Vạn Tộc Chi Kiếp (Bản Dịch Full)

Chương 1260 - Chương 1260: Quá Đã Ghiền!

Vạn Tộc Chi Kiếp
Chương 1260: Quá Đã Ghiền!
 

Tất cả xảy ra quá nhanh, Tô Vũ lại ngồi trên lưng Địa Long Thú, cười ha hả, “Lão ca, ta đi đây! Các ngươi dọn dẹp thi thể đi, máu ta lấy rồi, Lăng Vân nhất trọng, chắc cũng trị giá chút tiền nhỉ?”

“...”

Phía sau, lão nhân chấn động, nuốt nước miếng, cẩn thận đáp lời: “Đại nhân, đây là Ảnh tộc, tuy không vào được bách cường, nhưng cũng là đại tộc có vô địch tọa trấn.”

Tô Vũ không để bụng, “Vô địch tọa trấn? Chúng ta có bao nhiêu vô địch, còn để ý chủng tộc có một vô địch tọa trấn sao? Ta biết Ảnh tộc thế nào, làm sao?”

“...”

Không sao cả!

Chỉ là chấn động, sợ hãi.

Tên này thật tàn nhẫn!

Trong chớp mắt đã xử lý một vị Ảnh tộc cùng giai, Ảnh tộc là sát thủ Vạn tộc, thực lực không cao, nhưng ám sát kẻ cao giai hơn mình cũng không khó.

Đối phương lẻn vào được cũng không có gì kì lạ.

Dù sao biên giới quá dài, Ảnh tộc lẻn vào rất khó bị phát hiện.

Chỉ cần không tới gần đại bản doanh thì thường sẽ không xảy ra chuyện.

Giờ hay rồi, đối phương bị giết trong chớp mắt!

Lăng Vân cảnh!

Lão nhân kinh sợ, nhưng lá gan không nhỏ, ngay sau đó, hơn mười người lập tức lao về phía thi thể Ảnh Tử kia, Ảnh tộc bị giết, sau khi lấy máu, đồ vật dư lại cũng có thể bán lấy tiền.

Lão nhân sợ Tô Vũ không hiểu, vội vàng nói: “Đại nhân, giết Vạn tộc rồi cần lấy bằng chứng đến quân đội chứng thực, có khen thưởng! Giết một vị Lăng Vân được thưởng hơn 1000 điểm công huân!”

Rất nhiều!

Đừng lãng phí!

Lăng Vân cũng coi như đại nhân vật, kết quả tên Ảnh tộc này xui xẻo, mới vừa ẩn núp vào đã bị Tô Vũ giết.

Tô Vũ gật đầu, “Ta biết, ta xem tư liệu rồi, nhưng trái tim bị ta bóp nát, thôi, Ảnh tộc thường cần mang tim đi đổi mới được, quân đội cũng không ngốc, kẻ giết Ảnh tộc còn giữ lại trái tim không nhiều lắm, thủ đoạn thật đấy.”

Lúc này lão nhân đã biết có lẽ vị này mới ra đời nhưng không phải là cái gì cũng không hiểu, quả thật giết Ảnh tộc cần mang trái tim tới mới có thể đổi công huân.

Bọn họ nhanh chóng nhặt xác, Tô Vũ không chút hoang mang, đứng không xa quan sát, đoạn bảo: “Ngươi nói xem, Ảnh tộc này yếu như vậy mà cũng dám lẩn vào, bị vô địch phát hiện đánh chết thì sao?”

“Đại nhân hiểu lầm rồi, trong tình huống bình thường, vô địch sẽ không tùy ý phóng thích ý chí lực tra xét.”

Lão nhân biết hắn là người ngoài nghề, vội vàng giải thích: “Vô địch cũng phải tu luyện, cũng có việc bận, bao trùm tứ phương cần tiêu hao rất nhiều ý chí lực, trừ phi quá gần vô địch, nếu không, các vị đại nhân vật sẽ không tra xét tứ phương suốt ngày.”

Tô Vũ lại hỏi: “Lão ca, không phải nói giết người sẽ được thiên địa khen thưởng à?”

“...”

Lão nhân cùng đồng bạn nhanh chóng thu thập thi thể, lão cạn lời, suy nghĩ một hồi mới giải thích: “Đại nhân, phải vượt cấp giết chết mới được, hơn nữa không phải tất cả các lần chém giết đều có thiên địa khen thưởng, kỳ thật cơ hội được thiên địa khen thưởng rất ít! Đôi khi không rõ là bình phán thế nào, tỉ như ngài giết một vị Sơn Hải cũng chưa chắc nhận được khen thưởng, phải xem vận may.”

“Phiền toái như vậy?”

Tô Vũ lắc đầu, nhưng giết một vị Ảnh tộc Lăng Vân cảnh, lấy được một ít tinh huyết Ảnh tộc cũng không tệ.

