"Học viên 3 - 176 sát hạch!"
Cuối cùng thì Tô Vũ cũng đã thấy người quen lên thi.
Lưu Nguyệt đi ra, từ bên cạnh chọn một thanh kiếm, nàng khẽ kêu một tiếng, rút kiếm đâm lên.
Ầm!
"63 điểm!"
Lưu Nguyệt lộ vẻ mặt vui mừng, nàng chỉ là Khai Nguyên tứ trọng, trên nguyên tắc nhiều nhất cũng chỉ 60 điểm nhưng nàng lại đâm ra 63 điểm, đã vượt qua tiêu chuẩn.
Trước mắt người có điểm cao nhất chính là học viên ngũ trọng đánh ra 110 điểm kia, có vài học viên lục trọng cũng không thể đánh ra điểm số cao như vậy.
"Chúc mừng!"
Tô Vũ nhỏ giọng nói một câu, 63 điểm đã xem như rất khá, Lưu Nguyệt dù sao cũng mới chỉ là Khai Nguyên tứ trọng.
Lưu Nguyệt vui vẻ, đi tới nhỏ giọng thì thầm: "Ý chí lực kèm theo trên vũ khí, đánh ra thì điểm sẽ cao hơn một chút, ngươi hẳn là cũng có thể."
Tô Vũ trước đó đã từng xem qua ý chí chi văn, hắn hẳn là hiểu rõ.
Tô Vũ gật đầu, hắn một mực quan sát, dĩ nhiên cũng đã có chút hiểu rõ, mà hắn lại nắm chắc rất vững, có đạt được 270 điểm hay không thì khó mà nói, bất quá sẽ không quá thấp.
"Học viên 5 - 179 sát hạch!"
Lại là một người quen khác, một học viên của Nam Nguyên trung đẳng học phủ, đối phương có vẻ rất thấp thỏm.
Cậu ta không dùng binh khí, một chưởng vỗ về hướng mô hình.
"14 điểm!"
". . ."
Đây đại khái là mức điểm thấp nhất của toàn trường.
14 điểm!
Cảnh giới Khai Nguyên tam trọng.
Đến giai đoạn sát hạch, vốn một vài học viên Khai Nguyên nhị tam trọng đều có một ít đột phá, bây giờ học viên Khai Nguyên nhị trọng chỉ còn rất ít, phần lớn đều tập trung ở Khai Nguyên tam trọng, đây là nói về người của Nam Nguyên, các nơi khác thì Khai Nguyên tứ ngũ trọng chiếm đa số.
14 điểm, sắc mặt của học viên kia lập tức đỏ rần, uể oải không chịu được.
Quá thấp!
Tô Vũ thấy thế cũng chỉ biết thở dài, hai cửa đầu có khả năng thì sẽ kiểm tra được bốn năm trăm điểm, nếu kém thì. . . Đối phương ở đằng trước nếu không được nhiều điểm thì cộng với bây giờ may ra cũng chỉ chừng 70 - 80 điểm, chênh lệch quá xa!
Người tiếp theo cũng là người quen, Chu Thiên Kỳ từ trường thi số 3.
"Ầm!"
Tiếng nổ lớn truyền đến, người nọ không dùng đao kiếm, mà là dùng dao găm đâm vào.
"180 điểm!"
Khai Nguyên thất trọng, tối đa 170 điểm, Chu Thiên Kỳ đánh ra 180 điểm cũng đã không cô phụ thanh danh thiên tài Đại Hạ của cậu ta, dĩ nhiên, cần phải thêm một chữ, Tiểu Thiên Tài.
Khóa văn hóa cậu ta đã thi được 190 điểm, cộng thêm lần này thì tổng điểm sẽ là 370, có thể đủ để xếp vào trung đẳng.
Thành tích này dù cho là ở tại Đại Hạ phủ thì cũng sẽ không thấp.
