì quyết định xem có nên sưu hồn Phong Kỳ hay không, mà là vì Hạ gia đang muốn phán đoán tình thế một thoáng.

Nhìn xem thế cục Nhân cảnh hiện tại như thế nào!

Rốt cuộc mọi người sẽ lựa chọn ra sao?

Nếu người duy trì Hạ gia nhiều, vậy thì vụ án hôm nay không cần thiết phải tra nữa, vì có tra cũng không giải quyết được. Chắc chắn Hạ gia sẽ ra mặt bảo vệ Phong Kỳ.

Đại Hán vương trong lòng thở dài, Nhân cảnh đã đến mức độ này rồi sao?

Nội bộ đã phân hoá!

Ba loại kết quả đại biểu cho ba phe cánh.

Thân Hạ, địch Hạ và trung lập.

Tam đại trận doanh, có lẽ theo lần bỏ phiếu này mà có thể thấy được một ít.

Mà đúng lúc này, Hồng Đàm lại như ngại lửa cháy chưa đủ lớn, ông nói: "Tại sao không có lựa chọn nào là đơn độc sưu hồn Bát đại gia Nhật Nguyệt? Hầu gia, đây có phải là hơi thiên vị rồi không?"

Hạ Hầu gia tức giận mắng: "Bớt nói nhảm, Bát đại gia Nhật Nguyệt cũng chỉ là có tình nghi nho nhỏ, Phong Kỳ thì khác, tình nghi rất lớn. Cho nên bất kể như thế nào thì Phong Kỳ cũng đều phải theo mọi người bị sưu hồn. Ngươi đừng có không biết tốt xấu!"

Mắng một câu xong, y lại nhìn về phía mấy người Nguyên Khánh Đông, đoạn tươi cười hỏi: "Các vị nói xem có đúng không? Ngược lại mặc kệ có tra xét các vị hay không, Phong Kỳ đều phải bồi tiếp, làm như này thì coi như cũng đủ công bằng rồi nhỉ."

Sắc mặt đám người Nguyên Khánh Đông đều vô cùng khó coi.

Giày vò một hồi, kết quả mấy vị kia bỗng dưng kéo luôn bọn hắn xuống nước.

Một khi số phiếu bầu lựa chọn thứ hai chiếm đa phần, chẳng lẽ bọn hắn thật sự phải chấp nhận để người ta điều tra?

Ngay khi mấy người Bát đại gia đang do dự, Diệt Tằm vương nhịn không được nói: "Cứ như vậy đi! Nếu như các ngươi không đồng ý thì trước tiên giam giữ Phong Kỳ, phái người nghiêm tra hung thủ, trực tiếp bắt lấy, hung thủ một ngày không quy án thì Phong Kỳ cũng một ngày không được ra khỏi ngục giam, như thế nào?"

Vừa có người muốn nói chuyện, Diệt Tằm vương đã lạnh lùng phủ đầu: "Thời gian của chúng ta có hạn, không rảnh rỗi cùng các ngươi chậm trễ! Hiện tại cho mọi người truy cầu công bằng, lại trễ nải nữa, vậy thì cũng không cần để ý tới bọn ta, tự các ngươi tới tra đi!"

Lời này vừa nói ra, không ai dám mở miệng.

Lỡ đâu nói gì lại khiến Diệt Tằm vương nổi giận hơn thì sẽ lớn chuyện.

"Vậy liền bỏ phiếu quyết định!"

Diệt Tằm vương tiện tay vung lên, 39 đạo ngọc phù bay ra, đại biểu 36 phủ đều lấy được một cái, đại biểu của hai đại thánh địa cũng nhận được một cái, một cái khác thì bay đến trước mặt Triệu Thiên Binh.

Mà đạo ngọc phù cuối cùng thì do chính ông nắm giữ.

Đại Hán vương cùng Đại Tống vương đều lập phủ, có đại biểu của bọn họ ở đây, cho nên giờ phút này hai người căn bản không định nhúng tay vào.

Hạ Hầu gia đằng hắng, mở miệng nói: "Mọi người chỉ cần viết đơn giản lên ngọc phù số 1, 2 hay 3 là được. Các vị cũng có thể trao đổi với Phủ chủ của mình một tiếng, nửa giờ sau sẽ thu lại ngọc phù!"

Trong đại điện vô cùng an tĩnh.

Bất quá không ít đại biểu đều lấy ra truyền âm phù, cấp tốc câu thông về đại phủ của mình.

Việc bỏ phiếu này không phải là thứ mà bọn hắn có khả năng làm chủ.

Hạ Hầu gia vội bổ sung: "Không ký danh, yên tâm, dĩ nhiên Diệt Tằm vương đại nhân sẽ biết được là ngọc phù nào đối ứng với đại phủ nào, nhưng hi vọng đại nhân sẽ giữ bí mật."

"Tất nhiên!"

Diệt Tằm mỉm cười, dựa vào trên ghế mềm, híp mắt liếc qua hai người bên cạnh, truyền âm hỏi: "Thú vị không?"

Hai vị đại vương đều không để ý đến ông, chẳng thú vị gì hết, chỉ e sẽ tạo thành phiền toái rất lớn.

Hạ gia cùng Diệt Tằm vương đây đúng là đều e sợ thiên hạ bất loạn.

. . .

Bỏ phiếu!

Giờ khắc này, bầu không khí trong đại điện ngưng trọng dọa người.

Mấy người Nguyên Khánh Đông đều biến sắc, bọn họ thân là đại biểu của thánh địa, cho nên cũng nhận được một cái ngọc phù, vấn đề là nên lựa chọn như thế nào?

Trong đại điện hiện giờ có lẽ chỉ có mỗi người khởi xướng trò bỏ phiếu - Hạ Hầu gia, cùng với Diệt Tằm vương là thảnh thơi như người vô sự.

Trên mặt Hạ Hầu gia nở nụ cười bình thản, y vuốt ve tấm ngọc phù trong tay, không nhìn ra bất kỳ thái độ nào.

Bình Luận (0)
Comment