Lăng Vân nhất trọng mà thôi, Tô Vũ không sợ.

Huống chi, hắn hiểu biết rất rõ về Ảnh tộc, hắn còn chưa từng dùng tinh huyết Ảnh tộc bao giờ. Ảnh Tử đi theo mình khá là nghe lời, nên hắn không ép nó hiến tinh huyết.

Nó có được xem là Văn Minh sư không?

Không dễ nói, nhưng Tô Vũ cảm thấy nó hẳn là Văn Minh sư, có lẽ có thể lấy được công pháp Văn Minh sư gì đó.

“Ra cửa đã nhặt được tiền, vận khí không tồi!”

Tô Vũ cười một tiếng, quả nhiên lời chúc phúc của Lưu quán chủ rất hữu dụng, ra cửa đã nhặt được đầu một Ảnh tộc, còn là Lăng Vân, khởi đầu tốt đẹp!

Đám Kền Kền không dám hé răng.

Trong lòng biết bọn họ đã gặp được thiên tài cường đại.

Ảnh tộc nào có dễ giết như vậy!

Lăng Vân tầm thường thì đã bị Ảnh tộc này ám sát rồi, kết quả vị trước mắt đây lại phản sát Ảnh tộc.

Hắn ra tay nhẹ nhàng tự nhiên, xuống tay tàn nhẫn, chắc từng giết không ít người!

Đại Minh phủ từ khi nào có thiên tài như thế?

Tô Vũ mặc kệ bọn họ, chờ bọn họ thu thập xong thì tiếp tục lên đường, cười nói: “Vài vị, cùng ta đồng hành đi, vừa đi vừa nói chuyện, ta phát hiện Kền Kền hiểu biết không ít, đợi lát nữa gặp mấy thứ kia, ta giết, chỉ cần tinh huyết, các ngươi nhặt xác, đẹp cả đôi bên, đúng không?”

“Đại nhân...”

Lão nhân cười gượng, “Ngài đi trước đi, chúng ta còn có chuyện khác, không quấy rầy đại nhân.”

Thôi bỏ đi!

Tuy rằng có lẽ sẽ có cơ duyên, nhưng đi theo vị này khiến lão cảm nhận được nguy cơ.

Kền Kền cảm ứng nguy cơ rất nhạy bén!

Trước khi rời đi, lão nhân tốt bụng nhắc nhở: “Đại nhân, giết chóc nhiều, mùi huyết tinh quá nặng dễ chọc đến cường giả, nếu không cần thiết thì đại nhân giết chóc ít thôi.”

“Đa tạ nhắc nhở!”

Tô Vũ suy tư, có chút hối hận, vội vàng hỏi: “Vậy nếu dùng tinh huyết thì có thể chọc đến cường giả hay không?”

“Có, đại nhân cố gắng cẩn thận một chút!”

“Đa tạ!”

Tô Vũ gật đầu, nếu biết sớm thì ta đã không rửa sạch huyết khí rồi.

Mà thôi, không rửa thì sẽ bị Trương Hách theo dõi.

Cuộc sống thật khó khăn!

Xem ra phải hấp thụ nhiều tinh huyết một chút, không cần chủ động đi tìm, kẻ địch sẽ tự đưa tới cửa, hy vọng đừng có cường giả quá mạnh tìm ta.

Vài Lăng Vân đến đây đi cho ta giết, để ta có khởi đầu tốt đẹp trước đã.

Lão nhân đi rồi, Tô Vũ không thèm để ý, có rất nhiều Kền Kền đội, có việc thì tùy tiện tìm mấy tên hỏi cũng được.

Hắn tăng tốc độ, quyết định đến tiền tuyến nhìn xem.

Có lẽ giết được thêm vài kẻ cho vui!

Hắn biến mất tại chỗ.

Hắn đi rồi, một lát sau, có người nhanh chóng đuổi tới, nhìn khắp nơi xung quanh, tra xét một chút, lẩm bẩm: “Gia hỏa này thực lực không yếu! Liệp Thiên Các nên cho gia hỏa này lên danh sách!”

Một vị Ảnh tộc bị giết trong chớp mắt, lên Hoàng bảng cũng không thành vấn đề.

Người đó nhanh chóng biến mất.

Gã đi được một hồi, Tô Vũ bỗng nhiên quay về, nhìn phương hướng người nọ rời đi, hắn vuốt cằm, nở nụ cười, đây là người Liệp Thiên Các sao?

Hay là thuộc thế lực khác phái đến tra xét mình?

Thú vị đấy!

Ở Nhân cảnh, ta không dám tùy ý xuống tay, tại đây... Ta cảm thấy ta nên giết vài người, quá đã ghiền!

Bình Luận (0)
Comment