Chu Thiên Kỳ không lộ ra vẻ vui mừng, các học viên bên cạnh cậu ta đều là mặt mũi tràn đầy bất thiện, có chút bất mãn.
Trước đó cả nhóm đã đạt thành hiệp nghị, Chu Thiên Kỳ hẳn là phải đi kiểm tra lại, nhưng mà cậu ta lại cự tuyệt. Chu gia phải bỏ ra cái giá lớn để khiến những nhà khác hạ xuống lửa giận, hiện tại những người khác có mấy người rõ ràng là chẳng thể thi đậu, đương nhiên sẽ không khách khí với cậu ta.
Chặt đứt tiền đồ của người khác, đây chính là mối thù lớn.
Chu Thiên Kỳ sát hạch xong xuôi, Ngô Lam cũng nhao nhao muốn thử, nàng hiện tại không kịp chờ nữa muốn đi khảo hạch, nàng muốn nhìn xem dáng vẻ đen mặt của Tô Vũ một lần nữa, khẳng định là sẽ hết sức thú vị.
"3 - 003 học viên!"
Ngô Lam lập tức đi ra ngoài, có chút xúc động nho nhỏ, nàng bảo trì cẩn thận, lúc này không quay đầu lại mà nhấc lên một thanh kiếm, khẽ quát một tiếng rồi cấp tốc đâm về phía còn rối.
Roẹt!
Giờ khắc này không có âm thanh vang trầm, chỉ có tiếng cắt bén nhọn.
"265 điểm!"
Thấy số liệu, Ngô Lam lộ ra vẻ vui mừng, quay đầu nhìn về phía Tô Vũ, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo!
595 điểm, về khoảng cách xếp loại thì còn kém một chút!
Sau hai vòng sát hạch, nàng đã gần tiếp cận thượng đẳng.
Điều này khiến nghiên cứu viên Hoàng cũng nhịn không được mở miệng khen: "Ý chí lực rất mạnh, không tệ! Ở Đại Hạ phủ năm nay có thể làm được chỉ sợ không đến 10 người, đi đến giai đoạn dưỡng tính bao lâu rồi?"
"Ba tháng!" Ngô Lam vui vẻ trong lòng, cố giả bộ trấn định, cẩn thận đáp: "Trước đó ta một mực không thích tu luyện, chậm trễ quá nhiều thời gian, bằng không thì ta có khả năng đã là Khai Nguyên cửu trọng, lần này nhất định có thể đánh ra trên 300 điểm. . ."
Tô Vũ hơi chấn động một chút, vội vàng hỏi: "Lão sư, có thể đánh ra hơn 270 điểm sao?"
"Dĩ nhiên." Nghiên cứu viên Hoàng gật đầu, "Bất quá. . . Khai Nguyên cửu trọng thì hi vọng không lớn, ở phương diện ý chí lực. . ."
Anh ta nhìn Tô Vũ một thoáng, không nói tiếp.
Ngươi còn kém một chút, ý chí lực hơi yếu, vẫn kém xa Ngô Lam.
Dù sao nàng cũng là thiên tài có hi vọng tiến vào tối thượng đẳng, từ nhỏ đã được bồi dưỡng, không phải thứ mà Tô Vũ gà mờ có thể so sánh.
595 điểm, là núi cao để ngưỡng mộ!
Lúc này, các học viên khác nhìn Ngô Lam bằng ánh mắt hoàn toàn khác biệt.
Đây mới là thiên tài chân chính của Đại Hạ phủ!
Rất nhiều người còn chưa tới đây để thi vòng 2, mà nàng đã được gần 600 điểm, chênh lệch quá xa, lớn đến mức bọn hắn đều không có tâm tư đuổi theo.
Tô Vũ không quan tâm bọn họ, hắn đang âm thầm suy nghĩ.
"Chu Thiên Kỳ dùng dao găm, Ngô Lam dùng kiếm, đều là ngưng tụ vào một điểm để bùng nổ, những người bị điểm thấp là do lực lượng hết sức phân tán, nguyên khí không tập trung, ý chí lực yếu kém. . ."
"Ta dùng đao, cũng phải ngưng tụ nguyên khí ở một điểm mới có thể kiểm tra càng cao."
"Lôi Nguyên đao, ta nắm giữ không quá thuần thục, ngược lại làm không được chuyện ngưng tụ ở một điểm. . ."
Hắn vốn chuẩn bị dùng Lôi Nguyên đao, nhưng cẩn thận xem xét và phán đoán một thoáng, hắn phát hiện dùng Lôi Nguyên đao ngược lại không tốt.
"Không liên quan nhiều đến vũ khí, chiêu thức, võ kỹ, chủ yếu là muốn khảo hạch mức độ ngưng tụ nguyên khí cùng với khả năng nắm giữ ý chí lực."
Cái này thì Tô Vũ có kinh nghiệm, lần trước vì học tập Lôi Nguyên đao, hắn cố ý mở ra kỹ năng xé rách nên đã nếm thử phương thức hội tụ nguyên khí.
Giờ phút này Khai Nguyên cửu trọng có thể dùng nguyên khí từ bên ngoài, hắn đã nắm giữ nguyên khí càng thêm thuần thục.
"Dùng nắm đấm. . . Không, có thể dùng ngón tay, ngưng tụ một điểm thì ngón tay lại càng dễ nắm giữ."
Tô Vũ có phán đoán, dù cho hắn không quá chắc chắn thì vẫn quyết định lát nữa sẽ không dùng vũ khí, cũng không cần võ kỹ, mà chỉ dùng nguyên khí tụ tập rót vào ngón tay, một kích toàn lực, có lẽ có khả năng đánh ra điểm số càng cao.
Lại chờ đợi chốc lát, Tô Vũ nghe được số báo danh của mình.
"Học viên 3 - 015!"
Tô Vũ đi ra, khiến cho không ít người chú ý.
Cái tên này trước đó đã làm cho ngoài cổng trường sôi sùng sục, người ở đây cơ hồ đều biết hắn.
Thấy Tô Vũ đi ra, không ít người có chút hiếu kỳ, hắn có thể kiểm tra bao nhiêu đây?
"Khai Nguyên cửu trọng cũng không nhất định có thể kiểm tra tốt, nói không chừng lại là điểm số thất tẹt đấy. . ."
Có người thấp giọng nói, tràn đầy vẻ ghen ghét.
Dù cho Tô Vũ kiểm tra với điểm số cao hơn mình thì cũng có thể thấy được cảnh Tô Vũ mất mặt, thủ khoa của Chiến Tranh học phủ lại thua kém người khác, người khác chỉ là Khai Nguyên thất bát trọng đều có thể kiểm tra cao điểm hơn.
Tô Vũ không quan tâm tới bọn họ, ngón trỏ tay phải hội tụ nguyên khí, ý chí lực cũng hội tụ về ngón trỏ, hắn kỳ thật còn chưa nắm giữ được ý chí lực, bất quá tại giai đoạn này, hắn chủ yếu vẫn là dựa vào độ chuyên chú, tựa như là khi thu phục thần văn vậy.
Ngươi chuyên chú, kỳ thật cũng chính là hội tụ ý chí lực.
Ngón trỏ nhẹ nhàng đâm tới hướng con rối, không ít người thấy thế đều là một mặt kinh ngạc, "Cái tên này. .. không muốn kiểm tra điểm cao sao?"
Người ta đều là dùng hết sức lực chém vào, ngươi nhẹ nhàng duỗi ra một đầu ngón tay, có ý gì đây?
Chi bằng ngươi cứ dứt khoát giơ ngón giữa chửi thề luôn đi!
Bọn hắn nhìn không hiểu, thậm chí Ngô Lam cũng chẳng hiểu rõ lắm, nhưng vài vị Đằng Không lại là thấy rõ ràng.